Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 172
Ở thời đại này, tiền là thứ giá trị nhất, nếu tất cả số tiền thu được từ hoạt động kinh doanh hàng năm không thể tái đầu tư ngay lập tức, thì rất nhanh tiên ngày sẽ mất giá trị hơn do lạm phát lớn. Số tiền được cất trong ngân hàng mười năm sau có thể sẽ giảm giá trị đến mức không tưởng tượng nổi.
Cho nên ngay cả khi bạn có nhiều tiền trong tay cũng không thể phát triển thời gian dài, Hứa Bối Đóa luôn nhấn mạnh, bắt buộc phải dùng tiên để sinh ra tiền, không thể gửi vào ngân hàng mà không lưu thông sinh lời, thời gian trôi qua bị sự lạm phát ăn mòn, cuối cùng trở thành đống giấy vụn.
Thời đại tốc độ phát triển điên cuồng, chớp mắt là thấy một tòa nhà thì bắt buộc phải dùng quan điểm này để xem xét tài sản.
Tiên có thể được quy đổi chuyển biến thành các loại tài sản khác nhau.
Ở thập niên 90, bất động sản là một lựa chọn tốt.
Lục Hoài Ninh ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, anh biết Hứa Bối Đóa lâu như vậy, đến giờ anh đã dân nhận thức sâu sắc được sự nhạy bén về mọi thứ của Hứa Bối Đóa, toàn bộ đều đúng, cô ấy có thiên phú, có thể nắm bắt được bản chất của sự việc.
Đôi mắt đầy cảm kích và tự hào...
Sau hơn nửa tháng rong ruổi khắp các thành phố lớn, cuối cùng cũng có thể về quê nhà...
Trong Tỉnh cũng đúng lúc truyền đến một tin tốt.
Mảnh đất mà Hứa Bối Đóa mua trước đây dùng làm tòa nhà văn phòng hiện đã hoàn thành.
Bọn họ muốn quay lại tham gia lễ cắt băng khánh thành với tư cách là đại diện các nhà phát triển.
Trước mắt đây là tòa nhà cao nhất trên toàn Tỉnh...
Tại Tỉnh lúc này có tòa nhà chọc trời cao tới sáu mươi tầng đã hoàn thành xuất sắc và chính thức tổ chức lễ cắt băng khánh thành.
Trên sân khấu trải lụa đỏ, ngoài những lãnh đạo quan trọng còn có đại diện các nhà phát triển ngồi tại đây. "Cảm ơn tất cả mọi người đã nỗ lực chăm chỉ xây dựng hoàn thành xuất sắc hai tòa nhà này!"
"Tỉnh chúng ta đang bước vào giai đoạn phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ het. Hôm nay tại đây khánh thành tòa nhà biểu tượng này đánh dấu việc Tỉnh mình chính thức bước vào quá trình hiện đại hóa đô thị."
Phía dưới không ngừng tiếng vỗ tay.
"Hôm nay chúng tôi có mời đại diện các nhà phát triển bất động sản, ông Lục Hoài Ninh, Trưởng ban quản trị xây dựng đô thị mới, tiến hành lễ cắt băng khánh thành, xin nhiệt liệt chào đón"
Tiếng vỗ tay như sấm, các máy chụp hình đều hướng về sân khấu, được phát sóng trên đài truyền hình.
Người dẫn chương trình hào hứng đọc bài thuyết trình trên sân khấu, giới thiệu ông Lục Hoài Ninh...
Hứa Bối Đóa ở dưới sân khấu theo dõi, trong lòng rất vui.
Tòa nhà này là Lục Hoài Ninh phụ trách, vì cô còn phải đi học, ngoài việc đưa ra những ý kiến đề xuất thì chưa tham gia vào công việc cụ thể nào.
Nhưng sau này sẽ khác.
Đợi cô chính thức tốt nghiệp, nhận được bằng Đại học, sẽ là lúc cô thể hiện tài năng của mình lập kế hoạch cho sự nghiệp lâu dài.
Khi đó, cô cũng sẽ đứng trước ống kính thu hút sự chú ý của mọi người và cắt băng khánh thành các tòa nhà cao tầng.
Một mùa Hè trôi qua, tin tức mới truyền đến, trước đây Hứa Bối Đóa mua số lượng lớn nhà khu ổ chuột bị phá bỏ.
Sau khi phá bỏ sẽ bị thu hồi làm đất công nghiệp, các nhà máy xí nghiệp quy mô lớn sẽ được xây dựng tại đây.
Người nhận được bồi thường tất nhiên là Hứa Bối Đóa, cô trực tiếp quyết định cho công ty lấy đất để tiếp tục phát triển, tập trung vào một nơi, tái sản xuất để tái sử dụng...
Tất cả mọi việc diễn ra đều có trật tự,
Hứa Bối Đóa xứng đáng trở thành một phú bà.
Hôm nay Lục Hoài Mình tìm cô ăn cơm, muốn nói gì đó nhưng lại do dự. "Tiểu Hứa, gân đây có rất nhiều người hỏi ước mơ của anh."
"Ờm? Vậy anh trả lời họ thế nào?"
Lục Hoài Ninh dang tay, "Anh không ước mơ gì xa xôi chỉ là bản thứ cứ mãi bị cuốn theo xu hướng phát triển của thời đại."
Hứa Bối Đóa trong lòng nghĩ: " Chậc, thật là làm màu!"
Cho nên ngay cả khi bạn có nhiều tiền trong tay cũng không thể phát triển thời gian dài, Hứa Bối Đóa luôn nhấn mạnh, bắt buộc phải dùng tiên để sinh ra tiền, không thể gửi vào ngân hàng mà không lưu thông sinh lời, thời gian trôi qua bị sự lạm phát ăn mòn, cuối cùng trở thành đống giấy vụn.
Thời đại tốc độ phát triển điên cuồng, chớp mắt là thấy một tòa nhà thì bắt buộc phải dùng quan điểm này để xem xét tài sản.
Tiên có thể được quy đổi chuyển biến thành các loại tài sản khác nhau.
Ở thập niên 90, bất động sản là một lựa chọn tốt.
Lục Hoài Ninh ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, anh biết Hứa Bối Đóa lâu như vậy, đến giờ anh đã dân nhận thức sâu sắc được sự nhạy bén về mọi thứ của Hứa Bối Đóa, toàn bộ đều đúng, cô ấy có thiên phú, có thể nắm bắt được bản chất của sự việc.
Đôi mắt đầy cảm kích và tự hào...
Sau hơn nửa tháng rong ruổi khắp các thành phố lớn, cuối cùng cũng có thể về quê nhà...
Trong Tỉnh cũng đúng lúc truyền đến một tin tốt.
Mảnh đất mà Hứa Bối Đóa mua trước đây dùng làm tòa nhà văn phòng hiện đã hoàn thành.
Bọn họ muốn quay lại tham gia lễ cắt băng khánh thành với tư cách là đại diện các nhà phát triển.
Trước mắt đây là tòa nhà cao nhất trên toàn Tỉnh...
Tại Tỉnh lúc này có tòa nhà chọc trời cao tới sáu mươi tầng đã hoàn thành xuất sắc và chính thức tổ chức lễ cắt băng khánh thành.
Trên sân khấu trải lụa đỏ, ngoài những lãnh đạo quan trọng còn có đại diện các nhà phát triển ngồi tại đây. "Cảm ơn tất cả mọi người đã nỗ lực chăm chỉ xây dựng hoàn thành xuất sắc hai tòa nhà này!"
"Tỉnh chúng ta đang bước vào giai đoạn phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ het. Hôm nay tại đây khánh thành tòa nhà biểu tượng này đánh dấu việc Tỉnh mình chính thức bước vào quá trình hiện đại hóa đô thị."
Phía dưới không ngừng tiếng vỗ tay.
"Hôm nay chúng tôi có mời đại diện các nhà phát triển bất động sản, ông Lục Hoài Ninh, Trưởng ban quản trị xây dựng đô thị mới, tiến hành lễ cắt băng khánh thành, xin nhiệt liệt chào đón"
Tiếng vỗ tay như sấm, các máy chụp hình đều hướng về sân khấu, được phát sóng trên đài truyền hình.
Người dẫn chương trình hào hứng đọc bài thuyết trình trên sân khấu, giới thiệu ông Lục Hoài Ninh...
Hứa Bối Đóa ở dưới sân khấu theo dõi, trong lòng rất vui.
Tòa nhà này là Lục Hoài Ninh phụ trách, vì cô còn phải đi học, ngoài việc đưa ra những ý kiến đề xuất thì chưa tham gia vào công việc cụ thể nào.
Nhưng sau này sẽ khác.
Đợi cô chính thức tốt nghiệp, nhận được bằng Đại học, sẽ là lúc cô thể hiện tài năng của mình lập kế hoạch cho sự nghiệp lâu dài.
Khi đó, cô cũng sẽ đứng trước ống kính thu hút sự chú ý của mọi người và cắt băng khánh thành các tòa nhà cao tầng.
Một mùa Hè trôi qua, tin tức mới truyền đến, trước đây Hứa Bối Đóa mua số lượng lớn nhà khu ổ chuột bị phá bỏ.
Sau khi phá bỏ sẽ bị thu hồi làm đất công nghiệp, các nhà máy xí nghiệp quy mô lớn sẽ được xây dựng tại đây.
Người nhận được bồi thường tất nhiên là Hứa Bối Đóa, cô trực tiếp quyết định cho công ty lấy đất để tiếp tục phát triển, tập trung vào một nơi, tái sản xuất để tái sử dụng...
Tất cả mọi việc diễn ra đều có trật tự,
Hứa Bối Đóa xứng đáng trở thành một phú bà.
Hôm nay Lục Hoài Mình tìm cô ăn cơm, muốn nói gì đó nhưng lại do dự. "Tiểu Hứa, gân đây có rất nhiều người hỏi ước mơ của anh."
"Ờm? Vậy anh trả lời họ thế nào?"
Lục Hoài Ninh dang tay, "Anh không ước mơ gì xa xôi chỉ là bản thứ cứ mãi bị cuốn theo xu hướng phát triển của thời đại."
Hứa Bối Đóa trong lòng nghĩ: " Chậc, thật là làm màu!"