Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 170
Hứa Bối Đóa không phải không nhìn ra mối quan hệ giữa hai người bọn họ có điều bất thường, cũng không phải đoán suy nghĩ trong lòng Lục Hoài Ninh như thế nào, nhưng bây giờ giai đoạn này, cô chỉ có thể nói rằng có cảm tình với đối phương, nhưng không nhất định phải bước vào mối quan hệ yêu đương.
Chuyện yêu đương đối với cô chỉ là chuyện thêu hoa trên gấm trong cuộc sống, cũng không phải mục tiêu trước mắt cô muốn theo đuổi, chưa là một phần quan trọng trong cuộc sống, hiện cô không thể vì chuyện yêu đương này mà ảnh hưởng đến con đường cô đi lên.
Bây giờ Hứa Bối Đóa còn rất nhiều tham vọng phải hoàn thành, Lục Hoài Ninh cũng giống như vậy.
Muốn làm phú bà, tuyệt đối không phải ngồi chờ chiếc bánh ngon từ trên trời rơi xuống, nhất định phải tìm được cơ hội thông qua nỗ lực của bản thân, chăm chỉ không ngừng trau dồi bản thân, không ngừng mở rộng tư duy, mới có khả năng tìm được con đường ăn nên làm ra.
Hơn nữa, Tỉnh nhỏ chỉ là cấp thành phố đô thị kém phát triển, còn lâu mới trở thành đô thị cấp một, cấp hai...
Cho dù là mười năm sau, thông thường các Tỉnh Thành phố nhỏ đất liên cũng vẫn chưa thể phát triển quá cường thịnh, thật sự chỉ có một số thành phố ven biển và tuyến thành phố lớn cấp một mới phát triển nhanh.
Trước khi xuyên sách, Hứa Bối Đóa được sinh ra vào thời kỳ không bắt kịp tốc độ phát triển, giai đoạn phát triển thần tốc đã trôi qua, những người trẻ giống như cô vô cùng khó khăn để thâm nhập vào các thành phố lớn.
Giá nhà đất cao ngất trời xanh ở các thành phố lớn khiến nhiều người trẻ bị loại khỏi cuộc chơi, nhiều người đến thanh phố lớn chỉ có thể lang thang khắp nơi tìm cơ hội kiếm tiên ở đó nhưng trong lòng họ đều biết rằng bản thân không thể lay lắt ở đây mãi được. Chi phí sinh hoạt và tiền thuê nhà quá đắt đỏ, việc mua nhà riêng tất nhiên là chuyện mơ mộng hảo huyền, ngay cả khi họ móc cạn số tiền của cả gia đình cũng không thể, việc này xem như là không thể...
Bây giờ Hứa Bối Đóa nắm nhiều tài nguyên và tiên vốn như vậy, đương nhiên có thể thử ở thành phố lớn, cô không chỉ muốn thâm nhập và phát triển, còn muốn thật sự làm giàu ở đói Khi cân nhắc chuyện này, Lục Hoài Ninh cũng nhận được cuộc điện thoại rất xa từ Tam Á, Đảo Hải Nam, nhà mà hai người từng xem khi đó, bây giờ giấy tờ đã đầy đủ, hơn nữa vẫn còn sẵn rất nhiều căn.
Đã đến lúc quay lại đó một chuyến, xuất phát nhìn ngắm thế giới bên ngoài, mua một số nhà yêu thích.
Hứa Hắc Đậu nhận được tin từ chị Đóa Đóa, tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ chạy đến Tỉnh tìm Hứa Bối Đóa.
Gần đây Hứa Bối Đóa muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đến Thâm Quyến khảo sát, một mặt là chuẩn bị tìm cách nào đó bay đến thành phố phát triển, một mặt khác là muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đi mở mang kiến thức, bây giờ cậu đang quản lý công việc kinh doanh ở Huyện rất tốt, rất có tiến bộ, nay cũng nên bước ra thế giới bên ngoài học hỏi một chút...
Khi Hứa Hắc Đậu đến là cuối tuần, Lục Hoài Ninh cũng trùng hợp đến.
Trên con đường chật hẹp, ba con người cùng nhau đi ăn.
Hứa Hắc Đậu nhớ lại lần đầu tiên gặp lão đại cũng là một bữa ăn ba người rất cẩn trọng, cậu lúc đó chỉ lo vùi đầu ăn cơm.
Cậu bây giờ đã không còn là chàng trai quê mùa của năm đó, không còn ngờ nghệch như vậy.
Trở thanh một bóng đèn một trăm watt...
Quan trọng là xem ý chị cậu như thế nào, cậu đành phải làm bóng đèn thêm một thời gian nữa...
Lục Hoài Ninh bây giờ càng ngày càng có khí chất, mọi cử chỉ đều rất tao nhã, cao quý.
Hứa Hắc Đậu nhìn anh bằng ánh mắt thân thiết như người trong gia đình, càng nhìn càng hài lòng.
"Vào dịp Tết nguyên đán vừa rồi, chúng tôi đến Tam Á xem nhà, nhân viên kinh doanh bên đó đã gọi điện cho tôi thông báo giấy tờ đã bàn giao đầy đủ, chúng ta có thể sắp xếp một chuyến công tác đến đó xem lại."
Hứa Hắc Đậu ngầm hiểu, liên tục gật đầu, "Ừm ừm, anh Lục, mọi người đi công tác, thật sự đi công tác...
"Tuyệt đối không phải đi nghỉ dưỡng." "Em hiểu, em đều hiểu." "Em đây sẽ xếp đồ về quê, đợi hai người trở về sau đó gọi em."
Chuyện yêu đương đối với cô chỉ là chuyện thêu hoa trên gấm trong cuộc sống, cũng không phải mục tiêu trước mắt cô muốn theo đuổi, chưa là một phần quan trọng trong cuộc sống, hiện cô không thể vì chuyện yêu đương này mà ảnh hưởng đến con đường cô đi lên.
Bây giờ Hứa Bối Đóa còn rất nhiều tham vọng phải hoàn thành, Lục Hoài Ninh cũng giống như vậy.
Muốn làm phú bà, tuyệt đối không phải ngồi chờ chiếc bánh ngon từ trên trời rơi xuống, nhất định phải tìm được cơ hội thông qua nỗ lực của bản thân, chăm chỉ không ngừng trau dồi bản thân, không ngừng mở rộng tư duy, mới có khả năng tìm được con đường ăn nên làm ra.
Hơn nữa, Tỉnh nhỏ chỉ là cấp thành phố đô thị kém phát triển, còn lâu mới trở thành đô thị cấp một, cấp hai...
Cho dù là mười năm sau, thông thường các Tỉnh Thành phố nhỏ đất liên cũng vẫn chưa thể phát triển quá cường thịnh, thật sự chỉ có một số thành phố ven biển và tuyến thành phố lớn cấp một mới phát triển nhanh.
Trước khi xuyên sách, Hứa Bối Đóa được sinh ra vào thời kỳ không bắt kịp tốc độ phát triển, giai đoạn phát triển thần tốc đã trôi qua, những người trẻ giống như cô vô cùng khó khăn để thâm nhập vào các thành phố lớn.
Giá nhà đất cao ngất trời xanh ở các thành phố lớn khiến nhiều người trẻ bị loại khỏi cuộc chơi, nhiều người đến thanh phố lớn chỉ có thể lang thang khắp nơi tìm cơ hội kiếm tiên ở đó nhưng trong lòng họ đều biết rằng bản thân không thể lay lắt ở đây mãi được. Chi phí sinh hoạt và tiền thuê nhà quá đắt đỏ, việc mua nhà riêng tất nhiên là chuyện mơ mộng hảo huyền, ngay cả khi họ móc cạn số tiền của cả gia đình cũng không thể, việc này xem như là không thể...
Bây giờ Hứa Bối Đóa nắm nhiều tài nguyên và tiên vốn như vậy, đương nhiên có thể thử ở thành phố lớn, cô không chỉ muốn thâm nhập và phát triển, còn muốn thật sự làm giàu ở đói Khi cân nhắc chuyện này, Lục Hoài Ninh cũng nhận được cuộc điện thoại rất xa từ Tam Á, Đảo Hải Nam, nhà mà hai người từng xem khi đó, bây giờ giấy tờ đã đầy đủ, hơn nữa vẫn còn sẵn rất nhiều căn.
Đã đến lúc quay lại đó một chuyến, xuất phát nhìn ngắm thế giới bên ngoài, mua một số nhà yêu thích.
Hứa Hắc Đậu nhận được tin từ chị Đóa Đóa, tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ chạy đến Tỉnh tìm Hứa Bối Đóa.
Gần đây Hứa Bối Đóa muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đến Thâm Quyến khảo sát, một mặt là chuẩn bị tìm cách nào đó bay đến thành phố phát triển, một mặt khác là muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đi mở mang kiến thức, bây giờ cậu đang quản lý công việc kinh doanh ở Huyện rất tốt, rất có tiến bộ, nay cũng nên bước ra thế giới bên ngoài học hỏi một chút...
Khi Hứa Hắc Đậu đến là cuối tuần, Lục Hoài Ninh cũng trùng hợp đến.
Trên con đường chật hẹp, ba con người cùng nhau đi ăn.
Hứa Hắc Đậu nhớ lại lần đầu tiên gặp lão đại cũng là một bữa ăn ba người rất cẩn trọng, cậu lúc đó chỉ lo vùi đầu ăn cơm.
Cậu bây giờ đã không còn là chàng trai quê mùa của năm đó, không còn ngờ nghệch như vậy.
Trở thanh một bóng đèn một trăm watt...
Quan trọng là xem ý chị cậu như thế nào, cậu đành phải làm bóng đèn thêm một thời gian nữa...
Lục Hoài Ninh bây giờ càng ngày càng có khí chất, mọi cử chỉ đều rất tao nhã, cao quý.
Hứa Hắc Đậu nhìn anh bằng ánh mắt thân thiết như người trong gia đình, càng nhìn càng hài lòng.
"Vào dịp Tết nguyên đán vừa rồi, chúng tôi đến Tam Á xem nhà, nhân viên kinh doanh bên đó đã gọi điện cho tôi thông báo giấy tờ đã bàn giao đầy đủ, chúng ta có thể sắp xếp một chuyến công tác đến đó xem lại."
Hứa Hắc Đậu ngầm hiểu, liên tục gật đầu, "Ừm ừm, anh Lục, mọi người đi công tác, thật sự đi công tác...
"Tuyệt đối không phải đi nghỉ dưỡng." "Em hiểu, em đều hiểu." "Em đây sẽ xếp đồ về quê, đợi hai người trở về sau đó gọi em."