Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu
Chương 67: Hoa Vũ Ngất Xỉu
Đúng là thành tích của Hoa Vũ không tôi, nhưng so sánh cùng với Hoa Dạng lại như vịt với thiên nga, cơ bản không cùng một đẳng cấp.
Tâm tình của Hoa Quốc Lập cực kì phức tạp:"Hiệu trưởng, tôi chỉ muốn hỏi thây một câu, chuyện Hoa Dạng gian lận là thật hay giả vậy? Nó thật sự không chép bài thi của bạn học hả?"
Vẻ mặt của hiệu trưởng lập tức trở nên nghiêm túc, không hiểu vì sao một học sinh có thành tích tốt như Hoa Dạng lại bị mọi người nghi ngờ:"Đương nhiên là giả rồi, lúc học sinh Hoa Dạng làm bài, chúng tôi còn canh thi ở ngay bên cạnh, nếu còn nghi ngờ em ấy thì xem như mọi người cũng nghi ngờ đạo đức nghề giáo của chúng tôi rồi."
Chủ nhiệm lớp tức giận, cũng nói dỗi một câu:"Hừ, gian lận mà thi được hạng nhất á? Mọi người nghĩ em ấy chép bài của ai, khó vậy mà cũng nghĩ ra được."
Phó hiệu trưởng cũng xụ mặt không vui, thật vất vả mới có một hạt giống tốt, ai ngờ lại bị vu khống.
"Trừ khi trước đó em ấy đã lấy được đáp án ở trong tay, nhưng chuyện này không có khả năng xảy ra. Kì thi lần này diễn ra rất nghiêm khắc, là bài thi mà trên huyện trực tiếp ra đề, học sinh và giáo viên cũng cùng lúc biết đề chung, tuyệt đối không có chuyện lộ đề hay lộ đáp án gì ở đây cả."
Sắc mặt của Hoa Quốc Lập nhanh chóng biến thành màu gan heo, vậy là ông ta bị đứa cháu gái cưng lừa rồi sao?
Trước đây Hoa Quốc Lập thích Hoa Vũ bao nhiêu, bây giờ đều chuyển thành chán ghét bấy nhiêu.
Hoa Chí Hồng quan sát thiếu nữ khẽ chuồn ra khỏi đám đông, ánh mắt cậu lóe lên một tia sáng, vội vàng hét lớn:"Thật là! Đầu tại Hoa Vũ đi khắp nơi nói em ấy gian lận, ơ, này Hoa Vũ, em đi đâu vậy? Không phải chột dạ nên định chuồn đi đấy chứ?"
Nhóm lãnh đạo của trường học vừa nghe liền hóa đá, trường học của bọn họ khó khăn lắm mới có một học sinh xuất sắc, sao Hoa Vũ này có thể làm ra chuyện như vậy? Chưa nói hành vi hãm hại bạn học là sai trái, Hoa Dạng thậm chí còn là em họ của Hoa Vũ, vậy mà...
"Tôi không biết tại sao học sinh Hoa Vũ lại nói như vậy, nhưng tôi có thể lấy danh dự của cá nhân và cả nhà trường ra để đảm bảo, hoàn toàn không có chuyện gian lận."
Lời này như trực tiếp phán tử hình đối với Hoa Vũ, hình tượng hoàn mỹ mà cô ta vất vả xây dựng nháy mắt đều tan rã, cái gì mà học sinh giỏi, cái gì mà dịu dàng hiểu chuyện? Tất cả đều là vỏ bọc bên ngoài, giờ thì lớp mặt nạ đã bị xé toạc một cách không thương tiếc.
Cho nên mọi người đều có cùng một thắc mắc, Hoa Vũ cố tình hãm hại em họ của mình là vì mục đích gì? Chẳng lẽ là lí do khó nói kia? Chậc chậc, đúng là biết người biết mặt không biết lòng...
Cuối cùng một hồi phong ba được kết thúc khi đương sự Hoa Vũ ngất xỉu, đám đông cũng nhanh chóng được giải tán trong cảnh gà bay chó sủa.
Trong sân của nhà họ Hoa, khói bếp lượn lờ, hương thơm đồ ăn tràn ngập bốn phía.
Hoa Dạng nhanh nhẹn làm thịt cá trích, mổ bụng rửa sạch sẽ, lại móc bong bóng cá vứt đi, mật cũng được cẩn thận loại bỏ, có như vậy cá nấu lên mới ngon mà không bị đắng.
Đổ dầu vào chảo cho sôi lên, bỏ thêm gừng vào đảo cho có mùi thơm, lúc này cô mới đem cá trích đổ vào, chiên tới khi hai mặt cá đều vàng giòn, nhìn qua chưa cần nếm thử đã thấy ngon. Thêm chút rượu và gia vị, lại đổ vào một ít nước sôi, đậu hũ trắng được cắt thành từng miếng hình vuông bằng nhau, từng cái đều xếp ngăn nắp bên cạnh cá trích, sau đó được nấu dưới lửa lớn.
Hôm nay nhà bọn họ còn mua thêm một con gà lớn, Trương Tuệ ngồi dưới hiên nhà nhổ từng cọng lông, trên mặt tràn đầy ý cười cùng thoả mãn.
Hiệu trưởng tự mình tìm tới nhà báo tin vui, thật là hãnh diện biết bao, đáng tiếc Hoa Quốc Khánh sáng sớm đã đi qua thôn cách vách để giúp bạn xây phòng ở, cho nên không thấy được cảnh này.
Chưa kể con bà còn được lĩnh 150 khối tiền thưởng, Trương Tuệ chưa bao giờ trải qua cảm giác được tự hào như vậy. Điều này khác hẳn với sự vui sướng khi kiếm ra tiền, lúc này bà chỉ thấy thoả mãn cực kì.
Hoa Dạng định sẽ làm món gà xối mỡ, vừa đơn giản lại ăn ngon.
Chờ mẹ cô xử lí xong xuôi, cô rửa gà cho sạch rồi chặt thành từng miếng nhỏ, rửa xong lại thả vào nồi nước sôi đã nấu sẵn từ trước, luộc cho đến khi lấy đũa cắm vào không có máu loãng là được. Vớt lên làm lạnh một chút, bước cuối cùng là phi hành cho thơm, một muỗng dầu hành phi xối lên miếng thịt gà, mùi thơm lập tức lan ra bốn phía, làm người ta thèm chảy nước miếng không ngừng.
Mà lúc này món canh đậu hũ cá trích cũng vừa chín tới, hương thơm xộc ra khỏi nắp nồi, Hoa Dạng nhanh tay thả một nắm hành lá vào, bỏ thêm chút gia vị nêm nếm lại cho vừa miệng, cuối cùng múc vào tô chuẩn bị dọn ra bàn.
Trương Tuệ ở bên cạnh làm phụ bếp, giúp đỡ những việc lặt vặt, bà nhìn con gái của mình không những nấu ăn ngon còn học giỏi, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu phấn khởi.
Bà sinh được một cô con gái xuất sắc như vậy, còn mơ ước con trai làm gì?
Trương Tuệ nghĩ thâm trong đầu, mười đứa con trai có khi còn không bằng một mình Tiểu Dạng.
Tâm tình của Hoa Quốc Lập cực kì phức tạp:"Hiệu trưởng, tôi chỉ muốn hỏi thây một câu, chuyện Hoa Dạng gian lận là thật hay giả vậy? Nó thật sự không chép bài thi của bạn học hả?"
Vẻ mặt của hiệu trưởng lập tức trở nên nghiêm túc, không hiểu vì sao một học sinh có thành tích tốt như Hoa Dạng lại bị mọi người nghi ngờ:"Đương nhiên là giả rồi, lúc học sinh Hoa Dạng làm bài, chúng tôi còn canh thi ở ngay bên cạnh, nếu còn nghi ngờ em ấy thì xem như mọi người cũng nghi ngờ đạo đức nghề giáo của chúng tôi rồi."
Chủ nhiệm lớp tức giận, cũng nói dỗi một câu:"Hừ, gian lận mà thi được hạng nhất á? Mọi người nghĩ em ấy chép bài của ai, khó vậy mà cũng nghĩ ra được."
Phó hiệu trưởng cũng xụ mặt không vui, thật vất vả mới có một hạt giống tốt, ai ngờ lại bị vu khống.
"Trừ khi trước đó em ấy đã lấy được đáp án ở trong tay, nhưng chuyện này không có khả năng xảy ra. Kì thi lần này diễn ra rất nghiêm khắc, là bài thi mà trên huyện trực tiếp ra đề, học sinh và giáo viên cũng cùng lúc biết đề chung, tuyệt đối không có chuyện lộ đề hay lộ đáp án gì ở đây cả."
Sắc mặt của Hoa Quốc Lập nhanh chóng biến thành màu gan heo, vậy là ông ta bị đứa cháu gái cưng lừa rồi sao?
Trước đây Hoa Quốc Lập thích Hoa Vũ bao nhiêu, bây giờ đều chuyển thành chán ghét bấy nhiêu.
Hoa Chí Hồng quan sát thiếu nữ khẽ chuồn ra khỏi đám đông, ánh mắt cậu lóe lên một tia sáng, vội vàng hét lớn:"Thật là! Đầu tại Hoa Vũ đi khắp nơi nói em ấy gian lận, ơ, này Hoa Vũ, em đi đâu vậy? Không phải chột dạ nên định chuồn đi đấy chứ?"
Nhóm lãnh đạo của trường học vừa nghe liền hóa đá, trường học của bọn họ khó khăn lắm mới có một học sinh xuất sắc, sao Hoa Vũ này có thể làm ra chuyện như vậy? Chưa nói hành vi hãm hại bạn học là sai trái, Hoa Dạng thậm chí còn là em họ của Hoa Vũ, vậy mà...
"Tôi không biết tại sao học sinh Hoa Vũ lại nói như vậy, nhưng tôi có thể lấy danh dự của cá nhân và cả nhà trường ra để đảm bảo, hoàn toàn không có chuyện gian lận."
Lời này như trực tiếp phán tử hình đối với Hoa Vũ, hình tượng hoàn mỹ mà cô ta vất vả xây dựng nháy mắt đều tan rã, cái gì mà học sinh giỏi, cái gì mà dịu dàng hiểu chuyện? Tất cả đều là vỏ bọc bên ngoài, giờ thì lớp mặt nạ đã bị xé toạc một cách không thương tiếc.
Cho nên mọi người đều có cùng một thắc mắc, Hoa Vũ cố tình hãm hại em họ của mình là vì mục đích gì? Chẳng lẽ là lí do khó nói kia? Chậc chậc, đúng là biết người biết mặt không biết lòng...
Cuối cùng một hồi phong ba được kết thúc khi đương sự Hoa Vũ ngất xỉu, đám đông cũng nhanh chóng được giải tán trong cảnh gà bay chó sủa.
Trong sân của nhà họ Hoa, khói bếp lượn lờ, hương thơm đồ ăn tràn ngập bốn phía.
Hoa Dạng nhanh nhẹn làm thịt cá trích, mổ bụng rửa sạch sẽ, lại móc bong bóng cá vứt đi, mật cũng được cẩn thận loại bỏ, có như vậy cá nấu lên mới ngon mà không bị đắng.
Đổ dầu vào chảo cho sôi lên, bỏ thêm gừng vào đảo cho có mùi thơm, lúc này cô mới đem cá trích đổ vào, chiên tới khi hai mặt cá đều vàng giòn, nhìn qua chưa cần nếm thử đã thấy ngon. Thêm chút rượu và gia vị, lại đổ vào một ít nước sôi, đậu hũ trắng được cắt thành từng miếng hình vuông bằng nhau, từng cái đều xếp ngăn nắp bên cạnh cá trích, sau đó được nấu dưới lửa lớn.
Hôm nay nhà bọn họ còn mua thêm một con gà lớn, Trương Tuệ ngồi dưới hiên nhà nhổ từng cọng lông, trên mặt tràn đầy ý cười cùng thoả mãn.
Hiệu trưởng tự mình tìm tới nhà báo tin vui, thật là hãnh diện biết bao, đáng tiếc Hoa Quốc Khánh sáng sớm đã đi qua thôn cách vách để giúp bạn xây phòng ở, cho nên không thấy được cảnh này.
Chưa kể con bà còn được lĩnh 150 khối tiền thưởng, Trương Tuệ chưa bao giờ trải qua cảm giác được tự hào như vậy. Điều này khác hẳn với sự vui sướng khi kiếm ra tiền, lúc này bà chỉ thấy thoả mãn cực kì.
Hoa Dạng định sẽ làm món gà xối mỡ, vừa đơn giản lại ăn ngon.
Chờ mẹ cô xử lí xong xuôi, cô rửa gà cho sạch rồi chặt thành từng miếng nhỏ, rửa xong lại thả vào nồi nước sôi đã nấu sẵn từ trước, luộc cho đến khi lấy đũa cắm vào không có máu loãng là được. Vớt lên làm lạnh một chút, bước cuối cùng là phi hành cho thơm, một muỗng dầu hành phi xối lên miếng thịt gà, mùi thơm lập tức lan ra bốn phía, làm người ta thèm chảy nước miếng không ngừng.
Mà lúc này món canh đậu hũ cá trích cũng vừa chín tới, hương thơm xộc ra khỏi nắp nồi, Hoa Dạng nhanh tay thả một nắm hành lá vào, bỏ thêm chút gia vị nêm nếm lại cho vừa miệng, cuối cùng múc vào tô chuẩn bị dọn ra bàn.
Trương Tuệ ở bên cạnh làm phụ bếp, giúp đỡ những việc lặt vặt, bà nhìn con gái của mình không những nấu ăn ngon còn học giỏi, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu phấn khởi.
Bà sinh được một cô con gái xuất sắc như vậy, còn mơ ước con trai làm gì?
Trương Tuệ nghĩ thâm trong đầu, mười đứa con trai có khi còn không bằng một mình Tiểu Dạng.