Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt
Chương 139
Bạch Thủy Tiên ngồi xuống giường, nói: “Linh Lung, lát nữa con đến cửa hàng quốc doanh mua hai bình rượu ngon, lại mua ít quà tặng phù hợp, lại đi qua đó sớm chuẩn bị cơm chiều, thay mặt mẹ chúc mừng sinh nhật đồng chí Tống luôn.”
“Dạ, chờ đồng chí công an đến, con và anh Tĩnh sẽ cùng nhau đi qua đó chuẩn bị thức ăn.” Cung Linh Lung nói xong, múc một quả vải nhét vào miệng Lục Tĩnh Xuyên.
Lục Tĩnh Xuyên mở miệng cắn, mỉm cười nói: “Đồng chí Cung Linh Lung, em dịu dàng chút đi nào.”
“Trong từ điển của em không có hai chữ dịu dàng.”
Cung Linh Lung cười nhe răng, lại thô lỗ nhét một trái vào miệng anh, còn cố ý giả vờ hung dữ nói: “Há miệng, ăn nhanh lên, anh mà còn lề mề nữa là em đánh anh đó.”
Lục Tĩnh Xuyên cười khẽ, trong đầu nhớ đến cảnh cô đánh m.ô.n.g tên chó khốn nạn và đồ đê tiện kia, cảm thán nói: “Em muốn đánh cũng được, nhưng đừng đánh mông, đánh xong cũng đừng rải muối lên.”
Cung Linh Lung: “… Em làm mấy chuyện đó lúc nào chứ? Anh đang bôi nhọ em.”
“Ha ha.”
Thấy cô không chịu thừa nhận, còn mất trí nhớ có chọn lọc, Lục Tĩnh Xuyên nhịn không được cười, cô thật sự quá đáng yêu quá thú vị, làm người ta thích c.h.ế.t đi được.
Bạch Thủy Tiên cười nhìn bọn họ chơi đùa, trải qua mấy ngày nay ở chung, càng ngày càng hiểu biết Lục Tĩnh Xuyên, bà lại càng thêm khẳng định ánh mắt của con gái không tệ, cậu con rể này đúng là một người đàn ông tốt ngàn dặm mới tìm được một.
Bốn giờ chiều, đồng chí công an đến, Cung Linh Lung nhờ cô ấy chăm sóc mẹ giúp cô nửa ngày, sau đó lại lập tức dẫn theo Lục Tĩnh Xuyên đi mua đồ.
Lúc bọn họ đến nhà họ Tống, Tống Thao đang ở trong nhà chuẩn bị đồ ăn, cậu ấy không quá am hiểu chuyện nấu nướng, nhưng mà từ nhỏ đã giúp đỡ mẹ, rất giỏi về giai đoạn sơ chế đồ ăn, lúc này đã xử lý xong con gà mới mua hồi sáng.
“Đồ ăn tối nay để em làm cho, hai người giúp đỡ em đi.” Cung Linh Lung chủ động nhận việc.
“Vậy thì tốt quá rồi.”
Tống Thao đưa tạp dề chuyên dụng của mẹ cho cô, chỉ vào mớ đồ ăn trên thớt: “Tất cả đồ ăn đều ở chỗ này, chị cứ tùy ý phát huy ha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-139.html.]
“Được rồi.”
Có gà có trứng, có cá có thịt, còn có một cái móng heo to đùng, vài loại rau củ quả, nguyên liệu nấu ăn đầy đủ, làm bừa cũng có thể nấu ra một bàn đồ ăn phong phú.
Hơn sáu giờ chiều, Tống Kim Nghiêu và Chu Lan Bình đồng thời tan ca về nhà, vừa mới mở cửa đi vào nhà đã ngửi được mùi thơm nồng nàn, hai người đều hít lấy hít để: “Thơm quá.”
“Cha mẹ, cha mẹ đã về rồi.”
Tống Thao từ trong phòng bếp đi ra, cười báo cáo: “Tối nay cha mẹ có lộc ăn rồi đó, chị dâu họ đích thân xuống bếp nấu một bàn đồ ăn ngon để chúc mừng sinh nhật cho cha đó, chị ấy nấu ăn ngon lắm, đồ ăn ngon đến mức con và anh Tĩnh đều chảy nước miếng ròng ròng.”
Đồ ăn đều đã chuẩn bị xong rồi, món rau xào cuối cùng cũng vừa mới ra khỏi nồi, Lục Tĩnh Xuyên và Cung Linh Lung từ trong phòng bếp đi ra, đồng thanh nói: “Dượng, dì.”
“Linh Lung, con vất vả rồi.”
Chu Lan Bình vốn dĩ còn đang nghĩ về nhà nấu nướng vài món ngon cho chồng làm đồ nhắm rượu, thấy vợ cháu trai đã chuẩn bị đồ ăn xong xuôi hết rồi, cười tươi rói nói: “Tối nay phải nếm thử tay nghề của Linh Lung mới được.”
“Thơm thật đó.” Bụng của Tống Kim Nghiêu cũng bắt đầu có phản ứng.
Tống Thao đã đói bụng từ lâu rồi, chủ động đi vào phòng bếp bưng đồ ăn, ngoài miệng còn kêu la: “Cha mẹ, cha mẹ mau đi rửa tay đi, rửa xong lập tức ăn cơm.”
“Được rồi, hai đứa đi bưng đồ ăn đi.”
Hai vợ chồng bọn họ bỏ cặp táp vào trong phòng sách, xoay người cởi áo khoác ra, rửa tay rồi lập tức đi đến ngồi xuống.
Thấy trên bàn đầy đồ ăn phong phú, mỗi một món ăn trông còn đẹp và ngon miệng hơn các món ăn ở tiệm cơm quốc doanh, ánh mắt của Chu Lan Bình khi nhìn về phía cháu dâu cũng lập tức thay đổi, vô cùng kinh ngạc nói: “Linh Lung, mấy món ăn này đều là do con nấu đó hả?”
“Đúng vậy, trông cũng tạm được đúng không dì?” Cung Linh Lung cười hỏi.
“Ui cha, không chỉ là tạm được thôi đâu, siêu ngon luôn đó chứ.”
Chu Lan Bình nhìn thôi cũng đã chảy nước miếng rồi, trên bàn bày rất nhiều món ngon, có rất nhiều món bà ấy còn chưa từng ăn qua, cười nhìn về phía chồng: “Kim Nghiêu, hôm nay nhờ phúc cháu dâu, tiệc sinh nhật năm mươi tuổi này của anh phong phú thật đó, đến cả em cũng phải ghen tị.”
“Dạ, chờ đồng chí công an đến, con và anh Tĩnh sẽ cùng nhau đi qua đó chuẩn bị thức ăn.” Cung Linh Lung nói xong, múc một quả vải nhét vào miệng Lục Tĩnh Xuyên.
Lục Tĩnh Xuyên mở miệng cắn, mỉm cười nói: “Đồng chí Cung Linh Lung, em dịu dàng chút đi nào.”
“Trong từ điển của em không có hai chữ dịu dàng.”
Cung Linh Lung cười nhe răng, lại thô lỗ nhét một trái vào miệng anh, còn cố ý giả vờ hung dữ nói: “Há miệng, ăn nhanh lên, anh mà còn lề mề nữa là em đánh anh đó.”
Lục Tĩnh Xuyên cười khẽ, trong đầu nhớ đến cảnh cô đánh m.ô.n.g tên chó khốn nạn và đồ đê tiện kia, cảm thán nói: “Em muốn đánh cũng được, nhưng đừng đánh mông, đánh xong cũng đừng rải muối lên.”
Cung Linh Lung: “… Em làm mấy chuyện đó lúc nào chứ? Anh đang bôi nhọ em.”
“Ha ha.”
Thấy cô không chịu thừa nhận, còn mất trí nhớ có chọn lọc, Lục Tĩnh Xuyên nhịn không được cười, cô thật sự quá đáng yêu quá thú vị, làm người ta thích c.h.ế.t đi được.
Bạch Thủy Tiên cười nhìn bọn họ chơi đùa, trải qua mấy ngày nay ở chung, càng ngày càng hiểu biết Lục Tĩnh Xuyên, bà lại càng thêm khẳng định ánh mắt của con gái không tệ, cậu con rể này đúng là một người đàn ông tốt ngàn dặm mới tìm được một.
Bốn giờ chiều, đồng chí công an đến, Cung Linh Lung nhờ cô ấy chăm sóc mẹ giúp cô nửa ngày, sau đó lại lập tức dẫn theo Lục Tĩnh Xuyên đi mua đồ.
Lúc bọn họ đến nhà họ Tống, Tống Thao đang ở trong nhà chuẩn bị đồ ăn, cậu ấy không quá am hiểu chuyện nấu nướng, nhưng mà từ nhỏ đã giúp đỡ mẹ, rất giỏi về giai đoạn sơ chế đồ ăn, lúc này đã xử lý xong con gà mới mua hồi sáng.
“Đồ ăn tối nay để em làm cho, hai người giúp đỡ em đi.” Cung Linh Lung chủ động nhận việc.
“Vậy thì tốt quá rồi.”
Tống Thao đưa tạp dề chuyên dụng của mẹ cho cô, chỉ vào mớ đồ ăn trên thớt: “Tất cả đồ ăn đều ở chỗ này, chị cứ tùy ý phát huy ha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-139.html.]
“Được rồi.”
Có gà có trứng, có cá có thịt, còn có một cái móng heo to đùng, vài loại rau củ quả, nguyên liệu nấu ăn đầy đủ, làm bừa cũng có thể nấu ra một bàn đồ ăn phong phú.
Hơn sáu giờ chiều, Tống Kim Nghiêu và Chu Lan Bình đồng thời tan ca về nhà, vừa mới mở cửa đi vào nhà đã ngửi được mùi thơm nồng nàn, hai người đều hít lấy hít để: “Thơm quá.”
“Cha mẹ, cha mẹ đã về rồi.”
Tống Thao từ trong phòng bếp đi ra, cười báo cáo: “Tối nay cha mẹ có lộc ăn rồi đó, chị dâu họ đích thân xuống bếp nấu một bàn đồ ăn ngon để chúc mừng sinh nhật cho cha đó, chị ấy nấu ăn ngon lắm, đồ ăn ngon đến mức con và anh Tĩnh đều chảy nước miếng ròng ròng.”
Đồ ăn đều đã chuẩn bị xong rồi, món rau xào cuối cùng cũng vừa mới ra khỏi nồi, Lục Tĩnh Xuyên và Cung Linh Lung từ trong phòng bếp đi ra, đồng thanh nói: “Dượng, dì.”
“Linh Lung, con vất vả rồi.”
Chu Lan Bình vốn dĩ còn đang nghĩ về nhà nấu nướng vài món ngon cho chồng làm đồ nhắm rượu, thấy vợ cháu trai đã chuẩn bị đồ ăn xong xuôi hết rồi, cười tươi rói nói: “Tối nay phải nếm thử tay nghề của Linh Lung mới được.”
“Thơm thật đó.” Bụng của Tống Kim Nghiêu cũng bắt đầu có phản ứng.
Tống Thao đã đói bụng từ lâu rồi, chủ động đi vào phòng bếp bưng đồ ăn, ngoài miệng còn kêu la: “Cha mẹ, cha mẹ mau đi rửa tay đi, rửa xong lập tức ăn cơm.”
“Được rồi, hai đứa đi bưng đồ ăn đi.”
Hai vợ chồng bọn họ bỏ cặp táp vào trong phòng sách, xoay người cởi áo khoác ra, rửa tay rồi lập tức đi đến ngồi xuống.
Thấy trên bàn đầy đồ ăn phong phú, mỗi một món ăn trông còn đẹp và ngon miệng hơn các món ăn ở tiệm cơm quốc doanh, ánh mắt của Chu Lan Bình khi nhìn về phía cháu dâu cũng lập tức thay đổi, vô cùng kinh ngạc nói: “Linh Lung, mấy món ăn này đều là do con nấu đó hả?”
“Đúng vậy, trông cũng tạm được đúng không dì?” Cung Linh Lung cười hỏi.
“Ui cha, không chỉ là tạm được thôi đâu, siêu ngon luôn đó chứ.”
Chu Lan Bình nhìn thôi cũng đã chảy nước miếng rồi, trên bàn bày rất nhiều món ngon, có rất nhiều món bà ấy còn chưa từng ăn qua, cười nhìn về phía chồng: “Kim Nghiêu, hôm nay nhờ phúc cháu dâu, tiệc sinh nhật năm mươi tuổi này của anh phong phú thật đó, đến cả em cũng phải ghen tị.”