Thánh Vương
Chương 1512: Một kiếm diệt quốc
Rốt cục, Chúa tể Kiếm Đạo
triển khai toàn lực, mỗi một chiêu đạo thuật đều không gì sánh kịp, một
kiếm diệt quốc, vận mệnh quốc gia bị ngăn chặn, kiếm khí phát ra ngoài,
ngoài Thanh Đồng Thần Điện ra, rất nhiều địa phương đều bị hủy diệt.
Kiếm thuật của Chúa tể Kiếm Đạo vô cùng lợi hại, khi thì như lôi đình chấn động, khi thì mềm mại như tơ, khi thì như Thiên Thần hạ phàm, khi thì như mãnh hổ về núi, Thần Long ra biển, một kiếm giết ra, rất nhiều thứ đều bị phong ấn, cướp đoạt, khắp nơi đều tràn ngập khí tức hủy diệt.
Kiếm đạo của hắn bắn ra, phong ấn vạn vật, chỉ trong khoảnh khắc đã có vô số vật thể bị đông lại, mất đi lực lượng, sau đó kiếm thuật kia phá hủy linh hồn, khiến cho vạn vật không có một chút cơ hội phản kháng nào.
Đây là Tâm Kiếm.
Từng kiếm chiêu đều ngăn chặn Dương Kỳ, hắn cảm giác vận mệnh quốc gia của mình bị phá thành mảnh nhỏ, toàn thân lại bị Chúa tể Kiếm Đạo vây khốn, kiếm thuật của Chúa tể Kiếm Đạo biến thành một nhà giam khổng lồ, nén ép vào trong, muốn nghiền Dương Kỳ thành bột mịn.
Ầm ầm!
Thiên đạo biến hóa, kiếm thuật kia phóng lên cao, bốn phương tám hướng đều tràn ngập dao động hủy diệt, dao động kia như một cơn lũ ào ra, từng tia kiếm khí thẩm thấu vào trong thân thể Dương Kỳ, khiến cho mi tâm hắn cũng phải không ngừng rung động, đó là biến hóa do tư duy bị áp bách mạnh liệt mà sinh ra.
- Ngươi vẫn còn non nớt một chút, Thiên Đường Thần Quyền thì thế nào? Chẳng lẽ có thể thật sự áp chế được ta ư? Ta đã sống trong Viễn Cổ Thiên Đường này mấy trăm ức năm rồi, chẳng lẽ thật sự luôn bị Thiên Đường áp chế ư?
Thanh âm của Chúa tể Kiếm Đạo dung hợp trong kiếm quang, kiếm quang này như một cơn lũ ập xuống, liên tục chấn động, làm tan rã mọi thứ, bắt đầu muốn lay chuyển tâm linh của Dương Kỳ.
Lần này, Dương Kỳ ngược lại đã biến thành “con cá” trong vũng nước.
- Được lắm, tinh thần khắc độ của đã đạt tới bảy trăm ức, lại được vận mệnh quốc gia hỗ trợ.
Lúc này Dương Kỳ đã có cảm nhận rất sâu đối với sức chiến đấu của Chúa tể Kiếm Đạo, người này quả nhiên là không thể tưởng được, tới loại trình độ này, mình gần như đã chiếm hết ưu thế, vậy mà hắn chỉ dùng một chiêu đã có thể lật lại thế cờ rồi.
Đương nhiên, Dương Kỳ vẫn còn có đòn sát thủ chưa thi triển ra.
Hắn cũng muốn nhìn một chút xem Chúa tể Kiếm Đạo này có sức chiến đấu đạt tới cảnh giới gì, đệ nhất chiến đấu Chủ Thần có tu vi mạnh đến mức nào? Chiến đấu với một đối thủ như vậy, mình sẽ đạt được kinh nghiệm chiến đấu vô cùng lớn.
Chiến đấu với đối thủ như vậy, Dương Kỳ cảm thấy vô cùng vui sướng, bởi vì từ khi tu vi của hắn đại thành đến nay, các cuộc chiến đấu chân chính càng ngày càng ít đi, thiếu một loại khiêu chiến, hiện tại Chúa tể Kiếm Đạo này chính là chất xúc tác mà hắn cần, hắn có thể nhìn trộm cảnh giới của Chúa tể Kiếm Đạo, từ đó lĩnh ngộ thủ đoạn của cường giản nửa bước Vô Vô.
Bởi vì, Chúa tể Kiếm Đạo chỉ cách cảnh giới nửa bước Vô Vô rất gần.
- Chúa tể Kiếm Đạo, ngươi cho rằng ngươi bùng nổ thì sẽ làm gì được ta ư? Vạn Kiếp Bất Phôi! Thần Tượng Trấn Ngục, phá vỡ Thiên Đường, âm dương tụ hội!
Thần niệm của Dương Kỳ chậm rãi tản ra, phá tan kiếm đạo trói buộc, toàn thân hắn biến thành một khối ngọc, là Hiền Giả Chi Ngọc, đây là tư duy thuần túy.
Cùng lúc đó, trên bề mặt miếng ngọc xuất hiện hư ảnh của một con voi, mãnh liệt chấn động, chỉ trong nháy mắt dường như vũ trụ cũng bị chấn động làm cho sụp đổ.
Kiếm quang kia đã bị đẩy ra một lỗ hổng lớn.
- Quay lại!
Chúa tể Kiếm Đạo nói, kiếm thuật hợp thành vòng tròn, vòng tròn này quấn tới, khiến cho thân thể Dương Kỳ giống như bị một con cự mãng quấn quanh, không thể động đậy nổi.
- Thôn Thiên Chi Chí!
Dương Kỳ cũng không thèm để ý, hắm mở miệng ra, bắt đầu hấp thu, đây là tuyệt học của Thôn Thiên Vương, hắn thu được đầu của Thôn Thiên Vương và phù lục, toàn bộ được dung hợp lại, đột nhiên ra tay, hiệu quả giống như có thể cắn nuốt cả vũ trụ, từng mảng lớn kiếm khí bị nuốt xuống.
Chúa tể Kiếm Đạo kia cũng thiếu chút nữa cũng bị nuốt vào.
Vù vù vù...
Toàn thân Chúa tể Kiếm Đạo giống như một âm hồn, thi triển Đại Na Di Thần Đạo, rất có phong thái dịch chuyển qua cả vạn giới, tránh né lực cắn nuốt kia, hắn biết một khi bị cắn nuốt, tuy rằng mình có thể bùng nổ thoát ra, nhưng sẽ mất đi tiên cơ, để cho Dương Kỳ một lần nữa thu được quyền chủ động, nếu vậy sẽ rất khó giải quyết.
Nếu ở bên ngoài, hắn có trăm phần trăm nắm chắc đánh bại được Dương Kỳ.
Cho dù sau lưng Dương Kỳ có đế quốc hỗ trợ thì cũng không có tác dụng gì, bởi vì đế quốc sẽ bị hắn không ngừng quấy nhiễu, dẫn tới suy yếu.
Nhưng hiện tại hắn lại chịu quá nhiều trói buộc.
- Tâm Huyết Dâng Trào!
Đột nhiên, Chúa tể Kiếm Đạo vừa né tránh, đã thấy Dương Kỳ dường như phá vỡ được trói buộc của kiếm thuật, hắn liền đâm tiếp ra một kiếm, một kiếm này làm cho trong hư không xuất hiện một trái tim, trái tim này không phải máu thịt, mà là do rất nhiều đường kiếm tạo thành, trường kiếm chấn động, trái tim kia cũng như đang đập lên.
Đây là Kiếm Tâm chân chính, chủ nhân của vạn kiếm.
Trái tim co rút lại, kiếm khí như tâm huyết dâng trào, bốn phía tràn ngập tiếng tim đập. Răng rắc! Thôn Thiên phù lục trong thân thể Dương Kỳ bị tan rã, toàn thân hóa thành hình thể Hỗn Độn Cổ Xà, phần thân voi đều bị vỡ tan.
Xoẹt... xoẹt...
Thân thể Dương Kỳ bị kiếm đạo cắt qua.
Rất nhiều tiên huyết chảy ra.
Vốn thân thể hắn đã không có tiên huyết, tiên huyết kia sinh mệnh căn nguyên của hắn, còn có cả dung dịch do thần cách bị chém nát mà chảy ra khỏi tịnh thổ.
Hắn bị thương, dưới một kiếm “Tâm Huyết Dâng Trào” của Chúa tể Kiếm Đạo, không ngờ lại bị thương, có thể thấy được Chúa tể Kiếm Đạo này hung ác và tàn bạo tới mức nào.
- Ngươi bị thương, không có khả năng tái chiến, tiếp theo, chính là thời đại Chư Thần Ấn Ký thuộc về ta.
Chúa tể Kiếm Đạo vẫn mang bộ dáng một kiếm khách tinh thần sa sút, sải bước đi tới.
Một kiếm phong hầu!
Một kiếm này là hắn đã ngưng tụ tất cả tinh khí thần, tiến hành diệt sát Dương Kỳ, hắn cũng biết, về cơ bản thì tên Dương Kỳ này là không giết chết được, bởi vì tinh thần đã dung hợp mảnh vỡ của Hiền Giả Chi Ngọc, trên cơ bản đã là bất tử bất diệt, vĩnh hằng bất hủ.
Nhưng hắn vẫn có tin tưởng, dưới một kiếm này, có thể khiến cho đối phương bị hủy diệt thành cát bụi, hoặc là bóc Hiền Giả Chi Ngọc ra, hắn không có khả năng hủy diệt Hiền Giả Chi Ngọc, nhưng lại có thể giết chết Dương Kỳ.
Một kiếm này chính là thừa cơ Dương Kỳ bị thương mà đánh ra.
Nhưng trên mặt Dương Kỳ lại hiện ra một nụ cười rất quỷ bí.
Đột nhiên, thân thể hắn biến thành một tòa Đại Mộ, kiếm khí trực tiếp đâm vào trong Đại Mộ này, Đại Mộ bay vút lên, chậm rãi bao phủ xuống dưới, bao phủ toàn bộ Thanh Đồng Thần Điện này, Chúa tể Kiếm Đạo không thể rời khỏi Thanh Đồng Thần Điện, không có khả năng tránh né, chỉ có thể nhìn mình bị Đại Mộ bao phủ vào trong.
- Đây là...
Rốt cục Chúa tể Kiếm Đạo cũng phải biến sắc.
Năng lực của Đại Mộ này, tuyệt đối không phải là thứ hắn có khả năng chống lại được.
- Táng Thiên Thần Đan!
Đúng lúc này, kiếm khí của Chúa tể Kiếm Đạo giết vào trong Đại Mộ, cũng không đánh trúng Dương Kỳ, mà là đánh trúng viên Táng Thiên Thần Đan của Dương Kỳ kia.
Thần Đan này chính là tinh hoa của Đại Mộ, Ngạo Thiên đã sử dụng nó để khống chế Hoàng đế Lung Linh Đồ Đằng để sử dụng của Lung Linh đế quốc. Lung Linh Đồ Đằng dùng hết mọi biện pháp, muốn khu trừ ý niệm trong đó, trên thực tế cũng không được, Dương Kỳ cũng không dám dùng thứ này, chỉ có thể cất đi, chờ cơ hội luyện hóa nó.
Hiện tại, rốt cuộc thì cơ hội cũng đã tới.
Vừa rồi hắn cố ý bị thương, dẫn tới Chúa tể Kiếm Đạo toàn lực đánh ra một kiếm, muốn tiêu diệt hắn, tuy nhiên Dương Kỳ đã mượn một kiếm toàn lực của Chúa tể Kiếm Đạo để đánh tan Thần Đan, giết chết nguyên thần trong đó.
Chúa tể Kiếm Đạo là kẻ thế nào? Một kiếm toàn lực, một kiếm tất sát, tất cả đều bị phá hủy. Tuy nhiên một kiếm này của hắn đánh lên trên bề mặt Táng Thiên Thần Đan, Thần Đan đột nhiên vỡ ra, trong đó có một luồng số mệnh, ý chí mênh mông, quét qua Thần Giới, được truyền ra ngoài.
Đây là ý chí của Ngạo Trung Ương, Hoàng đế tối cao của Trung Ương vương triều, vô cùng thần bí khó lường, vào thời đại của Chúa Tể thì hắn đã che dấu, tránh khỏi áp bách của Chúa Tể, khi Chúa Tể tiêu vong, hắn lại lần nữa xuất hiện, còn hàng phục cả Chúa tể Chính Nghĩa.
Trong Táng Thiên Thần Đan này, không ngờ còn có thần niệm mà hắn tính kế đã lâu, chuẩn bị khống chế người luyện hóa thần đan. Rất hiển nhiên, Ngạo Thiên không phải là dùng để đối phó với Lung Linh Đồ Đằng, mà là dùng để tính kế mình.
Hắn biết, cho dù đưa Thần Đan cho Lung Linh Đồ Đằng, thì người này cũng không thể luyện hóa được.
Mà Vương nữ Dương Tố Tố của Lung Linh bộ tộc là người mà Dương Kỳ muốn tìm đến, sớm hay muộn thì Dương Kỳ cũng sẽ tìm tới cửa, viên Thần Đan này chính là được chuẩn bị cho hắn.
Tuy Ngạo Thiên không tra xét ra tung tích của Dương Kỳ, nhưng hắn vẫn “ôm cây đợi thỏ”, hiệu quả còn vô cùng tốt, chỉ là hắn lại không nghĩ tới, Dương Kỳ sẽ không luyện hóa thứ này, mà là vào lúc mấu chốt, lấy nó ra để đối phó với Chúa tể Kiếm Đạo.
Ý niệm khổng lồ của Ngạo Trung Ương đột nhiên ập tới, gặp phải kiếm quang toàn lực của Chúa tể Kiếm Đạo.
Đây cũng có nghĩ là Chúa tể Kiếm Đạo và Ngạo Trung Ương bắt đầu một cuộc giao chiến sinh tử. Ý chí vô thượng của Ngạo Trung Ương quét qua thiên địa, bao phủ kiếm quang, hư không bỗng xuất hiện một thân thể vĩ đại, bàn tay chấn động, một luồng Trung Ương Tinh Hà mênh mông xuất hiện, khiến cho kiếm khí vỡ nát từng tấc một.
Hắn muốn khống chế Chúa tể Kiếm Đạo.
- Ngạo Trung Ương!
Chúa tể Kiếm Đạo còn chưa kịp phản ứng, ý chí của Ngạo Trung Ương đã lao tới, khiến cho hắn tuyệt đối không dự đoán được Dương Kỳ còn có một đòn sát thủ như vậy nữa.
Tuy nhiên, lúc này thì hắn đã không có khả năng dừng lại được, từ khi đánh tan Táng Thiên Thần Đan, thả nguyên thần ý chí của Ngạo Trung Ương ra, thì đối phương sẽ cắn nuốt hắn, hắn cũng không thể ngồi chờ chết được.
Lập tức hắn liều lĩnh dùng toàn lực đánh ra một kiếm.
Một kiếm này khiến cho mây phun gió cuốn, thiên địa chìm trong kiếp nạn, càn khôn vận chuyển, hư không hủy diệt.
Hai đại cao thủ giao chiến, thân ảnh thay đổi trong nháy mắt, Dương Kỳ nhìn hai người này giao chiến, lực lượng hung hăng va chạm, trong lòng lại vô cùng bình tĩnh, mượn luồng lực lượng này, hắn vừa được tu luyện, thương thế cũng được khôi phục lại, hắn đột nhiên hít vào một hơi.
Đại Mộ tinh hoa của Táng Thiên Thần Đan kia đều bị hút vào trong thân thể, lập tức huyết mạch Thần Tượng Vương của hắn đã thay đổi, có thêm màu đá, đây là huyết thống còn lợi hại hơn cả Thần Tượng Vương, huyết thống của Đại Mộ là huyết thống cao quý nhất của Thần Giới.
Trong thần lực của Dương Kỳ cũng đều bị thạch hóa cường độ lớn.
Tuy nhiên thân thể của hắn cũng bùng nổ, đây là bùng nổ khi lực lượng đạt tới cực hạn, tâm linh của hắn liên kết chặt chẽ với Đại Mộ, một viên Táng Thiên Thần Đan này đích thật thứ huyền bí nhất trong Đại Mộ, sở dĩ Ngạo Thiên đưa ra chính là muốn thả ra một cái mồi câu lớn, dùng để dụ dỗ Dương Kỳ.
Nếu không làm vậy, thì làm sao có thể khiến cho Dương Kỳ mắc mưu được?
Đáng tiếc, âm mưu của Dương Kỳ còn cao hơn một bậc.
Kiếm thuật của Chúa tể Kiếm Đạo vô cùng lợi hại, khi thì như lôi đình chấn động, khi thì mềm mại như tơ, khi thì như Thiên Thần hạ phàm, khi thì như mãnh hổ về núi, Thần Long ra biển, một kiếm giết ra, rất nhiều thứ đều bị phong ấn, cướp đoạt, khắp nơi đều tràn ngập khí tức hủy diệt.
Kiếm đạo của hắn bắn ra, phong ấn vạn vật, chỉ trong khoảnh khắc đã có vô số vật thể bị đông lại, mất đi lực lượng, sau đó kiếm thuật kia phá hủy linh hồn, khiến cho vạn vật không có một chút cơ hội phản kháng nào.
Đây là Tâm Kiếm.
Từng kiếm chiêu đều ngăn chặn Dương Kỳ, hắn cảm giác vận mệnh quốc gia của mình bị phá thành mảnh nhỏ, toàn thân lại bị Chúa tể Kiếm Đạo vây khốn, kiếm thuật của Chúa tể Kiếm Đạo biến thành một nhà giam khổng lồ, nén ép vào trong, muốn nghiền Dương Kỳ thành bột mịn.
Ầm ầm!
Thiên đạo biến hóa, kiếm thuật kia phóng lên cao, bốn phương tám hướng đều tràn ngập dao động hủy diệt, dao động kia như một cơn lũ ào ra, từng tia kiếm khí thẩm thấu vào trong thân thể Dương Kỳ, khiến cho mi tâm hắn cũng phải không ngừng rung động, đó là biến hóa do tư duy bị áp bách mạnh liệt mà sinh ra.
- Ngươi vẫn còn non nớt một chút, Thiên Đường Thần Quyền thì thế nào? Chẳng lẽ có thể thật sự áp chế được ta ư? Ta đã sống trong Viễn Cổ Thiên Đường này mấy trăm ức năm rồi, chẳng lẽ thật sự luôn bị Thiên Đường áp chế ư?
Thanh âm của Chúa tể Kiếm Đạo dung hợp trong kiếm quang, kiếm quang này như một cơn lũ ập xuống, liên tục chấn động, làm tan rã mọi thứ, bắt đầu muốn lay chuyển tâm linh của Dương Kỳ.
Lần này, Dương Kỳ ngược lại đã biến thành “con cá” trong vũng nước.
- Được lắm, tinh thần khắc độ của đã đạt tới bảy trăm ức, lại được vận mệnh quốc gia hỗ trợ.
Lúc này Dương Kỳ đã có cảm nhận rất sâu đối với sức chiến đấu của Chúa tể Kiếm Đạo, người này quả nhiên là không thể tưởng được, tới loại trình độ này, mình gần như đã chiếm hết ưu thế, vậy mà hắn chỉ dùng một chiêu đã có thể lật lại thế cờ rồi.
Đương nhiên, Dương Kỳ vẫn còn có đòn sát thủ chưa thi triển ra.
Hắn cũng muốn nhìn một chút xem Chúa tể Kiếm Đạo này có sức chiến đấu đạt tới cảnh giới gì, đệ nhất chiến đấu Chủ Thần có tu vi mạnh đến mức nào? Chiến đấu với một đối thủ như vậy, mình sẽ đạt được kinh nghiệm chiến đấu vô cùng lớn.
Chiến đấu với đối thủ như vậy, Dương Kỳ cảm thấy vô cùng vui sướng, bởi vì từ khi tu vi của hắn đại thành đến nay, các cuộc chiến đấu chân chính càng ngày càng ít đi, thiếu một loại khiêu chiến, hiện tại Chúa tể Kiếm Đạo này chính là chất xúc tác mà hắn cần, hắn có thể nhìn trộm cảnh giới của Chúa tể Kiếm Đạo, từ đó lĩnh ngộ thủ đoạn của cường giản nửa bước Vô Vô.
Bởi vì, Chúa tể Kiếm Đạo chỉ cách cảnh giới nửa bước Vô Vô rất gần.
- Chúa tể Kiếm Đạo, ngươi cho rằng ngươi bùng nổ thì sẽ làm gì được ta ư? Vạn Kiếp Bất Phôi! Thần Tượng Trấn Ngục, phá vỡ Thiên Đường, âm dương tụ hội!
Thần niệm của Dương Kỳ chậm rãi tản ra, phá tan kiếm đạo trói buộc, toàn thân hắn biến thành một khối ngọc, là Hiền Giả Chi Ngọc, đây là tư duy thuần túy.
Cùng lúc đó, trên bề mặt miếng ngọc xuất hiện hư ảnh của một con voi, mãnh liệt chấn động, chỉ trong nháy mắt dường như vũ trụ cũng bị chấn động làm cho sụp đổ.
Kiếm quang kia đã bị đẩy ra một lỗ hổng lớn.
- Quay lại!
Chúa tể Kiếm Đạo nói, kiếm thuật hợp thành vòng tròn, vòng tròn này quấn tới, khiến cho thân thể Dương Kỳ giống như bị một con cự mãng quấn quanh, không thể động đậy nổi.
- Thôn Thiên Chi Chí!
Dương Kỳ cũng không thèm để ý, hắm mở miệng ra, bắt đầu hấp thu, đây là tuyệt học của Thôn Thiên Vương, hắn thu được đầu của Thôn Thiên Vương và phù lục, toàn bộ được dung hợp lại, đột nhiên ra tay, hiệu quả giống như có thể cắn nuốt cả vũ trụ, từng mảng lớn kiếm khí bị nuốt xuống.
Chúa tể Kiếm Đạo kia cũng thiếu chút nữa cũng bị nuốt vào.
Vù vù vù...
Toàn thân Chúa tể Kiếm Đạo giống như một âm hồn, thi triển Đại Na Di Thần Đạo, rất có phong thái dịch chuyển qua cả vạn giới, tránh né lực cắn nuốt kia, hắn biết một khi bị cắn nuốt, tuy rằng mình có thể bùng nổ thoát ra, nhưng sẽ mất đi tiên cơ, để cho Dương Kỳ một lần nữa thu được quyền chủ động, nếu vậy sẽ rất khó giải quyết.
Nếu ở bên ngoài, hắn có trăm phần trăm nắm chắc đánh bại được Dương Kỳ.
Cho dù sau lưng Dương Kỳ có đế quốc hỗ trợ thì cũng không có tác dụng gì, bởi vì đế quốc sẽ bị hắn không ngừng quấy nhiễu, dẫn tới suy yếu.
Nhưng hiện tại hắn lại chịu quá nhiều trói buộc.
- Tâm Huyết Dâng Trào!
Đột nhiên, Chúa tể Kiếm Đạo vừa né tránh, đã thấy Dương Kỳ dường như phá vỡ được trói buộc của kiếm thuật, hắn liền đâm tiếp ra một kiếm, một kiếm này làm cho trong hư không xuất hiện một trái tim, trái tim này không phải máu thịt, mà là do rất nhiều đường kiếm tạo thành, trường kiếm chấn động, trái tim kia cũng như đang đập lên.
Đây là Kiếm Tâm chân chính, chủ nhân của vạn kiếm.
Trái tim co rút lại, kiếm khí như tâm huyết dâng trào, bốn phía tràn ngập tiếng tim đập. Răng rắc! Thôn Thiên phù lục trong thân thể Dương Kỳ bị tan rã, toàn thân hóa thành hình thể Hỗn Độn Cổ Xà, phần thân voi đều bị vỡ tan.
Xoẹt... xoẹt...
Thân thể Dương Kỳ bị kiếm đạo cắt qua.
Rất nhiều tiên huyết chảy ra.
Vốn thân thể hắn đã không có tiên huyết, tiên huyết kia sinh mệnh căn nguyên của hắn, còn có cả dung dịch do thần cách bị chém nát mà chảy ra khỏi tịnh thổ.
Hắn bị thương, dưới một kiếm “Tâm Huyết Dâng Trào” của Chúa tể Kiếm Đạo, không ngờ lại bị thương, có thể thấy được Chúa tể Kiếm Đạo này hung ác và tàn bạo tới mức nào.
- Ngươi bị thương, không có khả năng tái chiến, tiếp theo, chính là thời đại Chư Thần Ấn Ký thuộc về ta.
Chúa tể Kiếm Đạo vẫn mang bộ dáng một kiếm khách tinh thần sa sút, sải bước đi tới.
Một kiếm phong hầu!
Một kiếm này là hắn đã ngưng tụ tất cả tinh khí thần, tiến hành diệt sát Dương Kỳ, hắn cũng biết, về cơ bản thì tên Dương Kỳ này là không giết chết được, bởi vì tinh thần đã dung hợp mảnh vỡ của Hiền Giả Chi Ngọc, trên cơ bản đã là bất tử bất diệt, vĩnh hằng bất hủ.
Nhưng hắn vẫn có tin tưởng, dưới một kiếm này, có thể khiến cho đối phương bị hủy diệt thành cát bụi, hoặc là bóc Hiền Giả Chi Ngọc ra, hắn không có khả năng hủy diệt Hiền Giả Chi Ngọc, nhưng lại có thể giết chết Dương Kỳ.
Một kiếm này chính là thừa cơ Dương Kỳ bị thương mà đánh ra.
Nhưng trên mặt Dương Kỳ lại hiện ra một nụ cười rất quỷ bí.
Đột nhiên, thân thể hắn biến thành một tòa Đại Mộ, kiếm khí trực tiếp đâm vào trong Đại Mộ này, Đại Mộ bay vút lên, chậm rãi bao phủ xuống dưới, bao phủ toàn bộ Thanh Đồng Thần Điện này, Chúa tể Kiếm Đạo không thể rời khỏi Thanh Đồng Thần Điện, không có khả năng tránh né, chỉ có thể nhìn mình bị Đại Mộ bao phủ vào trong.
- Đây là...
Rốt cục Chúa tể Kiếm Đạo cũng phải biến sắc.
Năng lực của Đại Mộ này, tuyệt đối không phải là thứ hắn có khả năng chống lại được.
- Táng Thiên Thần Đan!
Đúng lúc này, kiếm khí của Chúa tể Kiếm Đạo giết vào trong Đại Mộ, cũng không đánh trúng Dương Kỳ, mà là đánh trúng viên Táng Thiên Thần Đan của Dương Kỳ kia.
Thần Đan này chính là tinh hoa của Đại Mộ, Ngạo Thiên đã sử dụng nó để khống chế Hoàng đế Lung Linh Đồ Đằng để sử dụng của Lung Linh đế quốc. Lung Linh Đồ Đằng dùng hết mọi biện pháp, muốn khu trừ ý niệm trong đó, trên thực tế cũng không được, Dương Kỳ cũng không dám dùng thứ này, chỉ có thể cất đi, chờ cơ hội luyện hóa nó.
Hiện tại, rốt cuộc thì cơ hội cũng đã tới.
Vừa rồi hắn cố ý bị thương, dẫn tới Chúa tể Kiếm Đạo toàn lực đánh ra một kiếm, muốn tiêu diệt hắn, tuy nhiên Dương Kỳ đã mượn một kiếm toàn lực của Chúa tể Kiếm Đạo để đánh tan Thần Đan, giết chết nguyên thần trong đó.
Chúa tể Kiếm Đạo là kẻ thế nào? Một kiếm toàn lực, một kiếm tất sát, tất cả đều bị phá hủy. Tuy nhiên một kiếm này của hắn đánh lên trên bề mặt Táng Thiên Thần Đan, Thần Đan đột nhiên vỡ ra, trong đó có một luồng số mệnh, ý chí mênh mông, quét qua Thần Giới, được truyền ra ngoài.
Đây là ý chí của Ngạo Trung Ương, Hoàng đế tối cao của Trung Ương vương triều, vô cùng thần bí khó lường, vào thời đại của Chúa Tể thì hắn đã che dấu, tránh khỏi áp bách của Chúa Tể, khi Chúa Tể tiêu vong, hắn lại lần nữa xuất hiện, còn hàng phục cả Chúa tể Chính Nghĩa.
Trong Táng Thiên Thần Đan này, không ngờ còn có thần niệm mà hắn tính kế đã lâu, chuẩn bị khống chế người luyện hóa thần đan. Rất hiển nhiên, Ngạo Thiên không phải là dùng để đối phó với Lung Linh Đồ Đằng, mà là dùng để tính kế mình.
Hắn biết, cho dù đưa Thần Đan cho Lung Linh Đồ Đằng, thì người này cũng không thể luyện hóa được.
Mà Vương nữ Dương Tố Tố của Lung Linh bộ tộc là người mà Dương Kỳ muốn tìm đến, sớm hay muộn thì Dương Kỳ cũng sẽ tìm tới cửa, viên Thần Đan này chính là được chuẩn bị cho hắn.
Tuy Ngạo Thiên không tra xét ra tung tích của Dương Kỳ, nhưng hắn vẫn “ôm cây đợi thỏ”, hiệu quả còn vô cùng tốt, chỉ là hắn lại không nghĩ tới, Dương Kỳ sẽ không luyện hóa thứ này, mà là vào lúc mấu chốt, lấy nó ra để đối phó với Chúa tể Kiếm Đạo.
Ý niệm khổng lồ của Ngạo Trung Ương đột nhiên ập tới, gặp phải kiếm quang toàn lực của Chúa tể Kiếm Đạo.
Đây cũng có nghĩ là Chúa tể Kiếm Đạo và Ngạo Trung Ương bắt đầu một cuộc giao chiến sinh tử. Ý chí vô thượng của Ngạo Trung Ương quét qua thiên địa, bao phủ kiếm quang, hư không bỗng xuất hiện một thân thể vĩ đại, bàn tay chấn động, một luồng Trung Ương Tinh Hà mênh mông xuất hiện, khiến cho kiếm khí vỡ nát từng tấc một.
Hắn muốn khống chế Chúa tể Kiếm Đạo.
- Ngạo Trung Ương!
Chúa tể Kiếm Đạo còn chưa kịp phản ứng, ý chí của Ngạo Trung Ương đã lao tới, khiến cho hắn tuyệt đối không dự đoán được Dương Kỳ còn có một đòn sát thủ như vậy nữa.
Tuy nhiên, lúc này thì hắn đã không có khả năng dừng lại được, từ khi đánh tan Táng Thiên Thần Đan, thả nguyên thần ý chí của Ngạo Trung Ương ra, thì đối phương sẽ cắn nuốt hắn, hắn cũng không thể ngồi chờ chết được.
Lập tức hắn liều lĩnh dùng toàn lực đánh ra một kiếm.
Một kiếm này khiến cho mây phun gió cuốn, thiên địa chìm trong kiếp nạn, càn khôn vận chuyển, hư không hủy diệt.
Hai đại cao thủ giao chiến, thân ảnh thay đổi trong nháy mắt, Dương Kỳ nhìn hai người này giao chiến, lực lượng hung hăng va chạm, trong lòng lại vô cùng bình tĩnh, mượn luồng lực lượng này, hắn vừa được tu luyện, thương thế cũng được khôi phục lại, hắn đột nhiên hít vào một hơi.
Đại Mộ tinh hoa của Táng Thiên Thần Đan kia đều bị hút vào trong thân thể, lập tức huyết mạch Thần Tượng Vương của hắn đã thay đổi, có thêm màu đá, đây là huyết thống còn lợi hại hơn cả Thần Tượng Vương, huyết thống của Đại Mộ là huyết thống cao quý nhất của Thần Giới.
Trong thần lực của Dương Kỳ cũng đều bị thạch hóa cường độ lớn.
Tuy nhiên thân thể của hắn cũng bùng nổ, đây là bùng nổ khi lực lượng đạt tới cực hạn, tâm linh của hắn liên kết chặt chẽ với Đại Mộ, một viên Táng Thiên Thần Đan này đích thật thứ huyền bí nhất trong Đại Mộ, sở dĩ Ngạo Thiên đưa ra chính là muốn thả ra một cái mồi câu lớn, dùng để dụ dỗ Dương Kỳ.
Nếu không làm vậy, thì làm sao có thể khiến cho Dương Kỳ mắc mưu được?
Đáng tiếc, âm mưu của Dương Kỳ còn cao hơn một bậc.