Thánh Vương
Chương 111: Một đâm tuyệt thế
Ầm!
Khi con Hắc Giao xông lên, Dương Kỳ không nói nhiều, thân hình lóe lên một cái.
Con Hắc Giao kia vẫn chưa kịp phản ứng thì thân hình đã tứ phân ngũ liệt, vỡ thành trăm ngàn mảnh, hơn nữa máu tươi cũng không bị khuếch tán ra ngoài, mà nó bị một luồng chân khí cường đại tụ lại, chôn dưới đáy biển.
Vô thanh vô tức, một con Hắc Giao cường đại giống như chưa từng xuất hiện.
Một viên yêu hạch xuất hiện ở trong tay Dương Kỳ. Viên yêu hạch này vô cùng cường đại, hơn nữa nó cứng rắn mà vô cùng mềm mại, giống như là nội đan.
Bên trong nó có một cỗ sức sống cường đại đang di chuyển, giống như một đứa con nít mới ngủ dậy.
Nghe đồn, yêu quái tu luyện đạt tới cảnh giới cực cao có thể thoát xác sống lại, từ trong yêu hạch xuất hiện một đứa trẻ sau đó hóa thành hình người, triệt để vứt bỏ thân thể yêu quái, có được một cơ thể hoàn mỹ.
Nhưng mà, con Hắc Giao vừa nãy vẫn chưa đạt tới trình độ này.
Nó vẫn là thân thể không phải chân khí hình người.
Thế nhưng, nội hạch của Hắc Giao này ẩn chứa sức sống như trái tim, nó đại biểu cho ý nghĩa có khả năng sinh ra một đứa trẻ.
"Thái Âm Nguyệt Hoa, đại nhật càn khôn."
Dương Kỳ đột nhiên thi triển kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, một cỗ kiếm khí mang theo ngọn lửa lan tỏa ra xung quanh, chân khí hùng hậu của hắn khiến cho ngọn lửa ở trong nước mà không bị bắt.
Cỗ kiếm khí mang theo lửa kia đâm vào trong yêu hạch, lập tức nước lửa dung hòa, biến thành một cái Thái Cực đồ, sinh sôi không ngừng, lực lượng nhật nguyệt kết hợp gần như là hoàn mỹ.
Hắc Giao thích nhất là thôn phệ tinh hoa của mặt trăng, hấp thu ánh trăng chiếu xuống để hóa thành tinh khí. Mà Đại Nhật Càn Khôn Kiếm hấp thu là nguyên khí của mặt trời chói chang, hai thứ kết hợp đương nhiên là sức mạnh tăng lên.
Dương Kỳ vung tay lên, ném cái yêu hạch này vào trong Địa Ngục Dung Lô, chỉ trong một giây lát nó đã bị luyện hóa.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía xa xa, trong đó hiện lên sự nghiêm túc.
"Đây là sào huyệt của Hắc giao?
Bởi vì khoảng cách vẫn có khá xa, nên hắn không nhìn rõ cho lắm, chỉ dám khẳng định đây chính là ma quật Hắc Giao.
Ma quật Hắc Giao là một trong thất thập nhị động yêu vương, so với Huyết Yêu Động Quật còn mạnh hơn nhiều.
Nó là tuyệt địa vô cùng hiểm ác.
Cho dù là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, chỉ cần ẩn nấp trong Hắc hải cũng đã tiêu hao một bộ phận chân khí, nên nhớ người bình thường không thể hô hấp trong nước biển, mà phải vận dụng chân khí hộ thể mới có thể ẩn núp tiến vào trong đó.
Cao thủ Khí Tông lẻn vào đáy biển, chỉ có thể duy trì nửa ngày.
Cảnh giới Đoạt Mệnh có thể ẩn nấp lâu hơn, thế nhưng trong biển còn có thật nhiều yêu thú, đánh nhau thì đương nhiên tiêu hao chân khí rồi.
Bình thường cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh tiến vào Hắc hải trảm yêu trừ ma, một số còn chưa tiến tới được động quật Hắc Giao đã bị các loại yêu thú vây công, chân khí hao hết, phải nổi lên mặt nước thoát đi, chưa nói gì tới chuyện ẩn nấp tiến vào bên trong thành trì đánh chết Hắc Giao.
Thế nhưng Dương Kỳ lại biến thái quá mức, chẳng những chân khí không tiêu hao nhiều, mà còn tiến hành săn giết khá nhiều yêu thú, chân khí càng ngày càng hùng hậu.
Có Minh Thần Chi Khải đen kịt để ẩn nấp trong nước biển, không khác nào một con ma quỷ di chuyển trong địa ngục.
Trên Minh Thần Chi Mâu có phù văn, phù văn màu bạch kim ẩn chứa trong thân mâu.
Hiện tại Minh Thần Chi Mâu đã không còn màu ám kim nữa, mà thỉnh thoảng đã xuất hiện phù văn bạch kim, giống như là vinh quang của chúng thần được tăng cường, uy lực rất mạnh.
Trước Minh Thần Chi Khải có tầng tầng chân khí, giúp Dương Kỳ nhận rõ tất cả tình huống xung quanh, thậm chí cả cách vận hành chân khí của địch nhân.
Ở trước mặt hắn là vô số ngọn núi trong biển, một cái khe lớn theo đó xuất hiện. Cái khe này nằm ở giữa mấy ngọn núi, thực ra nó chính là một cái bình nguyên, trên bình nguyên có nhiều cung điện, thần miếu tu luyện, chúng giống như những cung điện thủy tinh, đây là vị trí của ma quật Hắc Giao.
Vô số khí tức tỏa ra từ trong sơn mạch khiến cho lông tác Dương Kỳ dựng đứng lên, nếu như tùy tiện xông vào trong đó thì nhất định là xương cốt không còn.
"Hiện giờ chỉ còn cách vận dụng phương pháp ám sát một số con Hắc Giao đang tu luyện trong huyệt động, mình ẩn núp tiến vào trong đó vô thanh vô tức ám sát mấy tên, vậy chắc không có chuyện gì đâu."
Dương Kỳ suy tư trong chốc lát, thân hình lóe lên tiến vào trong khe, tiến về phía ma quật có chứa những cung điện thủy tinh kia.
Trong một cái khe dài tới mấy trăm trượng, phải nói tới nửa dặm, có một con Hắc Giao cường tráng ở trong đó, dưới chân hắn chính là một cái âm hà.
Con Hắc Giao kia không nhúc nhích, nhưng chân khí toàn thân của nó được ngưng tụ trên đỉnh đầu thành một đạo chân khí hình người, người đó hình như đang cầm một viên bảo châu lớn, không ngừng vận chuyển.
Viên bảo châu kia còn lớn hơn nhiều so với yêu hạch của Hắc Giao vừa nãy, hơn nữa tính chất còn cao hơn nhiều.
Lại là cảnh giới Đoạt Mệnh!
Hắc Giao đang tu luyện.
"Tốt... Rất tốt."
Dương Kỳ nhìn thấy con Hắc giao cảnh giới Đoạt Mệnh này thì vô cùng kích động, viên yêu hạch cảnh giới Đoạt Mệnh này có thể đưa cho đám Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi dùng để tấn chức đoạt mệnh.
"Chém giết cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh không giống bình thường. Mình tuy rằng có thể giết chết, nhưng mà không đảm bảo được việc có xảy ra động tĩnh hay không. Một khi có động tĩnh truyền ra, khiến cho đám Hắc Giao cường đại xung quanh phát hiện, vậy thì đại họa lâm đầu!"
Dương Kỳ muốn ra tay, nhưng mà vẫn còn đang do dự.
Thực lực hiện giờ của hắn đúng là hoàn toàn có thể đánh chết cường giả đoạt mệnh.
Thế nhưng giết họ trong một kích, khiến cho cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh không thể phản kháng, không xảy ra động tĩnh thì vô cùng khó khăn.
Một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh cho dù yếu, nếu ở trong tình huống nguy hiểm cũng có thể dốc toàn bộ thực lực bản thân, phát ra một công kích có uy lực lớn nhất.
Cho dù họ không đỡ được, nhưng cũng có thể phát ra tín hiệu cầu cứu.
Muốn vô thanh vô tức đánh chết một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, làm cho hắn chết mà không biết vì sao mình chết thì quá khó.
Nếu như ở trên mặt đất sẽ thuận lợi hơn một chút, nhưng hiện giờ đang ở dưới đáy Hắc hải, nếu dòng nước có ba động mạnh, cao thủ sẽ cảnh giác, do đó dẫn đến tai ương ngập đầu.
Nếu như một kích thành công vậy thì hắn có thể liên tiếp ám sát, chờ khi đám cao thủ phát hiện hắn đã bỏ trốn mất dạng.
Hành vi hiện giờ của Dương Kỳ chẳng khác nào một tuyệt thế ma đầu, giống như ẩn núp tiến vào trong học viện Thiên Vị, ám sát đệ tử tinh anh mà muốn không bị phát hiện, độ khó lớn tới mức nào chỉ nghĩ thôi cũng biết.
"Quyết định vậy đi, mình ở nơi này triển khai một kích tuyệt sát, sinh tử thành bại, chỉ trong một hành động."
Dương Kỳ đột nhiên nằm xuống, ẩn núp sau một tảng đá.
Trong lòng hắn lúc này đang nghĩ ám sát như thế nào cho tốt, tất cả tinh khí thần đều ngưng tụ ở trong đan điền khí hải, lực lượng của 49 viễn cổ cự tượng được nén lại chỉ chờ bộc phát...
Chưa từng có lúc nào hắn tập trung như lúc này, chiến ý trong lòng đang không ngừng tăng lên, ở sâu trong nội tâm hắn có một loại sát khí đang muốn trào ra.
Sát khí bị hắn cố gắng nén lại.
Không ngừng tích góp từng tí một.
Trong chân khí áo giáp toàn bộ đều là mồ hôi.
Đối mặt với một con Hắc Giao có tu vi cảnh giới Đoạt Mệnh, nếu không giết nó chết ngay, bản thân hắn sẽ rơi vào thế bị động.
Hơn nữa, lực lượng sinh mệnh của Hắc Giao vô cùng cường đại, hơn nhân loại rất nhiều, rất khó hăn một kích tiêu diệt toàn bộ sinh cơ của đối phương.
Hiện tại Dương Kỳ đang ở đáy biển, muốn ám sát đối thủ trong một kích đúng là hành vi nghịch thiên.
"Đạo lý của thích khách vô thượng đó là một kích giết chết địch nhân, phải dung nhập tất cả tinh khí thần ở trong đó, giống như bạch hồng quán nhật (vệt sáng lóe ngang trời),... Đây là lúc để mình ma luyện ý chí tốt nhất."
Trong lòng Dương Kỳ đang hồi hộp vô cùng, do dự đủ đường.
"Không!"
Đột nhiên, Dương Kỳ trong mắt Dương Kỳ hiện lên sự kiên định.
"Từ khi mình có được kỳ ngộ cho tới nay, tu vi tăng tiến giống như diều gặp gió, không một chút ngăn trở, chỉ thiếu sự tôi luyện của bản thân. Bây giờ thâm nhập ma quật, ám sát giao long, diệt sạch sinh cơ, không thành công cũng có thể thành nhân. Đây là thời gian tôi luyện bản thân tốt nhất. Mình phải bình tĩnh lại.”
“Giết! Tuyệt không buông tha, nếu không làm sao có thể đặt chân trong trời đất, kế thừa khí khái đỉnh thiên lập địa, chân đạp Ma thần của voi thần? Một khi lui bước, tâm linh sẽ có kẽ hở, tu luyện làm sao tiến bộ được nữa? Mình không phải người yếu nhược, trong tâm hồn ta phải có khí khái của tuyệt thế cường giả! Trong thời khắc sinh tử phải đánh bại xiềng xích!"
Ông!
Trong nháy mắt này, Dương Kỳ đã phá vỡ gông xiềng trong lòng.
Hắn quyết định ám sát.
Khi đánh vỡ gông xiềng trong tâm hồn, trong lòng hắn trở nên tự tin vô cùng, dung hợp với cỗ khí khái ngập trời của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, thậm chí Dương Kỳ còn nhận thấy, hình người màu vàng kia cũng vui mừng.
Đúng vậy, là vui mừng.
Dường như Thần Tượng Trấn Ngục Kình đã đồng ý với tâm hồn của Dương Kỳ.
Ý chí, cường đại chưa từng có từ trước tới giờ.
Chiến ý của Dương Kỳ chưa bao giờ dâng trào như lúc này.
Vù!
Chân khí của hắn vận chuyển, hoàn toàn kết hợp với cơ thể, vô thanh vô tức đâm ra một mâu.
Một mâu này không có bất kỳ thanh âm nào, cũng chẳng có ba động nào, thậm chí khí tức của nó còn biến mất, Dương Kỳ giống như biến mất khỏi thiên địa, dường như đã Phá Toái Hư Không, đi tới một cái thế giới khác.
Một kích này không một ai có thể hình dung nổi, bởi vì nó quá nhanh.
Trong giây phút kế tiếp, trường mâu của Dương Kỳ đâm xuyên qua thân thể Hắc Giao.
Vẫn không có tiếng động gì, thân thể cường đại của Hắc Giao cảnh giới Đoạt Mệnh trực tiếp tan vỡ, chân khí hình người trên đỉnh đầu nó tan vỡ, chết mà không biết vì sao mình chết.
Dương Kỳ đã thành công!
Khi con Hắc Giao xông lên, Dương Kỳ không nói nhiều, thân hình lóe lên một cái.
Con Hắc Giao kia vẫn chưa kịp phản ứng thì thân hình đã tứ phân ngũ liệt, vỡ thành trăm ngàn mảnh, hơn nữa máu tươi cũng không bị khuếch tán ra ngoài, mà nó bị một luồng chân khí cường đại tụ lại, chôn dưới đáy biển.
Vô thanh vô tức, một con Hắc Giao cường đại giống như chưa từng xuất hiện.
Một viên yêu hạch xuất hiện ở trong tay Dương Kỳ. Viên yêu hạch này vô cùng cường đại, hơn nữa nó cứng rắn mà vô cùng mềm mại, giống như là nội đan.
Bên trong nó có một cỗ sức sống cường đại đang di chuyển, giống như một đứa con nít mới ngủ dậy.
Nghe đồn, yêu quái tu luyện đạt tới cảnh giới cực cao có thể thoát xác sống lại, từ trong yêu hạch xuất hiện một đứa trẻ sau đó hóa thành hình người, triệt để vứt bỏ thân thể yêu quái, có được một cơ thể hoàn mỹ.
Nhưng mà, con Hắc Giao vừa nãy vẫn chưa đạt tới trình độ này.
Nó vẫn là thân thể không phải chân khí hình người.
Thế nhưng, nội hạch của Hắc Giao này ẩn chứa sức sống như trái tim, nó đại biểu cho ý nghĩa có khả năng sinh ra một đứa trẻ.
"Thái Âm Nguyệt Hoa, đại nhật càn khôn."
Dương Kỳ đột nhiên thi triển kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, một cỗ kiếm khí mang theo ngọn lửa lan tỏa ra xung quanh, chân khí hùng hậu của hắn khiến cho ngọn lửa ở trong nước mà không bị bắt.
Cỗ kiếm khí mang theo lửa kia đâm vào trong yêu hạch, lập tức nước lửa dung hòa, biến thành một cái Thái Cực đồ, sinh sôi không ngừng, lực lượng nhật nguyệt kết hợp gần như là hoàn mỹ.
Hắc Giao thích nhất là thôn phệ tinh hoa của mặt trăng, hấp thu ánh trăng chiếu xuống để hóa thành tinh khí. Mà Đại Nhật Càn Khôn Kiếm hấp thu là nguyên khí của mặt trời chói chang, hai thứ kết hợp đương nhiên là sức mạnh tăng lên.
Dương Kỳ vung tay lên, ném cái yêu hạch này vào trong Địa Ngục Dung Lô, chỉ trong một giây lát nó đã bị luyện hóa.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía xa xa, trong đó hiện lên sự nghiêm túc.
"Đây là sào huyệt của Hắc giao?
Bởi vì khoảng cách vẫn có khá xa, nên hắn không nhìn rõ cho lắm, chỉ dám khẳng định đây chính là ma quật Hắc Giao.
Ma quật Hắc Giao là một trong thất thập nhị động yêu vương, so với Huyết Yêu Động Quật còn mạnh hơn nhiều.
Nó là tuyệt địa vô cùng hiểm ác.
Cho dù là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, chỉ cần ẩn nấp trong Hắc hải cũng đã tiêu hao một bộ phận chân khí, nên nhớ người bình thường không thể hô hấp trong nước biển, mà phải vận dụng chân khí hộ thể mới có thể ẩn núp tiến vào trong đó.
Cao thủ Khí Tông lẻn vào đáy biển, chỉ có thể duy trì nửa ngày.
Cảnh giới Đoạt Mệnh có thể ẩn nấp lâu hơn, thế nhưng trong biển còn có thật nhiều yêu thú, đánh nhau thì đương nhiên tiêu hao chân khí rồi.
Bình thường cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh tiến vào Hắc hải trảm yêu trừ ma, một số còn chưa tiến tới được động quật Hắc Giao đã bị các loại yêu thú vây công, chân khí hao hết, phải nổi lên mặt nước thoát đi, chưa nói gì tới chuyện ẩn nấp tiến vào bên trong thành trì đánh chết Hắc Giao.
Thế nhưng Dương Kỳ lại biến thái quá mức, chẳng những chân khí không tiêu hao nhiều, mà còn tiến hành săn giết khá nhiều yêu thú, chân khí càng ngày càng hùng hậu.
Có Minh Thần Chi Khải đen kịt để ẩn nấp trong nước biển, không khác nào một con ma quỷ di chuyển trong địa ngục.
Trên Minh Thần Chi Mâu có phù văn, phù văn màu bạch kim ẩn chứa trong thân mâu.
Hiện tại Minh Thần Chi Mâu đã không còn màu ám kim nữa, mà thỉnh thoảng đã xuất hiện phù văn bạch kim, giống như là vinh quang của chúng thần được tăng cường, uy lực rất mạnh.
Trước Minh Thần Chi Khải có tầng tầng chân khí, giúp Dương Kỳ nhận rõ tất cả tình huống xung quanh, thậm chí cả cách vận hành chân khí của địch nhân.
Ở trước mặt hắn là vô số ngọn núi trong biển, một cái khe lớn theo đó xuất hiện. Cái khe này nằm ở giữa mấy ngọn núi, thực ra nó chính là một cái bình nguyên, trên bình nguyên có nhiều cung điện, thần miếu tu luyện, chúng giống như những cung điện thủy tinh, đây là vị trí của ma quật Hắc Giao.
Vô số khí tức tỏa ra từ trong sơn mạch khiến cho lông tác Dương Kỳ dựng đứng lên, nếu như tùy tiện xông vào trong đó thì nhất định là xương cốt không còn.
"Hiện giờ chỉ còn cách vận dụng phương pháp ám sát một số con Hắc Giao đang tu luyện trong huyệt động, mình ẩn núp tiến vào trong đó vô thanh vô tức ám sát mấy tên, vậy chắc không có chuyện gì đâu."
Dương Kỳ suy tư trong chốc lát, thân hình lóe lên tiến vào trong khe, tiến về phía ma quật có chứa những cung điện thủy tinh kia.
Trong một cái khe dài tới mấy trăm trượng, phải nói tới nửa dặm, có một con Hắc Giao cường tráng ở trong đó, dưới chân hắn chính là một cái âm hà.
Con Hắc Giao kia không nhúc nhích, nhưng chân khí toàn thân của nó được ngưng tụ trên đỉnh đầu thành một đạo chân khí hình người, người đó hình như đang cầm một viên bảo châu lớn, không ngừng vận chuyển.
Viên bảo châu kia còn lớn hơn nhiều so với yêu hạch của Hắc Giao vừa nãy, hơn nữa tính chất còn cao hơn nhiều.
Lại là cảnh giới Đoạt Mệnh!
Hắc Giao đang tu luyện.
"Tốt... Rất tốt."
Dương Kỳ nhìn thấy con Hắc giao cảnh giới Đoạt Mệnh này thì vô cùng kích động, viên yêu hạch cảnh giới Đoạt Mệnh này có thể đưa cho đám Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi dùng để tấn chức đoạt mệnh.
"Chém giết cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh không giống bình thường. Mình tuy rằng có thể giết chết, nhưng mà không đảm bảo được việc có xảy ra động tĩnh hay không. Một khi có động tĩnh truyền ra, khiến cho đám Hắc Giao cường đại xung quanh phát hiện, vậy thì đại họa lâm đầu!"
Dương Kỳ muốn ra tay, nhưng mà vẫn còn đang do dự.
Thực lực hiện giờ của hắn đúng là hoàn toàn có thể đánh chết cường giả đoạt mệnh.
Thế nhưng giết họ trong một kích, khiến cho cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh không thể phản kháng, không xảy ra động tĩnh thì vô cùng khó khăn.
Một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh cho dù yếu, nếu ở trong tình huống nguy hiểm cũng có thể dốc toàn bộ thực lực bản thân, phát ra một công kích có uy lực lớn nhất.
Cho dù họ không đỡ được, nhưng cũng có thể phát ra tín hiệu cầu cứu.
Muốn vô thanh vô tức đánh chết một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, làm cho hắn chết mà không biết vì sao mình chết thì quá khó.
Nếu như ở trên mặt đất sẽ thuận lợi hơn một chút, nhưng hiện giờ đang ở dưới đáy Hắc hải, nếu dòng nước có ba động mạnh, cao thủ sẽ cảnh giác, do đó dẫn đến tai ương ngập đầu.
Nếu như một kích thành công vậy thì hắn có thể liên tiếp ám sát, chờ khi đám cao thủ phát hiện hắn đã bỏ trốn mất dạng.
Hành vi hiện giờ của Dương Kỳ chẳng khác nào một tuyệt thế ma đầu, giống như ẩn núp tiến vào trong học viện Thiên Vị, ám sát đệ tử tinh anh mà muốn không bị phát hiện, độ khó lớn tới mức nào chỉ nghĩ thôi cũng biết.
"Quyết định vậy đi, mình ở nơi này triển khai một kích tuyệt sát, sinh tử thành bại, chỉ trong một hành động."
Dương Kỳ đột nhiên nằm xuống, ẩn núp sau một tảng đá.
Trong lòng hắn lúc này đang nghĩ ám sát như thế nào cho tốt, tất cả tinh khí thần đều ngưng tụ ở trong đan điền khí hải, lực lượng của 49 viễn cổ cự tượng được nén lại chỉ chờ bộc phát...
Chưa từng có lúc nào hắn tập trung như lúc này, chiến ý trong lòng đang không ngừng tăng lên, ở sâu trong nội tâm hắn có một loại sát khí đang muốn trào ra.
Sát khí bị hắn cố gắng nén lại.
Không ngừng tích góp từng tí một.
Trong chân khí áo giáp toàn bộ đều là mồ hôi.
Đối mặt với một con Hắc Giao có tu vi cảnh giới Đoạt Mệnh, nếu không giết nó chết ngay, bản thân hắn sẽ rơi vào thế bị động.
Hơn nữa, lực lượng sinh mệnh của Hắc Giao vô cùng cường đại, hơn nhân loại rất nhiều, rất khó hăn một kích tiêu diệt toàn bộ sinh cơ của đối phương.
Hiện tại Dương Kỳ đang ở đáy biển, muốn ám sát đối thủ trong một kích đúng là hành vi nghịch thiên.
"Đạo lý của thích khách vô thượng đó là một kích giết chết địch nhân, phải dung nhập tất cả tinh khí thần ở trong đó, giống như bạch hồng quán nhật (vệt sáng lóe ngang trời),... Đây là lúc để mình ma luyện ý chí tốt nhất."
Trong lòng Dương Kỳ đang hồi hộp vô cùng, do dự đủ đường.
"Không!"
Đột nhiên, Dương Kỳ trong mắt Dương Kỳ hiện lên sự kiên định.
"Từ khi mình có được kỳ ngộ cho tới nay, tu vi tăng tiến giống như diều gặp gió, không một chút ngăn trở, chỉ thiếu sự tôi luyện của bản thân. Bây giờ thâm nhập ma quật, ám sát giao long, diệt sạch sinh cơ, không thành công cũng có thể thành nhân. Đây là thời gian tôi luyện bản thân tốt nhất. Mình phải bình tĩnh lại.”
“Giết! Tuyệt không buông tha, nếu không làm sao có thể đặt chân trong trời đất, kế thừa khí khái đỉnh thiên lập địa, chân đạp Ma thần của voi thần? Một khi lui bước, tâm linh sẽ có kẽ hở, tu luyện làm sao tiến bộ được nữa? Mình không phải người yếu nhược, trong tâm hồn ta phải có khí khái của tuyệt thế cường giả! Trong thời khắc sinh tử phải đánh bại xiềng xích!"
Ông!
Trong nháy mắt này, Dương Kỳ đã phá vỡ gông xiềng trong lòng.
Hắn quyết định ám sát.
Khi đánh vỡ gông xiềng trong tâm hồn, trong lòng hắn trở nên tự tin vô cùng, dung hợp với cỗ khí khái ngập trời của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, thậm chí Dương Kỳ còn nhận thấy, hình người màu vàng kia cũng vui mừng.
Đúng vậy, là vui mừng.
Dường như Thần Tượng Trấn Ngục Kình đã đồng ý với tâm hồn của Dương Kỳ.
Ý chí, cường đại chưa từng có từ trước tới giờ.
Chiến ý của Dương Kỳ chưa bao giờ dâng trào như lúc này.
Vù!
Chân khí của hắn vận chuyển, hoàn toàn kết hợp với cơ thể, vô thanh vô tức đâm ra một mâu.
Một mâu này không có bất kỳ thanh âm nào, cũng chẳng có ba động nào, thậm chí khí tức của nó còn biến mất, Dương Kỳ giống như biến mất khỏi thiên địa, dường như đã Phá Toái Hư Không, đi tới một cái thế giới khác.
Một kích này không một ai có thể hình dung nổi, bởi vì nó quá nhanh.
Trong giây phút kế tiếp, trường mâu của Dương Kỳ đâm xuyên qua thân thể Hắc Giao.
Vẫn không có tiếng động gì, thân thể cường đại của Hắc Giao cảnh giới Đoạt Mệnh trực tiếp tan vỡ, chân khí hình người trên đỉnh đầu nó tan vỡ, chết mà không biết vì sao mình chết.
Dương Kỳ đã thành công!