Thanh Tiến Độ Sinh Tồn
Chương 11
Thời Tiến rất khó chịu, muốn biến mất ở trên chiếc xe này.
Tiểu Tử lại không rõ xấu hổ cùng ưu sầu của cậu chút nào, ngữ khí kiêu ngạo nói rằng: “Tiến Tiến, không cần thẹn thùng, biểu hiện của cậu tối hôm qua rất lóa mắt, tất cả mọi người sẽ bị cậu kinh diễm đó!”
Ngữ khí Thời Tiến xa xôi: “Tiểu Tử, cậu biết không, trước khi tiến vào trường cảnh sát, tôi là một con mọt sách có thành tích thể dục thường xuyên không đạt yêu cầu.”
Tiểu Tử không rõ vì sao: “Cho nên?”
“Cho nên hết thảy kỹ xảo đánh lộn leo tường tôi biểu hiện ra tối hôm qua, tất cả đều là học ở trường cảnh sát, có nồng đậm bóng dáng tiêu chuẩn của giáo án trường cảnh sát.” Thời Tiến giải thích, nhìn về phía Quẻ Nhất đã bày ra tư thế chuẩn bị thuyết giảng, sinh không thể luyến, “Mà tiểu thiếu gia Thời Tiến đời này của nhà họ Thời, là tên béo tay chân lóng ngóng, đồng thời mới vừa vặn giảm béo thành công.”
Tiểu Tử: “…”
Thời Tiến trầm trọng thở dài: “Cậu cảm thấy những kẻ thành tinh này, sau khi nhìn băng ghi hình ngày hôm qua, là sẽ khen tôi, hay là sẽ châm lửa nướng tôi?”
Tiểu Tử run lẩy bẩy: “Tiến Tiến, chúng ta chạy đi, tui giúp cậu thêm buff.”
Thời Tiến giội nước lã: “Chạy cái gì, hành lý của chúng ta là Quẻ Tam tìm người đào ra ngoài từ bên trong phế tích, hiện tại đang cất ở trong rương hành lý của Quẻ Nhị, cậu bảo tôi lấy cái gì chạy.”
“Nha nha nha, Tiến Tiến cậu đừng chết, Tiến Tiến tui không muốn cậu chết…” Tiểu Tử khóc như bà mẹ sắp mất con.
Ngữ khí Thời Tiến trìu mến: “Đừng khóc, lỡ như khóc ngập nước vào đầu óc tôi, thì chúng ta càng hết thuốc chữa.”
Tiểu Tử: “… Nha nấc.”
Thời Tiến: “Ngoan.”
Một người một hệ thống đang trao đổi trong đầu, Quẻ Nhất đã mở đoạn phim thứ nhất của Thời Tiến ra phân tích.
Hắn cố ý kéo hình ảnh lại gần, phóng đại thân ảnh của Thời Tiến, nói rằng: “Mọi người chú ý xem thời gian ghi hình, lúc này Quẻ Tứ đang từ đường nhỏ hướng tới gần Quân thiếu, sau khi Thời Tiến phát hiện không đúng, lập tức đi đường lớn chạy tới chỗ Quân thiếu, quyết định này rất quyết đoán, cũng rất chính xác, nhưng nhìn chỗ này —— “
Hắn chỉ chỉ Thời Tiến một tay đỡ xe đạp, một tay mò túi quần trong hình, chỉ trọng điểm vào tay Thời Tiến mò túi quần, tiếp tục nói: “Nơi này, chú ý động tác này, tối hôm qua Thời Tiến đã phạm vào một cái sai lầm hết sức cấp thấp—— không mang công cụ liên lạc.”
“Phụt.” Quẻ Nhị không thèm nể mặt mà cười ra tiếng.
Thời Tiến âm u nhìn sang, lộ ra một nụ cười nhìn như bình tĩnh kỳ thực mang theo sát khí với hắn.
“Khụ, cái đó, Thời Tiến còn trẻ, kinh nghiệm xử sự không đủ, có thể hiểu được, có thể hiểu được.” Quẻ Nhị mặt không đổi sắc mở miệng, một bộ dáng dấp tiền bối tốt biết khoan dung.
Sao Quẻ Nhất có thể không biết tính thúi của hắn, cảnh cáo nguýt hắn một cái, sau đó nhìn về phía Thời Tiến, cường điệu trọng điểm nói: “Nhớ kỹ, bất luận vào lúc nào, mất đi liên hệ với đồng bạn đều là sai lầm không được phép phạm phải nhất, hiểu chưa?”
Thời Tiến vẫn còn nhớ một mặt hung tàn của Quẻ Nhất lúc mới gặp, nghe vậy liền vội vàng gật đầu, nào dám nói thêm cái gì.
Quẻ Nhất thoả mãn gật đầu, liền phát đoạn phim thứ hai—— đoạn Thời Tiến leo tường vào sau khi đến tiểu lâu.
Hắn trước tiên cho mọi người xem toàn bộ đoạn phim một lần, sau đó tạm dừng hình ảnh theo thường lệ, lùi tới chỗ Thời Tiến leo tường, tua chậm lại động tác của cậu cho mọi người xem ba lần, cuối cùng cố định hình ảnh, hỏi: “Đều nhìn rõ ràng chưa?”
Bầu không khí vốn coi như thoải mái bên trong xe chầm chậm giảm dần theo sồ lần video lặp lại, trái tim Thời Tiến chậm rãi nhảy lên, biết là đã đến chỗ mấu chốt nhất của lần tổng duyệt này.
“Nhìn cho rõ ràng, chúng ta xem thêm mấy đoạn phim còn lại một chút.” Quẻ Nhất nhìn Thời Tiến thật sâu một cái, liền phát mấy cái video giám sát đã được cắt nối biên tập cho chậm lại.
Những video này không còn là một đoạn nối liền một đoạn, mà là từng đoạn nhỏ được tinh tế lấy ra, tất cả đều là hình ảnh Thời Tiến giao thủ với người ta.
Đoạn phim rất đầy đủ, có hình ảnh Thời Tiến khống chế được người giữ cửa, cướp di động và súng của người giữ cửa, có hình ảnh cậu cẩn thận mở cửa viện, chuẩn xác bắn thương Quẻ Tứ, cũng lao nhanh ra chế phục Quẻ Tứ, còn có hình ảnh cậu nhào lộn chế trụ bác sĩ tại cửa thư phòng.
Mỗi một động tác của cậu đều gọn gàng quyết đoán, có thể một đòn chế địch liền một đòn chế địch, tuyệt không có bất kỳ động tác dư thừa nào, thoạt nhìn cực kỳ đẹp mắt —— cũng thoạt nhìn siêu cấp quen mắt, phảng phất từng gặp trên những người đã trải qua huấn luyện chính quy.
Đám người Quẻ Nhị ẩn hết biểu tình, chau mày, cùng nhau nhìn lại về phía Thời Tiến, mắt mang tìm tòi nghiên cứu.
“… Tôi có thể giải thích.” Thời Tiến chống đỡ tầm mắt cao áp từ các Quẻ mà mở miệng, cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, nghiêm trang nói hươu nói vượn: ” Các anh cũng biết, cha tôi siêu cấp có tiền, còn siêu cấp chọc người hận, làm con trai ông ta, không biết bao nhiêu người có ý đồ với tôi. Cha tôi sợ tôi có chuyện, liền thuê cho tôi mấy bảo tiêu, trong những bảo tiêu này có quân nhân xuất ngũ, lúc tôi nhàn rỗi sẽ cùng bọn họ học một chút kỹ xảo cận chiến… Có điều sau khi mập thì những thứ tôi học cũng chậm chậm hoang phế, hiện tại dùng cũng rất mới lạ, để cho các anh chê cười rồi.” Nói xong lộ ra một nụ cười hơi lúng túng, diễn đủ mười phần mười một thiếu gia nhà giàu hồ đồ không biết thực lực bản thân.
Tiểu Tử kinh hồn bạt vía bỏ thêm cho Thời Tiến một đống buff giống kiểu như “Thành khẩn” “Cảm giác uy hiếp yếu bớt” “Âm thanh mềm mại dễ nghe hơn”, âm thầm cầu khẩn mọi người có thể bị lý do này của Thời Tiến thuyết phục.
Trầm mặc.
Vẫn là trầm mặc.
Ngay khi Tiểu Tử hoảng loạn đến thiếu chút nữa lại khóc lên, Liêm Quân đột nhiên mở miệng, nói rằng: “Thì ra là như vậy.”
Thời Tiến soạt một cái thở phào nhẹ nhõm, trong chớp nhoáng này thậm chí sinh ra một loại ảo giác Liêm Quân thật đáng yêu.
Tiểu Tử thì lại mừng đến phát khóc, gào to: “Tui biết bảo bối thương cậu nhất mà, Tiến Tiến cậu thật tốt nha nha nha.”
Thời Tiến vừa bất đắc dĩ lại bất lực, thành khẩn kiến nghị: “Cậu có thể chỉ nói một câu sau, thật sự.”
Bầu không khí trong nháy mắt tan băng, Quẻ Nhị biểu tình khôi phục dáng dấp lúc bình thường, đưa tay vỗ vai Thời Tiến, nói rằng: “Mới lạ mà còn làm được tới mức đó… Tiểu tử cậu thật là ngoài dự đoán của tôi, thật ra cậu là một thiên tài đi.”
Thời Tiến vội vã xua tay tỏ vẻ mình chỉ là một thiếu niên bỏ học bình thường.
Quẻ Nhị hừ cười, giơ tay vò đầu cậu, mắng cậu giả khiêm tốn.
Thời Tiến trả đòn chính là một chiêu móc lợi trảo, mắng hắn móng heo.
Hai người náo loạn lên, Liêm Quân gõ tay vịn xe lăn một cái làm cho bọn họ yên tĩnh, nghiêng đầu ra hiệu Quẻ Nhất tiếp tục.
Vì vậy mọi người im miệng, ngoan ngoãn kéo lực chú ý sang tổng duyệt.
Liên quan tới thân thủ của Thời Tiến, mọi người đã có một cái nhận thức rõ ràng, vì vậy Quẻ Nhất tắt đoạn ngắn được cắt nối biên tập trên ti vi, chiếu toàn bộ đoạn phim hoàn chỉnh ra, phân tích một loạt chiến thuật Thời Tiến lựa chọn sau khi tiến vào tiểu viện.
Đầu tiên, hắn rất tán thành Thời Tiến đẩy ngã Quẻ Tứ từ chỗ khe cửa trước tiên, cùng hành vi nhắc nhở Quẻ Nhị cách ly xe của Quẻ Tứ; tiếp theo, hắn mạnh mẽ phê phán một chút hành vi của Thời Tiến là sau khi chế phục kẻ địch, vậy mà lại không cố gắng khắc phục xử lý hậu quả, biểu thị kiểu cẩu thả này nếu đơn đả độc đấu có khả năng tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng; cuối cùng, hắn tổng kết lại —— Thời Tiến là người mới không tệ, đáng giá bồi dưỡng, năng lực rất đủ, thiếu chỉ là kinh nghiệm.
Nói xong những lời này, hắn phát cho đám người Quẻ Nhị mỗi người một tờ giấy trắng, để bọn họ chấm điểm cho biểu hiện của Thời Tiến tối hôm qua, điểm tối đa một trăm, sáu mươi là đạt yêu cầu.
Thời Tiến say say, nhìn đám người Quẻ Nhị lục tục chấm điểm xong, trả tờ giấy lại cho Quẻ Nhất, chỉ cảm thấy chính mình như con heo đang bị người chọn nạc kén mỡ.
Quẻ Nhất thu hồi giấy trắng xong cũng không nhìn, trực tiếp đưa cho Liêm Quân.
Liêm Quân tiếp nhận, quét mắt liếc điểm trên giấy một cái, nhìn về phía Thời Tiến, hỏi: “Một vấn đề cuối cùng, làm thế nào mà cậu phát hiện Quẻ Tứ có vấn đề?”
Thời Tiến không nghĩ tới lần tổng duyệt này vẫn còn chưa xong, căng thẳng trong lòng, liều mạng động não suy nghĩ, trên mặt vẫn không biến đổi, trả lời: “Bởi vì… bởi vì tôi hết sức rõ ràng quan tâm giả tạo và quan tâm thật lòng là dạng gì, cho nên sau khi nhìn thấy Quẻ Tứ hồi hôm qua, tôi lập tức phân biệt ra được lo lắng và tự trách của hắn ta với Quẻ Nhất lúc đó là giả, hơn nữa hắn ta rất hay lảng tránh nhìn về phía cáng, đó là biểu hiện chột dạ, nếu như tôi không đoán sai, thương tích trên người Quẻ Nhất, hẳn là do Quẻ Tứ làm?”
Nghe vậy, ánh mắt Quẻ Nhất trở nên hơi tối, như là nhớ ra ký ức không vui nào đó —— hiển nhiên, Thời Tiến đã đoán đúng.
“Hơn nữa hành vi yêu cầu đơn độc gặp Quân thiếu của Quẻ Tứ thực sự quá khả nghi, người bình thường trong tình huống lúc đó của hắn, không nên có loại phản ứng kia.” Thời Tiến lần thứ hai bổ sung thêm lợi thế, tăng cường độ tin cậy cho lời nói của mình.
Liêm Quân gật đầu, cầm giấy trắng trên tay hợp lại, nói rằng: “Tổng duyệt hôm nay tới đây thôi, sau này Thời Tiến theo bên cạnh tôi, Quẻ Tam, cậu tạm thời tiếp quản chức vụ của Quẻ Tứ, chờ Quẻ Tứ mới được chọn ra.”
Quẻ Tam cung kính gật đầu, đáp: “Rõ.”
Sau câu dặn dò này của Liêm Quân, bầu không khí bên trong xe cấp tốc trở nên thoải mái vui vẻ hơn. Quẻ Nhị và Quẻ Ngũ cười nói chúc mừng Thời Tiến, Quẻ Nhất cũng lộ ra một nụ cười khá là thân thiện với Thời Tiến, ngồi trở về chỗ.
Thời Tiến mang vẻ mặt ngu ngơ, mờ mịt nói: “Các anh đang chúc mừng cái gì? Chờ chút Quân thiếu, anh thật sự để cho tôi theo cạnh—— “
“Cậu không muốn?” Liêm Quân ngắt lời cậu, lạnh lùng hỏi lại, ánh mắt không tốt, rất có ý tứ nếu cậu nói nhảm nữa liền xử cậu ngay tại chỗ.
Sau cổ Thời Tiến mát lạnh, liền vội vàng lắc đầu biểu thị không phải, quét mắt nhìn thái độ đám người Quẻ Tam rõ ràng trở nên thân thiết rất nhiều xung quanh, sau đó chậm rãi phản ứng lại —— đây là mình được thăng chức? Từ người mới đi theo Quẻ Nhị, biến thành thân tín bên cạnh Liêm Quân? Cho nên cái cuộc tổng duyệt vừa nãy là sát hạch thăng chức?
Tiểu Tử kinh hỉ hoan hô: “Tiến Tiến, thanh tiến độ của cậu lại lùi, thành 650 nha.”
Trong lúc nhất thời Thời Tiến không biết nên bày ra biểu tình gì mới tốt, một lúc lâu, giơ tay che mặt, thở dài một cái ——những ngày đã trải qua này, thật kích thích.
Không bao lâu sau khi tổng duyệt kết thúc, đã đến sân bay. Lúc xuống xe Quẻ Tam tự giác thoái vị, nhường cho Thời Tiến qua đẩy xe lăn giúp Liêm Quân.
Thời Tiến nhìn khuôn mặt xinh đẹp không biểu tình của Liêm Quân, cam chịu số phận tiến lên, đỡ tay đẩy xe lăn.
Thân phận Liêm Quân đặc thù, đi ra ngoài tất nhiên không thể ngồi khoang máy bay phổ thông, để bảo đảm an toàn cho Liêm Quân, Quẻ Nhất liên hệ chính phủ, trực tiếp bao hết một khoang máy bay. Thời Tiến đi theo phía sau Quẻ Nhất, đẩy Liêm Quân lên máy bay, dìu Liêm Quân ngồi vào chỗ, động tác mềm nhẹ cẩn thận mười phần, cẩn thận đến hơi cứng ngắc.
Liêm Quân liếc mắt nhìn Thời Tiến một cái, đột nhiên hỏi: “Tôi rất nặng?”
“Như anh làm sao mà gọi là nặng.” Thời Tiến cau mày, nhớ tới tình huống thân thể của hắn liền cảm thấy sầu đến hoảng loạn, thuận miệng dặn dò: “Anh quá gầy, sau này phải ăn nhiều cơm.”
“Không thấy ngon miệng.” Liêm Quân dùng thảm che chân lại, rút một quyển tạp chí ra lật qua lật lại, đôi mắt cũng không nhìn Thời Tiến, ngữ khí nhàn nhạt, “Tôi thích món ăn nhiều dầu nhiều muối, nhưng vì nguyên nhân thân thể, ăn không nổi.”
Thời Tiến: “…” Đại lão, anh là đang thù dai, phải không phải không?
Tiểu Tử lại không rõ xấu hổ cùng ưu sầu của cậu chút nào, ngữ khí kiêu ngạo nói rằng: “Tiến Tiến, không cần thẹn thùng, biểu hiện của cậu tối hôm qua rất lóa mắt, tất cả mọi người sẽ bị cậu kinh diễm đó!”
Ngữ khí Thời Tiến xa xôi: “Tiểu Tử, cậu biết không, trước khi tiến vào trường cảnh sát, tôi là một con mọt sách có thành tích thể dục thường xuyên không đạt yêu cầu.”
Tiểu Tử không rõ vì sao: “Cho nên?”
“Cho nên hết thảy kỹ xảo đánh lộn leo tường tôi biểu hiện ra tối hôm qua, tất cả đều là học ở trường cảnh sát, có nồng đậm bóng dáng tiêu chuẩn của giáo án trường cảnh sát.” Thời Tiến giải thích, nhìn về phía Quẻ Nhất đã bày ra tư thế chuẩn bị thuyết giảng, sinh không thể luyến, “Mà tiểu thiếu gia Thời Tiến đời này của nhà họ Thời, là tên béo tay chân lóng ngóng, đồng thời mới vừa vặn giảm béo thành công.”
Tiểu Tử: “…”
Thời Tiến trầm trọng thở dài: “Cậu cảm thấy những kẻ thành tinh này, sau khi nhìn băng ghi hình ngày hôm qua, là sẽ khen tôi, hay là sẽ châm lửa nướng tôi?”
Tiểu Tử run lẩy bẩy: “Tiến Tiến, chúng ta chạy đi, tui giúp cậu thêm buff.”
Thời Tiến giội nước lã: “Chạy cái gì, hành lý của chúng ta là Quẻ Tam tìm người đào ra ngoài từ bên trong phế tích, hiện tại đang cất ở trong rương hành lý của Quẻ Nhị, cậu bảo tôi lấy cái gì chạy.”
“Nha nha nha, Tiến Tiến cậu đừng chết, Tiến Tiến tui không muốn cậu chết…” Tiểu Tử khóc như bà mẹ sắp mất con.
Ngữ khí Thời Tiến trìu mến: “Đừng khóc, lỡ như khóc ngập nước vào đầu óc tôi, thì chúng ta càng hết thuốc chữa.”
Tiểu Tử: “… Nha nấc.”
Thời Tiến: “Ngoan.”
Một người một hệ thống đang trao đổi trong đầu, Quẻ Nhất đã mở đoạn phim thứ nhất của Thời Tiến ra phân tích.
Hắn cố ý kéo hình ảnh lại gần, phóng đại thân ảnh của Thời Tiến, nói rằng: “Mọi người chú ý xem thời gian ghi hình, lúc này Quẻ Tứ đang từ đường nhỏ hướng tới gần Quân thiếu, sau khi Thời Tiến phát hiện không đúng, lập tức đi đường lớn chạy tới chỗ Quân thiếu, quyết định này rất quyết đoán, cũng rất chính xác, nhưng nhìn chỗ này —— “
Hắn chỉ chỉ Thời Tiến một tay đỡ xe đạp, một tay mò túi quần trong hình, chỉ trọng điểm vào tay Thời Tiến mò túi quần, tiếp tục nói: “Nơi này, chú ý động tác này, tối hôm qua Thời Tiến đã phạm vào một cái sai lầm hết sức cấp thấp—— không mang công cụ liên lạc.”
“Phụt.” Quẻ Nhị không thèm nể mặt mà cười ra tiếng.
Thời Tiến âm u nhìn sang, lộ ra một nụ cười nhìn như bình tĩnh kỳ thực mang theo sát khí với hắn.
“Khụ, cái đó, Thời Tiến còn trẻ, kinh nghiệm xử sự không đủ, có thể hiểu được, có thể hiểu được.” Quẻ Nhị mặt không đổi sắc mở miệng, một bộ dáng dấp tiền bối tốt biết khoan dung.
Sao Quẻ Nhất có thể không biết tính thúi của hắn, cảnh cáo nguýt hắn một cái, sau đó nhìn về phía Thời Tiến, cường điệu trọng điểm nói: “Nhớ kỹ, bất luận vào lúc nào, mất đi liên hệ với đồng bạn đều là sai lầm không được phép phạm phải nhất, hiểu chưa?”
Thời Tiến vẫn còn nhớ một mặt hung tàn của Quẻ Nhất lúc mới gặp, nghe vậy liền vội vàng gật đầu, nào dám nói thêm cái gì.
Quẻ Nhất thoả mãn gật đầu, liền phát đoạn phim thứ hai—— đoạn Thời Tiến leo tường vào sau khi đến tiểu lâu.
Hắn trước tiên cho mọi người xem toàn bộ đoạn phim một lần, sau đó tạm dừng hình ảnh theo thường lệ, lùi tới chỗ Thời Tiến leo tường, tua chậm lại động tác của cậu cho mọi người xem ba lần, cuối cùng cố định hình ảnh, hỏi: “Đều nhìn rõ ràng chưa?”
Bầu không khí vốn coi như thoải mái bên trong xe chầm chậm giảm dần theo sồ lần video lặp lại, trái tim Thời Tiến chậm rãi nhảy lên, biết là đã đến chỗ mấu chốt nhất của lần tổng duyệt này.
“Nhìn cho rõ ràng, chúng ta xem thêm mấy đoạn phim còn lại một chút.” Quẻ Nhất nhìn Thời Tiến thật sâu một cái, liền phát mấy cái video giám sát đã được cắt nối biên tập cho chậm lại.
Những video này không còn là một đoạn nối liền một đoạn, mà là từng đoạn nhỏ được tinh tế lấy ra, tất cả đều là hình ảnh Thời Tiến giao thủ với người ta.
Đoạn phim rất đầy đủ, có hình ảnh Thời Tiến khống chế được người giữ cửa, cướp di động và súng của người giữ cửa, có hình ảnh cậu cẩn thận mở cửa viện, chuẩn xác bắn thương Quẻ Tứ, cũng lao nhanh ra chế phục Quẻ Tứ, còn có hình ảnh cậu nhào lộn chế trụ bác sĩ tại cửa thư phòng.
Mỗi một động tác của cậu đều gọn gàng quyết đoán, có thể một đòn chế địch liền một đòn chế địch, tuyệt không có bất kỳ động tác dư thừa nào, thoạt nhìn cực kỳ đẹp mắt —— cũng thoạt nhìn siêu cấp quen mắt, phảng phất từng gặp trên những người đã trải qua huấn luyện chính quy.
Đám người Quẻ Nhị ẩn hết biểu tình, chau mày, cùng nhau nhìn lại về phía Thời Tiến, mắt mang tìm tòi nghiên cứu.
“… Tôi có thể giải thích.” Thời Tiến chống đỡ tầm mắt cao áp từ các Quẻ mà mở miệng, cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, nghiêm trang nói hươu nói vượn: ” Các anh cũng biết, cha tôi siêu cấp có tiền, còn siêu cấp chọc người hận, làm con trai ông ta, không biết bao nhiêu người có ý đồ với tôi. Cha tôi sợ tôi có chuyện, liền thuê cho tôi mấy bảo tiêu, trong những bảo tiêu này có quân nhân xuất ngũ, lúc tôi nhàn rỗi sẽ cùng bọn họ học một chút kỹ xảo cận chiến… Có điều sau khi mập thì những thứ tôi học cũng chậm chậm hoang phế, hiện tại dùng cũng rất mới lạ, để cho các anh chê cười rồi.” Nói xong lộ ra một nụ cười hơi lúng túng, diễn đủ mười phần mười một thiếu gia nhà giàu hồ đồ không biết thực lực bản thân.
Tiểu Tử kinh hồn bạt vía bỏ thêm cho Thời Tiến một đống buff giống kiểu như “Thành khẩn” “Cảm giác uy hiếp yếu bớt” “Âm thanh mềm mại dễ nghe hơn”, âm thầm cầu khẩn mọi người có thể bị lý do này của Thời Tiến thuyết phục.
Trầm mặc.
Vẫn là trầm mặc.
Ngay khi Tiểu Tử hoảng loạn đến thiếu chút nữa lại khóc lên, Liêm Quân đột nhiên mở miệng, nói rằng: “Thì ra là như vậy.”
Thời Tiến soạt một cái thở phào nhẹ nhõm, trong chớp nhoáng này thậm chí sinh ra một loại ảo giác Liêm Quân thật đáng yêu.
Tiểu Tử thì lại mừng đến phát khóc, gào to: “Tui biết bảo bối thương cậu nhất mà, Tiến Tiến cậu thật tốt nha nha nha.”
Thời Tiến vừa bất đắc dĩ lại bất lực, thành khẩn kiến nghị: “Cậu có thể chỉ nói một câu sau, thật sự.”
Bầu không khí trong nháy mắt tan băng, Quẻ Nhị biểu tình khôi phục dáng dấp lúc bình thường, đưa tay vỗ vai Thời Tiến, nói rằng: “Mới lạ mà còn làm được tới mức đó… Tiểu tử cậu thật là ngoài dự đoán của tôi, thật ra cậu là một thiên tài đi.”
Thời Tiến vội vã xua tay tỏ vẻ mình chỉ là một thiếu niên bỏ học bình thường.
Quẻ Nhị hừ cười, giơ tay vò đầu cậu, mắng cậu giả khiêm tốn.
Thời Tiến trả đòn chính là một chiêu móc lợi trảo, mắng hắn móng heo.
Hai người náo loạn lên, Liêm Quân gõ tay vịn xe lăn một cái làm cho bọn họ yên tĩnh, nghiêng đầu ra hiệu Quẻ Nhất tiếp tục.
Vì vậy mọi người im miệng, ngoan ngoãn kéo lực chú ý sang tổng duyệt.
Liên quan tới thân thủ của Thời Tiến, mọi người đã có một cái nhận thức rõ ràng, vì vậy Quẻ Nhất tắt đoạn ngắn được cắt nối biên tập trên ti vi, chiếu toàn bộ đoạn phim hoàn chỉnh ra, phân tích một loạt chiến thuật Thời Tiến lựa chọn sau khi tiến vào tiểu viện.
Đầu tiên, hắn rất tán thành Thời Tiến đẩy ngã Quẻ Tứ từ chỗ khe cửa trước tiên, cùng hành vi nhắc nhở Quẻ Nhị cách ly xe của Quẻ Tứ; tiếp theo, hắn mạnh mẽ phê phán một chút hành vi của Thời Tiến là sau khi chế phục kẻ địch, vậy mà lại không cố gắng khắc phục xử lý hậu quả, biểu thị kiểu cẩu thả này nếu đơn đả độc đấu có khả năng tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng; cuối cùng, hắn tổng kết lại —— Thời Tiến là người mới không tệ, đáng giá bồi dưỡng, năng lực rất đủ, thiếu chỉ là kinh nghiệm.
Nói xong những lời này, hắn phát cho đám người Quẻ Nhị mỗi người một tờ giấy trắng, để bọn họ chấm điểm cho biểu hiện của Thời Tiến tối hôm qua, điểm tối đa một trăm, sáu mươi là đạt yêu cầu.
Thời Tiến say say, nhìn đám người Quẻ Nhị lục tục chấm điểm xong, trả tờ giấy lại cho Quẻ Nhất, chỉ cảm thấy chính mình như con heo đang bị người chọn nạc kén mỡ.
Quẻ Nhất thu hồi giấy trắng xong cũng không nhìn, trực tiếp đưa cho Liêm Quân.
Liêm Quân tiếp nhận, quét mắt liếc điểm trên giấy một cái, nhìn về phía Thời Tiến, hỏi: “Một vấn đề cuối cùng, làm thế nào mà cậu phát hiện Quẻ Tứ có vấn đề?”
Thời Tiến không nghĩ tới lần tổng duyệt này vẫn còn chưa xong, căng thẳng trong lòng, liều mạng động não suy nghĩ, trên mặt vẫn không biến đổi, trả lời: “Bởi vì… bởi vì tôi hết sức rõ ràng quan tâm giả tạo và quan tâm thật lòng là dạng gì, cho nên sau khi nhìn thấy Quẻ Tứ hồi hôm qua, tôi lập tức phân biệt ra được lo lắng và tự trách của hắn ta với Quẻ Nhất lúc đó là giả, hơn nữa hắn ta rất hay lảng tránh nhìn về phía cáng, đó là biểu hiện chột dạ, nếu như tôi không đoán sai, thương tích trên người Quẻ Nhất, hẳn là do Quẻ Tứ làm?”
Nghe vậy, ánh mắt Quẻ Nhất trở nên hơi tối, như là nhớ ra ký ức không vui nào đó —— hiển nhiên, Thời Tiến đã đoán đúng.
“Hơn nữa hành vi yêu cầu đơn độc gặp Quân thiếu của Quẻ Tứ thực sự quá khả nghi, người bình thường trong tình huống lúc đó của hắn, không nên có loại phản ứng kia.” Thời Tiến lần thứ hai bổ sung thêm lợi thế, tăng cường độ tin cậy cho lời nói của mình.
Liêm Quân gật đầu, cầm giấy trắng trên tay hợp lại, nói rằng: “Tổng duyệt hôm nay tới đây thôi, sau này Thời Tiến theo bên cạnh tôi, Quẻ Tam, cậu tạm thời tiếp quản chức vụ của Quẻ Tứ, chờ Quẻ Tứ mới được chọn ra.”
Quẻ Tam cung kính gật đầu, đáp: “Rõ.”
Sau câu dặn dò này của Liêm Quân, bầu không khí bên trong xe cấp tốc trở nên thoải mái vui vẻ hơn. Quẻ Nhị và Quẻ Ngũ cười nói chúc mừng Thời Tiến, Quẻ Nhất cũng lộ ra một nụ cười khá là thân thiện với Thời Tiến, ngồi trở về chỗ.
Thời Tiến mang vẻ mặt ngu ngơ, mờ mịt nói: “Các anh đang chúc mừng cái gì? Chờ chút Quân thiếu, anh thật sự để cho tôi theo cạnh—— “
“Cậu không muốn?” Liêm Quân ngắt lời cậu, lạnh lùng hỏi lại, ánh mắt không tốt, rất có ý tứ nếu cậu nói nhảm nữa liền xử cậu ngay tại chỗ.
Sau cổ Thời Tiến mát lạnh, liền vội vàng lắc đầu biểu thị không phải, quét mắt nhìn thái độ đám người Quẻ Tam rõ ràng trở nên thân thiết rất nhiều xung quanh, sau đó chậm rãi phản ứng lại —— đây là mình được thăng chức? Từ người mới đi theo Quẻ Nhị, biến thành thân tín bên cạnh Liêm Quân? Cho nên cái cuộc tổng duyệt vừa nãy là sát hạch thăng chức?
Tiểu Tử kinh hỉ hoan hô: “Tiến Tiến, thanh tiến độ của cậu lại lùi, thành 650 nha.”
Trong lúc nhất thời Thời Tiến không biết nên bày ra biểu tình gì mới tốt, một lúc lâu, giơ tay che mặt, thở dài một cái ——những ngày đã trải qua này, thật kích thích.
Không bao lâu sau khi tổng duyệt kết thúc, đã đến sân bay. Lúc xuống xe Quẻ Tam tự giác thoái vị, nhường cho Thời Tiến qua đẩy xe lăn giúp Liêm Quân.
Thời Tiến nhìn khuôn mặt xinh đẹp không biểu tình của Liêm Quân, cam chịu số phận tiến lên, đỡ tay đẩy xe lăn.
Thân phận Liêm Quân đặc thù, đi ra ngoài tất nhiên không thể ngồi khoang máy bay phổ thông, để bảo đảm an toàn cho Liêm Quân, Quẻ Nhất liên hệ chính phủ, trực tiếp bao hết một khoang máy bay. Thời Tiến đi theo phía sau Quẻ Nhất, đẩy Liêm Quân lên máy bay, dìu Liêm Quân ngồi vào chỗ, động tác mềm nhẹ cẩn thận mười phần, cẩn thận đến hơi cứng ngắc.
Liêm Quân liếc mắt nhìn Thời Tiến một cái, đột nhiên hỏi: “Tôi rất nặng?”
“Như anh làm sao mà gọi là nặng.” Thời Tiến cau mày, nhớ tới tình huống thân thể của hắn liền cảm thấy sầu đến hoảng loạn, thuận miệng dặn dò: “Anh quá gầy, sau này phải ăn nhiều cơm.”
“Không thấy ngon miệng.” Liêm Quân dùng thảm che chân lại, rút một quyển tạp chí ra lật qua lật lại, đôi mắt cũng không nhìn Thời Tiến, ngữ khí nhàn nhạt, “Tôi thích món ăn nhiều dầu nhiều muối, nhưng vì nguyên nhân thân thể, ăn không nổi.”
Thời Tiến: “…” Đại lão, anh là đang thù dai, phải không phải không?