Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trọng Sinh

Chương 841



Chuyện Âu Dương Minh Nhật bị giết, hắn có thể đến Long Hoa Hội giải quyết.  
Long Hoa Hội phái mấy thành viên vòng ngoài tới cửa khiêu khích, hắn cũng có thể không để ý tới, dù sao lão hổ ít khi để ý tới đám côn trùng kêu ong ong quanh tai mình.  
Nhưng Long Hoa Hội khiến thế lực đối nghịch Mạc gia không xin lỗi liền rời đi, còn bắt tiểu đội Thanh Long.  
Hắn còn chưa tới thủ đô, Long Hoa Hạ đã khiêu khích liên tục, bọn họ nghĩ hắn không tức giận sao?  
- Chuyện này…  
Tần Quỳnh cau mày, im lặng không nói.  
- Mạc tiên sinh, cậu định đi gặp Long Hoa Hội một lần sao?  
Giang Thành nhướn mày, nghi ngờ hỏi.  
Lần này ông ta đến tìm Mạc Phàm, là hi vọng Mạc Phàm ra mặt cứu đám Long Nhược Tuyết.  
Nhưng ông ta không rõ cuộc nói chuyện lúc trước của đám Mạc Phàm, cho nên không biết Mạc Phàm muốn đến thủ đô.  
- Không sai.  
Mạc Phàm gật đầu, lấy thiệp mời Long Hoa Hội đưa cho hắn ra, đưa cho Giang Thành.  
Giang Thành nhìn thoáng qua thiệp mời, trong chớp mắt hiểu rõ tình huống.- Hóa ra là như vậy.  
Trước đó Mạc Phàm giết Âu Dương Minh Nhật, nếu Long Hoa Hội mặc kệ, vậy không phải phong cách của Long Hoa Hội.  
- Đi xem Long Hoa Hội có thể làm gì tôi, Âm gia định ném tiểu đội Thanh Long vào trong Hải Nhãn thế nào.  
Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, nói.  
- Tiểu tử, nếu cậu đi đến thủ đô, nhất định không được coi thường bốn người Dạ Vô Nhai, Âm Vô Thiên, Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử.  
Lạc Phi do dự một lát, nhắc nhở.  
Long Hoa Hội bắt nạt trên đầu Mạc Phàm, muốn ngăn cản Mạc Phàm là chuyện gần như không có khả năng, ông ta chỉ có thể nhắc nhở những chuyện cần chú ý cho Mạc Phàm.  
Nhắc tới bốn người này, đám Giang Thành hơi nhíu mày.  
- Dạ Vô Nhai, Âm Vô Thiên, Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử sao?  
Mạc Phàm nhướn mày.  
Hắn từng thấy Dạ Vô Nhai một lần, cha của Dạ Tình, lúc đó hắn cảm thấy Dạ Vô Nhai là người có khẩu khí lớn, vô cùng bất phàm.  
Đương nhiên chuyện này là vì lúc đó hắn là người bình thường.  
Dạ Vô Nhai hiện giờ không chỉ khẩu khí hơn trời, có thể lọt vào mắt hắn hay không còn chưa chắc.  
Còn ba người kia, hắn đều nghe nói đến lần đầu.  
- Không sai, bốn người này hợp lực lại, gần như không có chuyện gì bọn họ không làm được, năm đó Lâm Thiên Nam gặp khó khăn ở thủ đô, đó là vì bốn người cùng ra tay.  
Lạc Phi giải thích.  
- Hửm?  
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, lộ ra vẻ bất ngờ.  
Đến nay hắn chưa từng thấy Lâm Thiên Nam, nhưng nếu Vạn Thiên Tuyệt không phải đối thủ của Lâm Thiên Nam, chắc chắn Lâm Thiên Nam hiện giờ không kém Vạn Thiên Tuyệt.  
Đám Dạ Vô Nhai cùng ra tay, vậy mà khiến Lâm Thiên Nam chật vật rời khỏi thủ đô.  
- Bốn người này có điểm gì lợi hại sao?  
Mạc Phàm hỏi.  
Dù sao còn thời gian, biết thêm Long Hoa Hội đáng sợ thế nào cũng không phải không thể được.  
- Để tôi nói chuyện này cho.  
Giang Thành bỏ chén trà xuống nói.  
Long Tổ hiểu biết về Long Hoa Hội hơn những người khác một chút, ông ta nói hẳn là thích hợp hơn nhiều.  
Mạc Phàm gật đầu, khẽ đáp lại.  
Trước khi Mạc Phàm chưa quật khởi, Dạ Vô Nhai vẫn đứng thứ ba Hắc Bảng, thực lực mạnh thì không cần phải nói.  
Âm Vô Thiên không có trên Hắc Bảng, nhưng cả Âm gia thế gia ngàn năm ngoại trừ Âm Long bị Mạc Phàm giết, không có ai ở trên Hắc Bảng.  
Theo tin tức Long Tổ bọn họ đạt được, thực lực của Âm Vô Thiên không kém Dạ Vô Nhai.  
Hơn nữa Dạ gia có quan hệ rất sâu với Âm gia, là hai vị huynh đệ chia tách ra trong truyền thuyết, công pháp tổ truyền của Dạ gia và Âm gia có thể bổ trợ cho nhau, Dạ Vô Nhai và Âm Vô Thiên cùng ra tay, uy lực sẽ tăng gấp bội.  
Còn Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử, hai người một người được xưng là thần y số một thủ đô, một người được xưng là trận pháp số một thủ đô, hai người khiêm tốn hơn Âm Vô Thiên.  
Nhưng nghe nói Lâm Thiên Nam có thể bị đuổi khỏi thủ đô, phần lớn công lao là nhờ Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử.  
Tuy điểm này không đủ nói lên tu vi của hai người cao bao nhiêu, nhưng có thể thấy rõ hai người rất đáng sợ.  
- Thần y số một thủ đô, pháp sư số một, hai người đúng là đủ khiêm tốn, chẳng trách Lâm Thiên Nam bị thua ở thủ đô.  
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nhạt nói.  
Số một thủ đô đặt ở trên người người bình thường, chắc chắn có vô số người coi là trân bảo.  
Nhưng dù sao Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử cũng là thành viên trung tâm của Long Hoa Hội, chỉ là số một thủ đô, còn chưa leo lên đến số một Hoa Hạ.  
Với thân phận của hai bọn họ, muốn số một Hoa Hạ rất đơn giản, chỉ là một câu chuyện mà thôi, hai người lại chỉ có tên tuổi nhỏ.  
Đáng sợ nhất không phải là những người diễu võ dương oai, mà là người che giấu như Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử.  
- Đúng vậy, Dạ Vô Nhai và Âm Vô Thiên phòng ngự, hai người Tôn Bán Y và Huyền Linh Tử thì càng nên cẩn thận.  
Giang Thành nói rất chắc chắn.  
- Long Hoa Hội chỉ có bốn cao thủ này, hẳn là không chỉ vậy?  
Mạc Phàm gật đầu, tiếp tục hỏi.  
Cánh cửa của Long Hoa Hội cao như vậy, ngay cả Tần Quỳnh và Lạc Phi đều chỉ là Long Tướng, nếu chỉ có bốn người này thì đúng là không xứng với danh.  
Trên mặt Giang Thành hiện lên vẻ kỳ lạ, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái.  
- Quả thật Long Hoa Hội không chỉ có bốn người này, ngoại trừ bốn người này ra, còn có một số người cậu cũng phải cẩn thận, nếu năm đó Long Hoa Hội phái đám người này, có khả năng Lâm Thiên Nam đã không tồn tại.  
Giang Thành cẩn thận nói.  
Ông ta mới nói câu này xong, vẻ mặt đám Tần Quỳnh lập tức ngẩn ra, sắcmặt thay đổi.  
Bốn người Dạ Vô Nhai, Âm Vô Thiên, Tôn Bán Y, Huyền Linh Tử đã đủ đáng sợ, vậy mà Long Hoa Hội còn có lực lượng giết Lâm Thiên Nam.  
- Ông trời của tôi, sao lại có chuyện này được?  
Tống Minh Huy khó mà tin nói.  
Phải biết rằng Lâm Thiên Nam là cao thủ số một Hoa Hạ, có rất nhiều lời đồn về Lâm Thiên Nam, đánh bại Vạn Thiên Tuyệt chỉ là một truyện vô cùng nhỏ bé.  
Năm 1998, mấy giao xà ngàn năm tu luyện trong núi rừng muốn mượn mưa xông lên Long Môn, lại gây sóng gió nhấc lên hồng thủy, bao phủ Hoa Hạ hơn phân nửa.  
Mình Lâm Thiên Nam chém rụng mấy giao xà ngàn năm, mới dẹp được cơn hồng thủy.  
Năm 2000, vùng biên giới đại loạn, quân địch còn mời được Tà Thần nước mình giúp đỡ.  
Mình Lâm Thiên Nam xuất ẩn trong mưa bom bão đạn, không chỉ dựa vào thực lực bản thân giết hết quân địch, còn giết luôn cả Tà Thần giúp đỡ kia.  
Năm 2002, Thần Điện Hoa Hạ hàng lâm ba thiên sứ, mỗi thiên sứ đều có thực lực Thần Cảnh, ba thiên sứ này xuất hiện chưa được 30 phút từ lúc hàng lâm đ ến khi biến mất, mà người làm những chuyện này là Lâm Thiên Nam tới đúng lúc.  
… C  
huyện như vậy, gần như là vô số kể.  
Năm đó Lâm Thiên Nam có được thực lực cỡ này, vậy mà Long Hoa Hội có được lực lượng giết Lâm Thiên Nam, nếu những lời này không phải từ miệng Giang Thành thốt ra, chắc chắn ông ta sẽ không tin là thật.  
- Lực lượng gì mà kh ủng bố như vậy, ngay cả Lâm Thiên Nam cũng giết được?  
Lạc Phi ngạc nhiên hỏi.  
- Diệt Thần!  
Giang Thành nói.  
Rõ ràng chỉ có hai chữ, nhưng sắc mặt đám Lạc Phi ở trong lương đình đều vô cùng khó coi.  
Trong lương đình vô cùng yên tĩnh, có thể nghe thấy được tiếng tim đập “thình thịch thình thịch”.
Chương trước Chương tiếp
Loading...