Thần Y Trở Lại
Chương 931
Chương 931
Thi Công Danh kinh ngạc, 30 triệu một khối ư? Ông ấy chỉ mong bán được mỗi khối với giá bảy triệu thôi là quá tốt rồi. Nếu có ai trả hơn 10 triệu là ông ấy sẽ bán ngay, giờ Ngô Bình trả những 30 triệu, hoàn toàn ngoài dự liệu của ông ấy.
Ngô Bình thấy Thi Công Danh có vẻ mặt là lạ thì hỏi: “Ít quá à? Không sao, chúng ta có thể bàn thêm”.
Thi Công Danh vội xua tay: “Không không, mà là cậu trả cao quá”.
Ngô Bình mỉm cười: “Tôi đã bảo rồi mà, đây là đồ của ông, nếu muốn lấy thì tôi sẽ trả tiền, mà đương nhiên tôi sẽ không để ông lỗ”.
Ấn tượng của Thi Công Danh về Ngô Bình lập tức tăng vọt, ông ấy cười nói: “Đại tông sư thật phong độ, vậy tôi cảm ơn”.
Ngô Bình đã có công ty của mình, Đường Tử Ti đã chuẩn bị cho anh khá nhiều chi phiếu, có tấm chục triệu, có tấm cả trăm triệu, để anh mang theo người. Ngô Bình lấy ba tờ chi phiếu 20 triệu ra rồi đưa cho Thi Công Danh: “Quyền sư Thi, đây là 60 mươi triệu, ông cầm đi”.
Thi Công Danh mỉm cười rồi nhận bằng hai tay, sau đó bảo Đồ Bảo Toàn đóng gói hai khối dược phách ấy.
Hai khối này nặng gần 30 cân, từ bên ngoài cũng có thể nhìn thấy dược liệu ở trong.
Lúc Đồ Bảo Toàn gói đồ, Thi Công Danh hỏi: “Tôi còn nhiều dược phách lắm, cậu xem tiếp đi”.
Ngô Bình: “Sưu tầm là do duyên, thích là mua ngay, tôi chỉ thích hai khối này thôi”.
Thi Công Danh cười lớn: “Đại tông sư nói phải, ngày xưa khi mua hai khối này, tôi cũng thấy ưng lắm. Vì thế đã không tiếc tiền mà mua về, thế mà loáng cái đã hơn 20 năm rồi”.
Ngô Bình nói: “Cũ không đi thì sao mới tới được, sau này ông sẽ mua được nhiều đồ tốt hơn. À, ông hay sưu tầm dược phách thì có biết nơi nào chuyên bán thứ này không?”
Thi Công Danh ngẫm nghĩ rồi nói: “Có đấy, nhưng phải có người giới thiệu thì mới được vào”.
Ngô Bình hỏi: “Ông làm người giới thiệu cho tôi được không?”
Thi Công Danh cười trừ: “Tôi chưa có tư cách ấy nên không giúp đại tông sư được”.
Ngô Bình cười nói: “Thế thì thôi vậy”.
Nhưng anh vẫn ghi nhớ chuyện này, để có cơ hội sẽ nhờ người tìm hiểu giúp.
Sau đó, Ngô Bình được Thi Công Danh mời ra uống trà và trò chuyện một lát, cuối cùng anh lấy dược phách rồi ra về.
Thi Công Danh và Đồ Bảo Toàn tiễn anh xuống dưới tới khi nhìn anh lên xe rồi rời đi.
Chờ chiếc xe đi xa rồi, Đồ Bảo Toàn mới nhỏ giọng nói: “Sư phụ, con đã gây phiền phức cho người, làm người mất hai khối dược phách”.
Bụp!
Thi Công Danh đánh vào đầu Đồ Bảo Toàn rồi cười mắng: “Vớ vẩn, phiền cái gì? Con đã giúp ta kết giao với đại tông sư, đó là vinh hạnh của chúng ta đấy! Hai khối dược phách kia có là gì chứ? Hơn nữa, giá trị của chúng cùng lắm chỉ có 20 triệu thôi, mà người ta trả giá cao ngất, ta còn lời đấy”.
Đồ Bảo Toàn sáng mắt lên: “Sư phụ, người không lỗ thật ạ?”
Thi Công Danh cười nói: “Không lỗ mà còn lời được 40 triệu”.
Đồ Bảo Toàn cảm thán: “Đúng là đại tông sư có khác, chi mạnh tay thật, tự nhiên tặng không cho người mấy chục triệu”.