Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 926



Chương 926

Nghe ngóng xong, cô ấy lập tức tuyệt vọng vô cùng. Mã Tuấn Kiệt không hề mở cửa tiệm gì cả. Cửa tiệm mà cô ấy đi xem trước đó là của đồng hương Mã Tuấn Kiệt, chẳng dính dáng gì đến gã.

Chuyện khiến Bạch Băng đau lòng hơn chính là Mã Tuấn Kiệt không chỉ có một cô bạn gái. Tính thêm Bạch Băng thì gã có đến bảy người bạn gái, tất cả đều bị gã lừa tiền. Mã Tuấn Kiệt là một tay lừa đảo từ đầu đến cuối!

Với khoản tiền tổng cộng là một triệu rưỡi, Bạch Băng chịu tổn thất nặng nề. Sau khi người nhà biết chuyện, bố cô ấy không chịu được đả kích, lên cơn đau tim rồi qua đời. Mẹ Bạch Băng cũng vì vậy mà chịu đả kích, gần như ngã quỵ. May mà có họ hàng giúp đỡ, cô ấy mới gắng gượng trả được khoản vay ngân hàng. Nhưng cũng vì vậy mà Bạch Băng còn nợ nước ngoài một khoản lớn, đến nay vẫn còn hơn tám trăm nghìn chưa trả xong.

Tên Mã Tuấn Kiệt này không chỉ lừa gạt tình cảm của Bạch Băng mà còn hại cô ấy tan nhà nát cửa. Bạch Băng cực kỳ căm ghét tên khốn nạn này!

Nghe kể xong, Ngô Bình lắc đầu: “Lúc ấy chị ngốc thật đấy”.

Đôi mắt Bạch Băng ngấn nước: “Chị nhận, chị bị gã lừa gạt, ai bảo chị không có mắt nhìn người. Nhưng bố mẹ chị có tội tình gì chứ? Sao họ phải cùng chị gánh chịu quả đắng này? Chị cảm thấy rất có lỗi với bố. Chị đã hại chết ông ấy”.

Nói đến đây, cô ấy không kìm được nỗi đau đớn, gục xuống bàn mà khóc nức nở.

Ngô Bình khẽ thở dài. Anh đi đến ngồi bên cạnh Bạch Băng, khẽ vỗ vai cô ấy: “Đừng khóc nữa. Ác giả ác báo. Tên Mã Tuấn Kiệt này chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!”

Bạch Băng ngẩng lên nói: “Ngô Bình, chị muốn trả thù! Chị muốn gã phải trả giá!”

Ngô Bình nhìn cô ấy: “Chẳng phải chị nói Mã Tuấn Kiệt biến mất à? Sao tự dưng chị tìm được gã vậy?”

Bạch Băng lau nước mắt, trả lời: “Có lẽ do ý trời. Tuần trước chị gặp một người bạn cũ, lúc cô ấy đang lướt xem điện thoại thì lướt đến Mã Tuấn Kiệt. Tuy gã đã đổi tên nhưng chị vừa nhìn đã nhận ra ngay. Nào ngờ tên cặn bã này sắp kết hôn, vị hôn thê còn là thiên kim nhà giàu của Hải Thành”.

Ngô Bình lắc đầu: “Tên này đúng là giỏi thật. Xem ra gã không đơn giản, chắc chắn là phường lừa đảo chuyên nghiệp”.

Bạch Băng ngây ra: “Lừa đảo chuyên nghiệp?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy. Người như gã chắc chắn có thầy dạy. Chị yên tâm, chuyện này để em lo”.

Nghe được câu này, Bạch Băng lập tức thở phào. Cô ấy tin Ngô Bình sẽ không lừa mình.

Lúc này, đồ ăn được mang lên. Bạch Băng không muốn ăn, cứ ngồi đó nhìn Ngô Bình ăn thôi. Anh ăn rất ngon lành, tốc độ ăn cũng nhanh. Cô ấy nhìn một hồi thì bật cười.

Ngô Bình hỏi: “Chị cười em à?”

Bạch Băng nói: “Nhìn em ăn thấy thích thật. Sau này em thử phát sóng ăn uống xem sao?”

Ngô Bình đáp: “Cái đó thì thôi. Nhưng chị thích nhìn em thì cứ nhìn đi nhé”.

Nhoáng một cái, anh đã ăn xong, cà phê của Bạch Băng mới vơi phân nửa.

Sau khi lau miệng, anh hỏi: “Đám cưới của gã đó tổ chức vào hôm nào thế?”

Bạch Băng đáp: “Thứ Ba tuần sau, ở khách sạn Vạn Long của Hải Thành, nghe bảo nhà gái đã bao trọn khách sạn”.

Ngô Bình cười nói: “Được. Giờ chúng ta bàn xem, chị muốn trả thù như thế nào?”

Bạch Băng lắc đầu: “Chị chưa biết, nên mới nhờ em đề xuất”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...