Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 780



Chương 780

Loáng cái, anh đã uống hết sạch, song mặt không đổi sắc, anh tiếp tục cầm chai thứ hai lên.

Viên Thiết ngẩn ra, lần đầu tiên gã thấy có người uống rượu khiếp thế này, vì thế không dám chậm trễ, cũng bắt đầu ngửa cổ uống.

Ực…

Ực ực…

Ba chai, năm chai, bảy chai. Khi Ngô Bình uống đến chai thứ tám thì Viên Thiết mới uống tới chai thứ tư. Dù Viên Thiết có tửu lượng cao đến mức có biệt danh là Thùng phi, nhưng tửu lượng vẫn có hạn. Với loại rượu có nồng độ cồn cao như rượu trắng thì gã cũng chỉ uống trong một mức độ nhất định thôi, không sẽ bị ngộ độc rượu.

Ngô Bình uống xong chai thứ chín thì cười nói: “Anh Thiết, tôi chờ anh một lát nhé?”

Viên Thiết nghiến răng nói: “Không cần!”, sau đó lại cúi xuống rót rượu.

Uống xong chai thứ năm, mắt Viên Thiết đã đỏ hoe, gã nhìn chằm chằm vào mặt bàn bất động, còn Ngô Bình thì đã uống cạn chai thứ mười.

Mọi người đều ngạc nhiên khi thấy có làn hơi màu trắng bốc trên đỉnh đầu Ngô Bình, nó như cái cột cao tầm một thước. Trần Hiểu Đồng tò mò giơ tay ra định chộp lấy, sau đó cô ấy rụt tay về ngửi thì thấy toàn là mùi rượu.

Cô ấy bất ngờ hỏi: “Ặc, toàn mùi rượu thôi”.

Ngô Bình cười híp mắt nhìn Viên Thiết: “Anh Thiết, anh còn uông tiếp được không? Không thì nhận thua đi”.

Viên Thiết bất ngờ khom lưng rồi móc họng nôn ra hết, có người nhanh nhẹn ném một cái thùng ra cho gã nôn vào đó.

Một khi nôn thì coi như thua, Viên Thiết nhăn mặt nhìn Ngô Bình rồi nói: “Một triệu mà cậu chuẩn bị đâu?”

Lúc này, cậu thanh niên tóc vàng đã cầm một cái túi quay lại, sau đó đổ từng chồng tiền lên bàn: “Anh Ngô, một triệu đây”.

Viên Thiết nhìn đống tiền đó mà hoa mắt, biết gặp phải cao thủ rồi nên đứng phắt dậy rồi chắp tay nói:

“Viên Thiết có mắt như mù, không biết là cao nhân nên thất lễ rồi”.

Ngô Bình bình thản nói: “Nói hay đấy, Hiểu Đồng là em tôi, cô nhóc chỉ mở một quán kinh doanh nhỏ, không thể gánh nổi cả đám ăn không uống không suốt ngày đâu”.

Viên Thiết nói: “Đúng, đã ăn thì phải trả tiền”.

Gã ngoảnh lại: “Mọi người tính sổ sách đi, cộng thêm năm trăm nghìn vào nữa”.

Gã dẫn cả kế toán theo nên người đó lấy máy tính ra tính ngay, Viên Thiết cười nói: “Tôi thấy cậu Ngô cũng là người trong giang hồ, chắc hẳn có bản lĩnh hớn, tôi có thể thỉnh giáo cậu vài chiêu không?”

Ngô Bình tỉnh bơ nói: “Tốt nhất là không nên, tôi mạnh tay lắm, dễ làm người khác bị thương”, nói rồi, anh bắn ra một chỉ phong.

Choang!

Chỉ phong đó khiến một chai rượu cách đó mấy mét vỡ toang, rượu chảy ra ngoài, còn chai thì vỡ nát.

Viên Thiết tái mặt rồi hoảng sợ nói: “Cậu… là tông sư cảnh giới Thần?”

Ngô Bình cười nói: “Anh chưa vào cảnh giới Khí nên không có tư cách tỉ thí với tôi đâu”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...