Thần Y Trở Lại
Chương 744
Chương 744
Lúc này, anh bỗng nhận được cuộc gọi của đám người Từ, Chung, họ bảo là muốn mở tiệc chiêu đãi Ngô Bình để chính thức xin lỗi anh. Hoá ra hôm qua Ngô Bình lại gọi một cuộc điện thoại nữa, vấn đề mà ba người này gặp phải đã lần lượt biến mất.
Bây giờ họ rất kính sợ Ngô Bình, muốn nịnh nọt anh. Ngô Bình chẳng muốn quan tâm đến mấy người này, bảo là mình đã vào cao tốc rồi, không thể đến ăn tiệc.
Vậy là Ngô Bình rời khỏi Vân Đỉnh. Anh về đến nhà ở huyện Minh Dương vừa kịp giờ cơm.
Lúc dùng cơm, anh kể lại chuyện kết quả xét nghiệm gen. Nghe xong, Trương Lệ rất kinh ngạc: “Tiểu Bình à, nói vậy, bố con thật sự là người nhà họ Lý ở Vân Đông ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Khả năng rất cao ạ”.
Ngô Mi nói: “Anh ơi, thế chúng ta có đến đó nhận lại người nhà không ạ?”
“Anh chưa nghĩ xong, tính sau vậy”, Ngô Bình đáp. Anh không nói sự lo lắng của mình cho Ngô Mi biết.
Ông ngoại suy nghĩ kỹ càng, bèn bảo: “Tiểu Bình, nhận tổ quy tông là chuyện hệ trọng, không thể hành động hấp tấp”.
Ngô Bình gật đầu: “Cháu hiểu mà, ông ngoại”.
Ăn cơm xong, anh đưa Ngô Mi đến trường, lúc quay về có ghé sang nhà cũ. Lúc này, biệt thự nhà cũ đã được xây xong, bên trong đang tiến hành lắp ráp. Vương Hiến Sâm đang có mặt tại đây để chỉ đạo.
Nhác thấy Ngô Bình, Vương Hiến Sâm vội vã đưa cho anh xem tấm ảnh hiệu quả sau khi sửa chữa. Thật ra Ngô Bình từng xem ảnh rồi, anh đã đưa ra một số đề nghị, đây chính là kết quả sau khi tu sửa.
Anh lướt mắt xem thật nhanh, đoạn nói: “Ừ, cứ làm theo cái này đi. Cảm phiền ông mua cả đồ nội thất nhé”.
Vương Hiến Sâm cười đáp: “Cậu Ngô à, cô Chu có bảo là để cô ấy sắp xếp chuyện này rồi”.
Cô Chu? Ngô Bình hỏi: “Chu Thanh Nghiên?”
Vương Hiến Sâm gật đầu: “Phải. Hôm qua cô Chu có ghé, bảo là để cô ấy cho người mang đồ nội thất đến đây”.
Họ đang nói chuyện thì một chiếc ô tô trờ tới. Tài xế vừa vẫy tờ danh sách về phía họ vừa hỏi: “Đây có phải là nhà của anh Ngô không ạ?”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi là Ngô Bình”.
Người nọ cười bảo: “Anh Ngô, chúng tôi đến đây để xác nhận một số chi tiết của đồ nội thất”.
Ngô Bình biết đây là người mà Chu Thanh Nghiên gọi đến, bèn gật đầu hỏi: “Có ảnh không?”
“Có”, người nọ lấy máy tính bảng ra, đưa cho anh xem đồ mà Chu Thanh Nghiên đã chọn.
Đồ nội thất mà Chu Thanh Nghiên chọn được thiết kế dựa theo phong cách của Ngô Bình, là phương án được đưa ra sau buổi thương lượng giữa công ty lắp đặt và công ty nội thất.
Anh xem xong, cảm thấy khá hài lòng. Có điều, số nội thất này đều làm bằng vật liệu hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới nên giá thành tương đối đắt. Nội thất của cả căn biệt thự có giá hơn ba mươi triệu.
Ngô Bình bảo người kia mang vào, sau đó gọi cho Chu Thanh Nghiên để cảm ơn cô ấy.
Lúc này, Chu Thanh Nghiên còn ở tỉnh lỵ. Việc kinh doanh ở nhà máy đã trở về quỹ đạo, cô ấy đang bàn bạc dự án với khách hàng. Ngô Bình không dám quấy rầy lâu, nói vài câu rồi cúp máy.
Đi dạo một vòng biệt thự, anh dừng lại trước cây hoè.
Vì cây hoè nằm ở góc tường, nên bức tường quanh sân có chừa lại một khoảng để cây hoè sinh trưởng.