Thần Y Trở Lại
Chương 586
Chương 586
Ngô Bình: “Nhưng em chưa từng có kinh nghiệm làm việc này”.
Từ Quý Phi cười đáp: “Không cần phải có kinh nghiệm, chú là tông sư cảnh giới Thần, là đệ tử của Đông Phật tiên sinh, lại còn tinh thông y thuật. Như vậy thì làm gì còn ai dám động tới chú, bọn chúng sẽ đều phải tôn trọng chú, thậm chí là sợ chú nữa”.
Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi đáp: “Anh Ba, đây là việc trọng đại, cho em thời gian suy nghĩ nhé”.
Từ Quý Phi gật đầu, nói: “Có điều anh tiết lộ cho chú một bí mật. Thời của Chu Phật Sinh, mỗi năm ở vị trí đó lão kiếm được vài tỷ tệ lợi nhuận, đó là còn chưa tính các tài sản như bất động sản, vàng bạc đá quý”.
Hai người họ đang nói chuyện thì đột nhiên dừng lại, đồng loạt nhìn ra cửa. Cửa lớn bị ai đó đẩy mở, sau đó Lâm Thiên Vương bước vào trong nhà.
“Hoá ra là lũ chuột trốn ở đây!”, Lâm Thiên Vương cười lạnh, mắt quét qua Từ Quý Phi và Ngô Bình rồi hỏi: “Tên nào muốn đầu thai trước?”
Từ Quý Phi bước lên phía trước, bình thản nói: “Lâm Thiên Vương, cậu định giết tôi để cướp lấy phương pháp hít thở nhưng lại không ngờ tôi đã ra tay giết Vương Hành Thông trước phải không?”
Lâm Thiên Vương nhếch miệng cười đáp: “Thế thì đã sao? Giờ tôi giết ông, chẳng phải vẫn lấy được phương pháp hít thở đó sao?”
Từ Quý Phi cười lớn đáp: “Lâm Thiên Vương, lẽ nào cậu không nhận ra giờ tôi cũng là cao thủ Tiên Thiên rồi sao?”
Lâm Thiên Vương cười lạnh: “Đương nhiên là biết, thế thì đã sao? Tôi đã lên tới cảnh giới thứ hai của Tiên Thiên rồi. Cơ thể tôi rắn chắc như kim cương, cho dù cả hai người liên thủ thì cũng không phải đối thủ của tôi!”
Nói rồi, Lâm Thiên Vương đột nhiên di chuyển, anh ta trườn trên mặt đất một cách kỳ dị, sau đó phóng một chưởng về phía Ngô Bình.
Từ Quý Phi gầm lên: “Mày dám!”, sau đó ông ấy lao tới tấn công Lâm Thiên Vương.
Lâm Thiên Vương giơ một tay lên là đủ đánh lại Từ Quý Phi. Cơ thể anh ta còn chẳng nhúc nhích mà Từ Quý Phi đã bị đánh bay ra xa mấy mét. Mặt ông ấy hơi nhợt đi, cú đánh vừa rồi đủ để thăm dò thực lực. Lâm Thiên Vương vẫn mạnh hơn ông ấy một chút.
Cũng là do Từ Quý Phi chỉ vừa mới thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên. Nếu ông ấy đã tu luyện Tiên Thiên ổn định chừng nửa năm, một năm rồi thì dù Lâm Thiên Vương có ở bậc cao hơn cũng không phải đối thủ của ông ấy.
Lúc đối phương tấn công, Ngô Bình nhanh chóng né sang một bên, cười lạnh nói: “Lâm Thiên Vương, hóa ra anh cũng chỉ được đến vậy!”
Dứt lời, Ngô Bình chủ động tấn công Lâm Thiên Vương, quyền pháp như điện, cước pháp như rồng, anh đã phát huy uy lực của Ngũ Long Thánh Quyền đến cực điểm.
Ầm!
Các cú đấm của Ngô Bình vừa nhanh vừa mạnh như đạn pháo, Lâm Thiên Vương cật lực chống trả, lơ là một chút đã bị trúng một cú đá vào mặt rồi bay cả cả mấy mét.
Anh ta vừa tức vừa ngạc nhiên, không ngờ mình ở cảnh giới Tiên Thiên rồi mà không đánh lại được Ngô Bình, đúng là mất mặt.
“Ngô Bình, chết đi!”, anh ta gào lên điên cuồng như hổ, sau đó bổ nhào về phía Ngô Bình. Ngô Bình quan sát động tác của anh ta thì phát hiện ông ta định áp sát rồi ôm mình.
Anh nhanh chóng tránh sang một bên, lúc này Từ Quý Phi cũng đã lao tới, hai người cùng nhau chống lại Lâm Thiên Vương. Gió lớn nổi lên, kình khí xao động, đồ đạc trong nhà đều vỡ nát, mặt sàn cũng nứt ra, hiện trường vô cùng hỗn loạn.