Thần Y Trở Lại
Chương 564
Chương 564
Hai người đi về khách sạn, Đường Tử Di thả người xuống sofa: “Mệt quá! Ngô Bình, bóp vai hộ em với!”
Thư ký đã về nên giờ chỉ còn mỗi Ngô Bình và Đường Tử Di ở trong phòng, anh đi tới cạnh rồi bóp vai cho cô ấy. Mỗi động tác của anh đều có chân khí truyền vào người Đường Tử Di nên cô ấy thấy vô cùng khoan khoái, chẳng mấy chốc đã nhắm mắt lại vì cơn buồn ngủ ập đến.
Ngô Bình nắn b óp thêm một lúc, đang định táy máy chân tay một chút thì phát hiện Đường Tử Di đã ngủ mất rồi. Hôm qua, cô ấy chỉ ngủ mấy tiếng, hôm nay lại chạy đôn chạy đáo cả ngày nên chắc mệt lắm.
Ngô Bình khẽ thở dài rồi bế Đường Tử Di đặt lên giường, sau đó còn đắp chăn cho cô ấy.
Thấy vẫn còn sớm, anh bèn gọi cho Lý Quảng Long, hai người hẹn gặp nhau ở nhà máy sản xuất thuốc.
Nhà máy nằm ở huyện Công Nham gần cuối tỉnh, giao thông rất thuận tiện.
Khi Ngô Bình đến nơi thì đã thấy Lý Quảng Long ngồi chờ sẵn trong xe rồi, thấy anh, anh ta cười nói: “Chú đến rồi hả”.
Ngô Bình liếc nhìn nhà máy khổng lồ ở phía sau rồi cười nói: “Tiến độ nhanh thế”.
Lý Quảng Long cười nói: “Chẳng, anh chú sắp chạy gãy cả chân rồi đây này, đi, anh dẫn chú đi tham quan một vòng”.
Nhà máy đã xây xong nền móng, chuẩn bị chính thức vận hành thử, sang tháng sẽ cho ra lô hàng đầu tiên. Đến lúc ấy, họ sẽ sản xuất ra sản lượng lớn.
Lý Quảng Long nói mình đã thâu tóm hết sản nghiệp của nhà họ Cung, trong đó còn có các nhà máy sản xuất thuốc, hiện giờ anh ta đang cải tạo lại, nhưng có vài nhà máy đã bắt đầu hoạt động rồi.
Nhưng sản lượng có hạn, vì thế anh ta vẫn đang tích hàng, tháng sau mới chính thức tung ra thị trường.
Lý Quảng Long cười nói: “Anh đổ hết tiền của nhà họ Cung vào các nhà máy sản xuất thuốc đấy, còn đăng ký bản quyền nữa, anh cũng nghĩ ra tên rồi, gọi là thuốc dưỡng thần bổ huyết”.
Ngô Bình nhận xét: “Tên hơi thô nhưng đúng sự thật”.
Lý Quảng Long cười ha hả: “Anh thuê quảng cáo rồi, sang tháng sẽ sản xuất được 10 triệu hộp, giá tạm thời là 300 một hộp”.
Ngô Bình: “Vậy là sẽ thu được 3 tỷ một tháng à?”
Lý Quảng Long: “Đây là giai đoạn đầu thôi, sau này còn tăng nhiều nữa, sang năm khéo còn đến 20 triệu hộp một tháng ý chứ”.
Ngô Bình gật gù: “Được, chỉ cần vụ này thành công thì anh sẽ thành đại gia của tỉnh K ngay”.
Lý Quảng Long cười phá lên: “Tất cả là nhờ chú hết, nhưng nếu chỉ có mỗi loại thuốc này thì sản phẩm của mình hơi đơn điệu, chú có thể nghiên cứu thêm vài loại thuốc nữa được không?”
Ngô Bình: “Chuyện này đơn giản mà, hôm nào em sẽ đưa cho anh thêm vài đơn thuốc nữa. Cứ bình tĩnh mà làm, chờ khi nào lô thuốc này bán ổn định thì mình làm loại thuốc mới cũng chưa muộn”.
Hai người đi một vòng quanh nhà máy, sau đó Lý Quảng Long dẫn Ngô Bình đi uống rượu, hơn nữa còn gọi thêm Từ Khắc Mẫn đến.
Ba người uống đến tận khuya, sau đó lại bị Lý Quảng Long lôi đến trung tâm nghỉ dưỡng ngâm mình. Trung tâm này là của Lý Quảng Long, có vài dịch vụ anh ta chỉ dành để tiếp khách quý.
Do đã uống khá nhiều nên Lý Quảng Long đã ngà say, anh ta mỉm cười rồi nói nhỏ gì đó với nhân viên. Một lát sau, một cô gái chân dài xinh đẹp mặc bikini đã bước xuống bể nước, mỗi người đều có hai cô ngồi cạnh, người bóp tay, người nắn chân.
Các cô gái này đều khá trẻ, chỉ khoảng 19, 20 tuổi, ai cũng trang điểm đậm.
Lý Quảng Long cười lớn nói: “Các chú cứ hưởng thụ đi, các em này đều là sinh viên nên sạch lắm”.