Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 473



Chương 473

Nửa tiếng sau, Ngô Bình và Trần Lăng Tuyết đã quay về nhà của Trần Lăng Sương, hai chi em vừa gặp lại đã ôm nhau rồi khóc oà.

Khóc xong, Trần Lăng Sương nhìn Ngô Bình rồi nói: “Tôi thật sự không biết phải cảm ơn anh thế nào nữa”.

Ngô Bình cười nói: “Ngày mai cô cứ yên tâm tham gia họp báo, tôi đã mua khá nhiều cổ phiếu của Sơn Hải rồi”.

Trần Lăng Sương nín khóc: “Anh yên tâm, tôi đảm bảo giá cổ phiếu sẽ tăng gấp ba”.

Có một người đi vào trong phòng họp của công ty Hoa Ảnh, sau đó thì thầm bên tai Lục Kình Ba.

“Cái gì?”, Lục Kình Ba nổi giận, mắt như phóng ra lửa.

Ông ta nói với mọi người: “Cuộc họp kết thúc, mọi người giải tán”.

Một cổ động vội hỏi: “Tổng giám đốc Lục, ông chưa tuyên bố tin Trần Lăng Sương quay lại mà”.

Song, Lục Kình Ba không để ý đến người đó mà đi thẳng ra ngoài. Ông ta vừa đi ra ngoài đã đạp cho người truyền tin một phát rồi gào lên: “Chúng mày làm ăn thế à?”

Người đó bị đạp ngã, lại vội vàng đứng dậy rồi nói: “Ông chủ, người ra tay tên là Ngô Bình”.

“Ngô Bình?”, Lục Kình Ba híp mắt nói: “Thằng này ở đâu ra thế, dám động vào Lục Kình Ba tao, tao sẽ giết nó! Truyện lệnh xuống dưới, ai giết được Ngô Bình, tao thưởng 100 triệu”.

Ngô Bình vẫn chưa biết Lục Kình Ba đang hận mình thấu xương, hơn nữa còn treo giải cho người lấy mạng anh.

Anh ngồi một lát rồi chuẩn bị đi về, dẫu sao trời cũng đã tối.

Nhưng Trần Lăng Tuyết quá sợ hãi, nghe thấy anh đi về thì ôm chặt lấy tay anh, không cho anh đi.

Ngô Bình dở khóc dở cười: “Lăng Tuyết, không sao rồi, Lục Kình Ba không dám làm gì nữa đâu”.

Nhưng cô ấy vẫn khăng khăng: “Em sợ lắm, anh Ngô, tối nay anh đừng về, ở lại đây đi ạ”.

Trần Lăng Sương vừa tức vừa buồn cười: “Lăng Tuyết, em nói linh tinh gì thế, mau bỏ tay ra”.

Trần Lăng Tuyết lắc đầu: “Không, em không cho anh Ngô về đâu”.

Ngô Bình bó tay nên đành nói: “Được rồi, tối nay anh ở đây vậy”.

Trần Lăng Tuyết mừng rỡ: “Thật không ạ? Anh Ngô tốt quá, bảo sao chị em thích anh”.

Bầu không khí chợt trở nên ngượng ngịu, Ngô Bình nhìn Trần Lăng Sương, còn cô ấy thì chỉ muốn tìm cái khe hở nào để chui xuống: “Con bé này, nói lung tung gì thế hả? Về phòng mau!”

Sợ bị Trần Lăng Sương đánh nên Trần Lăng Tuyết le lưỡi rồi chạy mất dạng.

Ngô Bình vội chuyển sang chuyện khác rồi hỏi: “Lăng Sương, bộ phim sắp tới của cô đã lên lịch quay chưa?”

Trần Lăng Sương gật đầu: “Tổng giám đốc Vệ định nhấn mạnh vào hình tượng nữ anh hùng cho tôi nên bộ phim sắp tới vẫn theo mô tuýp ấy”.

Ngô Bình: “Tốt rồi, các bộ phim trước đó của cô đều rất thành công”.

Một lát sau, anh hỏi tiếp: “Nếu các động tác của cô dứt khoát hơn một chút thì khán giả sẽ thích hơn”.

Trần Lăng Sương gật đầu: “Đúng thế, nhưng tôi không biết võ nên có nhiều động tác không thể thực hiện được, đành nhờ diễn viên đóng thế hoặc dùng kỹ xảo thôi”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...