Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 469



Chương 469

Chưa tới hai mươi phút sau, Hàn Bạch đã tra ra manh mối, khả năng cao Trần Lăng Tuyết đang bị nhốt trong một khách sạn, nhưng phòng ở đây rất nhiều, muốn tìm ra số phòng thì cần thêm một chút thời gian.

Tuy nhiên, thông tin này là quá đủ với Ngô Bình rồi.

Anh nhìn Trần Lăng Sương rồi nói: “Tôi sẽ đi cứu em gái cô, cô cứ chờ ở nhà nhé”.

Dứt lời, anh gọi Quảng Hải rồi đi tới khách sạn mà Hàn Bạch nói.

Trong một căn phòng nào đó trên tầng năm của khách sạn Khoái Tiệp ở phía Đông Thiên Kinh, một cô gái đi dép lê, mặc quần soóc đang bị trói trên sofa, gương mặt xinh đẹp của cô ấy hiện rõ vẻ sợ sệt.

Ba có ba người đàn ông cao lớn đang ngồi ở phía đối diện, mắt họ đều dán chặt vào đôi chân vừa trắng vừa dài của cô gái.

Gã đàn ông mặc áo sơ mi kẻ ca rô nuốt nước miếng rồi nói: “Mẹ kiếp, trông em này ngọt nước thế nhờ, anh Chí, em sờ nó tí được không?”

“Vớ vẩn! Mày dám sợ vào người mà cấp trên sai bắt cóc không?”, một tên mặc áo ba lỗ lườm gã kia, nhưng mắt hắn thì vẫn nhìn chòng chọc vào thân hình của cô gái với vẻ thèm khát.

Cách khách sạn này không xa có một toà nhà cao mười tầng tên là Hoa Ảnh, đây là toà nhà lớn được đầu tư vốn xây dựng lên đến hơn mười tỷ, hiện giờ là một trong các công trình tiêu biểu của Thiên Kinh.

Các cổ đông của công ty Hoa Ảnh đang ngồi họp trên tầng thứ mười của công ty, một người đàn ông trên 40 tuổi mặc âu phục màu đỏ đang ngồi ở đó, ông ta có đôi mắt nhỏ, dáng người cân đối.

Người này chính là Lục Kình Ba – chủ của công ty Hoa Ảnh.

Một cổ đông lên tiếng: “Tổng giám đốc Lục, theo tôi được biết thì Trần Lăng Sương đã đồng ý đầu quân cho công ty giải trí Sơn Hải rồi. Một khi tin tức được xác thực thì giá cổ phiểu của Sơn Hải sẽ tăng mạnh. Còn cổ phiếu của công ty ta sẽ rớt giá 30 phần trăm”.

Cô đổng đó nhìn chăm chú vào Lục Kình Ba: “Tổng giám đốc Lục, cổ phần của ông ở công ty đều đã thế chấp cho ngân hàng rồi. Hơn một năm nay, cổ phiếu của Hoa Ảnh đã sụt giảm năm mươi phần trăm. Giờ mà giá cổ phiếu lại giảm tiếp thì khéo ngâng hàng sẽ tịch thu công ty mất, vì thế sự thay đổi công ty của Trần Lăng Sương có ảnh hưởng rất lớn đến lợi ích của mọi người”.

Lục Kình Ba liếc nhìn các cổ đông một lượt rồi nói: “Thưa các vị, Lục Kình Ba tôi đã giữ chức vụ này khá lâu, tôi đã bảo Trần Lăng Sương sẽ quay về công ty thì chắc chắn cô ấy sẽ quay lại. Khi nào Trần Lăng Sương quay về, cổ phiếu của Hoa Ảnh sẽ tăng thêm ít nhất 30 phần trăm! Đến lúc đó, chúng ta lại quay thêm vài bộ phim thì kiếm cả trăm tỷ cũng là”.

Các cổ đông vẫn khá tin lời Lục Kình Ba, một người nói: “Đương nhiên là chúng tôi tin tổng giám đốc, nhưng trang mạng của ông đốt tiền ghê quá, giờ tài chính đang thâm hụt, nếu giá cổ phiếu mà không tăng thì chúng ta nguy to đấy”.

Lục Kình Ba cười lớn nói: “Ông yên tâm, cổ phiếu của Hoa Ảnh sẽ tăng thôi, giá trị của trang web cũng sẽ tăng ít nhất là hơn 100 tỷ”.

Dứt lời, ông ta nhìn đồng hồ rồi thầm nghĩ không biết Trần Lăng Sương đã chịu khuất phục chưa.

Nghĩ đến đây, ông ta cười nói: “Lát nữa, tôi sẽ công bố tin Trần Lăng Sương quay lại công ty cho mọi người”.

Ai nấy đều vỗ tay, họ đều rất mong Trần Lăng Sương quay lại.

Cửa khách sạn đang nhốt Trần Lăng Tuyết đã khoá, đây la khách sạn mà ngày xưa Lục Kình Ba đã đầu tư, vì thế ông ta cũng thường xuyên làm những chuyện bất chính ở đây.

Hiện giờ, ngoài cửa khách sạn đang treo biển sửa chữa, tạm dừng kinh doanh.

Chương trước Chương tiếp
Loading...