Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 4037



Cậu Hổ quan sát Ngô Bình, cười nói: “Thì ra là anh vợ à. Bổn thiếu gia muốn lấy em gái của anh, anh có đồng ý không?”

Ngô Bình: “Em gái tôi xinh đẹp tuyệt trần, muốn lấy chồng nhất định phải lấy một người đàn ông tốt, sao có thể lấy một tên rác rưởi như cậu?”

Cậu Hổ nghe vậy vô cùng tức giận: “Anh nói tôi rác rưởi? Anh thật to gan! Người đâu, giết hắn!”

Cậu Hổ thực sự rất tàn nhẫn, chỉ cần có chút bất hòa là muốn giết người. Ngô Bình cười lạnh: “Tôi muốn xem cậu giết tôi thế nào”.

Một số người hầu ngay lập tức lao về phía anh, nhưng trước khi họ đến gần anh, đôi mắt của họ đột nhiên tối sầm và ngất đi.

Cậu Hổ kinh hãi, nói: “Anh dám đánh trả à!”

Ngô Bình nhún người nhảy lên lưng hổ. Con hổ khổng lồ này trông rất hung dữ, nhưng khi Ngô Bình cưỡi lên lưng nó, nó lập tức run sợ, hai chân trước khuỵu xuống đất không dám nhúc nhích.

Thiếu niên hét lên và muốn nhảy xuống, nhưng Ngô Bình đã túm cổ và giữ cậu ta trong tay, nói: “Thiên Tuyết, chúng ta hãy đến nhà của tên khốn này, tôi muốn hỏi cha mẹ của cậu ta xem họ dạy dỗ con cái của họ như thế nào”.

Mộc Thiên Tuyết cũng đầy tức giận, vì vậy cô ấy lập tức nhảy lên lưng hổ và cùng nhau đến nhà của trưởng phố.

Khi con hổ đến trước cửa một ngôi nhà, Ngô Bình liền thổi một cái, bức tường cổng nhà liền đổ xuống đất, những người bên trong hỗn loạn, sau đó một người đàn ông trung niên quần áo xộc xệch lao ra ngoài, tức giận nói: “Ai làm đấy? Thật to gan!”

Ngô Bình nhìn người đàn ông trung niên, ném con trai xuống đất và hỏi: “Đây là con của ông phải không?”

Người đàn ông thấy đó là con ruột của mình, tức giận nói: “Cậu làm con tôi bị thương à, người đâu, giết hắn cho ta! Sau đó tru di cửu tộc!”

Ngô Bình khẽ thở dài: “Ngang ngược đến thế, có thể thấy người dân địa phương đáng thương cỡ nào”.

Anh vừa nói, tất cả mọi người tại hiện trường đều bất động, ngay cả trưởng phố cũng không thể động đậy, Ngô Bình thở dài một hơi, trưởng phố và con trai hóa thành tro bụi, theo gió bay đi.

Anh nói với Mộc Thiên Tuyết: “Thiên Tuyết, cô định tiếp theo sẽ làm gì?”

Mộc Thiên Tuyết căm hận nói: “Kim Giáp vệ là tâm huyết của mấy đời Mộc Thị, tôi không thể để họ trở thành công cụ của người khác. Tôi nhất định phải đoạt lại Kim Giáp vệ!”

Ngô Bình: “Trong Kim Giáp vệ, chỉ có một mình người đó có quyền quyết định sao?”

Mộc Thiên Tuyết: “Những vệ sĩ của Kim Giáp vệ đều trung thành, kẻ đó dám tự xưng là hoàng đế, hắn chắc chắn đã lừa dối mọi người”.

Ngô Bình: “Ví dụ như, nói rằng cô đã chết”.

Mộc Thiên Tuyết cúi đầu trước Ngô Bình: “Bệ hạ, Thiên Tuyết có một thỉnh cầu”.

Ngô Bình: “Hãy nói đi”.

Mộc Thiên Tuyết nói: “Tôi hy vọng bệ hạ sẽ giúp tôi giành lại quyền kiểm soát Kim Giáp vệ. Sau khi sự việc hoàn thành, Thiên Tuyết sẵn sàng tặng Kim Giáp vệ cho người!”

Ngô Bình giật mình: “Cô muốn tặng Kim Giáp vệ cho ta?”

Mộc Thiên Tuyết: “Đúng vậy. Giờ tôi rất rõ ràng, với thực lực của mình, chỉ e tôi không thể đoạt lại hoàng vị, nếu như muốn thành công thì nhất định phải có bệ hạ trợ giúp”.

Ngô Bình cười: “Kế hoạch này của cô rất thỏa đáng. Tặng cho tôi một Kim Giáp vệ, tôi giúp cô đoạt lại một hoàng triều”.

Mộc Thiên Tuyết nói: “Bệ hạ, tôi thực sự không tham lam quyền lực. Điều tôi muốn chỉ là một lời giải thích. Ít nhất tôi không thể để những kẻ phản bội này cai trị thiên hạ”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...