Thần Y Trở Lại
Chương 4028
Khi mật mã bị phá giải, sức mạnh mà anh có được càng to lớn hơn. Nửa tháng sau, anh đã phá giải mật mã tầng thứ năm, cũng tu luyện Hủy Diệt Quyền Kinh đến tầng năm. Lúc này, khi anh đấm ra, xung quanh sẽ xuất hiện những lỗ đen cỡ nhỏ, sắp xếp theo phương hướng của các quẻ, từ đó sinh ra sức công phá kinh người.
Anh đang định phá giải tầng mật mã thứ sáu thì Lục Tử Chân đột nhiên xông vào, cô ấy lo lắng nói: “Thánh Nhân, xin hãy cứu bố em!”
Ngô Bình vội hỏi: “Sao vậy?”
Lục Tử Chân: “Bố em đã dẫn một vài người ra ngoài sáng nay, một người chú vừa mới trở về, nói rằng họ đã gặp phải một con hung thú mạnh mẽ, bố em không phải là đối thủ của nó, thế nên em muốn nhờ anh giúp đỡ”.
Ngô Bình không có thời gian để suy nghĩ kỹ, anh nói: “Chúng ta hãy đi ngay!”
Anh mang theo Lục Tử Chân và người đàn ông đã báo tin, ba người họ nhanh chóng di chuyển. Không lâu sau, bọn họ đi tới một cái đầm lầy, khi đi vào bầu trời bên trên đầm lầy, Ngô Bình cảm giác được dưới đầm lầy có rất nhiều sinh linh mạnh mẽ.
Người đàn ông chỉ về phía trước và nói: “Ở đó!”
Ngô Bình nhìn kỹ hơn và phát hiện một xác chết nằm trên mặt đất, Lục Đằng Tiêu lúc này đang bị vướng vào một xúc tu phủ đầy gai, ông ấy không ngừng nôn ra máu và chất độc khủng khiếp từ những chiếc gai đã ngấm vào cơ thể ông ấy. Toàn thân ông ấy xanh xao, vẻ mặt đau đớn.
“Chết!”
Ngô Bình không nói lời nào, anh giơ tay đấm vào vị trí xúc tu nhô ra.
“Bùm!”
Một tiếng động lớn vang lên, một cái hố có đường kính 100 mét bị nổ tung giữa đầm lầy, những sinh vật ẩn náu trong đó bị nổ tung thành từng mảnh!
Sau đó, các xúc tu rơi xuống đất, Ngô Bình nhanh chóng bắt được Lục Đằng Tiêu.
Lục Đằng Tiêu chỉ còn thoi thóp, những xúc tu rất hung ác, những chiếc gai có thể nuốt chửng tinh khí và năng lượng linh hồn của ông ấy, vì vậy Lục Đằng Tiêu không thể sống sót.
Trên mặt ông ấy không hề có vẻ sợ hãi, ông ấy dùng hết sức lực nắm lấy tay Ngô Bình: “Lý Thánh, tôi biết sẽ có một ngày như vậy. Con gái tôi Tử Chân vẫn còn nhỏ, tôi hy vọng cậu có thể chăm sóc nó giúp tôi”.
Ngô Bình khẽ thở dài và nói: “Ông Lục, ông đừng lo lắng, tôi sẽ chăm sóc Tử Chân thật tốt”.
Lục Tử Chân bật khóc như mưa, khóc thảm thiết bên thi thể Lục Đằng Tiêu.
Lục Đằng Tiêu không còn sức để nói nữa, ông ấy nhìn Lục Tử Chân đăm đăm, một vài giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt ông ấy, sau đó ông ấy buông tay ra, vĩnh viễn ra đi.
Ngô Bình đợi Lục Tử Chân khóc mệt, anh nói: “Tử Chân, chúng ta hãy mang thi thể của bố cô về và chôn cất cho ông ấy”.
Lục Tử Chân gật đầu, hai người đang chuẩn bị rời đi thì mặt đất đột nhiên khẽ rung chuyển, một xúc tu thậm chí còn lớn hơn vươn ra từ trong đầm lầy, nó to gấp mười lần xúc tu đã giết Lục Đằng Tiêu trước đó!
Xúc tu này dày và to hơn cả voi, dài hàng trăm mét và được bao phủ đầy gai. Những chiếc gai này dài hơn mười mét, giống như những ngọn giáo.
“Grào!”
Dưới mặt đất đột nhiên vang lên tiếng gầm.
Đồng thời có người hét lớn, nói: “Thánh Nhân, đấy là ma thú nuốt hồn, nó từng cắn nuốt Đại Thánh, người cẩn thận!”
Ngô Bình tức giận nói: “Cắn nuốt Đại Thánh? Thứ chết tiệt, nộp mạng đi!”