Thần Y Trở Lại
Chương 3842
Chương 3842
Một người đàn ông ở sau lưng Trương Quân kinh ngạc: “Cậu là Trương Quân, thiên kiêu vực dậy của tiên cung Vĩnh Hằng trong hai mươi năm? Đã đánh bại Hoa Thiên Thần – người đứng đầu trong các đệ tử thiên vị, trở thành người đứng đầu trong các đệ tử thiên vị đó sao? Chẳng phải cậu đã chết rồi sao?”
Trương Quân lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là tôi sẽ không chết, tôi chỉ bị thương, mấy năm nay chỉ nghỉ dưỡng thôi”.
Mặc dù người gác cổng rất ngạc nhiên nhưng hắn không hề nghi ngờ lời Trương Quân nói, vì khí thế lúc Trương Quân nói khiến hắn không dám sinh nghi.
Trương Quân đi qua cửa Đông hòa vào dòng người trên con đường tấp nập, nơi này là thành phố Vĩnh Hằng, nơi cậu từng sống mấy năm.
Thành phố Vĩnh Hằng rất lớn, cách đó không xa là tiên cung Vĩnh Hằng, trong thành có thể nhìn thấy rõ một cung điện cực lớn thoáng ẩn thoáng hiện trong tầng mây.
Trong thành có rất nhiều người nắm rõ tin tức, một khi Trương Quân để lộ thân phận ra, lập tức bị nhiều tai mắt núp trong tối theo dõi.
Trương Quân đến trước một phủ viện, phủ viện đó rộng vạn mẫu, đã từng là nơi cậu sống và tu luyện. Lúc này, trước cửa có tám hộ vệ đang đứng, hai bên cửa là tượng hai con thú dữ cao đến mười mấy mét.
Trương Quân đến trước cửa, hộ vệ nhìn cậu, hỏi: “Cậu tìm ai?”
Trương Quân lạnh lùng đáp: “Tôi về nhà”.
Hộ vệ ngây ra: “Về nhà? Đây là nhà của cậu sao?”
Trương Quân: “Đúng thế”.
Hộ vệ thấy cậu phong độ phi phàm, không dám cãi lời cậu, nói: “Chắc công tử nhầm rồi đúng không? Đây là nhà họ La”.
“Nhà họ La sao?” Trương Quân nói với vẻ mặt không cảm xúc: “Ai ở đây? Cha và cậu của La Minh Tố sao?”
Hộ vệ thấy cậu biết họ thì vội nói: “Đúng vậy, ông cụ La và ông La sống ở đây. Công tử, tên của La tiên tử không được tùy tiện gọi đâu, bây giờ cô ấy đã là vợ của đạo quân rồi”.
Trương Quân: “Ồ, Hoa Thiên Thần đã là đạo quân rồi sao?”
Thị vệ: “Đương nhiên, ba năm trước đã là đạo quân rồi”.
Trương Quân: “Đạo quân sao?”
Cậu dừng lại một lúc rồi nói: “Cậu về nói với người nhà họ La rằng Trương Quân tôi đây đã quay về và tôi sẽ đến chào hỏi Hoa Thiên Thần nhanh thôi”.
Cậu nói xong thì quay đầu bỏ đi.
Sau khi biết được tu vi của đối phương, Trương Quân thấy không được yên tâm với tu vi của mình, trước khi bước vào cảnh giới Đoạt Thiên, cậu không thể tìm Hoa Thiên Thần báo thù.
Hôm đó, cậu quay về Thái Nhất giáo, vừa về đến thì nhìn thấy có hai người đang đứng trước cổng vào đỉnh Thiên Kiêu.
Hai người đó nhìn thấy cậu thì liền chắp tay chào: “Trương sư đệ, cuối cùng thì chúng tôi cũng đã đợi được đệ”.
Trương Quân: “Hai vị đây là?”
Người đàn ông mặc áo xanh dương trong số hai người họ cười, nói: “Tôi là đệ tử trên bảo sách, tên là Lôi Bôn”.
Người đàn ông mặc đồ tím còn lại nói: “Tôi cũng là đệ tử bảo sách, tên Vệ Thương”.
Trương Quân: “Thì ra là Lôi sư huynh và Vệ sư huynh, không biết có gì chỉ giáo?”