Thần Y Trở Lại
Chương 3745
Chương 3745
Ngô Bình quan sát bộ xương này rồi nói: “Thứ này là một con thú khổng lồ, chắc không thể tránh được Đại kiếp kỷ nguyên”.
Chuột tìm báu vật nhảy ra, chạy về một phía kêu chít chít.
Ngô Bình dùng khả năng nhìn thấu vạn vật quan sát, nhìn thấy mấy trăm mét dưới lòng đất, phía trên xương của con thú khổng lồ có một chiếc đỉnh.
“Cửu đỉnh!”
Anh rất bất ngờ, chẳng phải Cửu đỉnh đã được người ta phát hiện ra từ lâu rồi sao? Sao ở đây còn có một chiếc thế này?
Không nghĩ nhiều, Ngô Bình đào chiếc đỉnh lên, cho vào Động Thiên của mình. Như vậy trong Động Thiên của anh đã có sáu đỉnh!
Anh vừa thu đỉnh vào thì có vài tu sĩ tới, dẫn đầu là một người trung niên, ông ta nhìn Ngô Bình hỏi: “Cậu tên gì?”
Ngô Bình: “Tôi là ai có liên quan gì đến ông không?”
Người trung niên thản nhiên nói: “Cậu không nói tôi cũng biết, cậu là Ngô Bình, đúng không?”
Ngô Bình nhướng mày: “Ông biết tôi à?”
Người này nói: “Tôi không biết cậu nhưng có người bỏ một số tiền lớn ra mua mạng của cậu. Để giết cậu, tôi đã đặc biệt tới Thiên Vực đấy”.
Vẻ mặt Ngô Bình không thay đổi: “Ồ, ông tới đây để giết tôi à? Có thể nói cho tôi biết ai muốn giết tôi không?”
Người trung niên: “Nói cho cậu biết cũng được, dù sao người chết có biết nhiều hơn nữa cũng không sao. Người muốn giết cậu chính là Tam phu nhân của chưởng môn Thiên Đạo”.
Ngô Bình cười khẩy: “Thì ra là bà ta!”
Người trung niên: “Biết được người muốn giết cậu rồi thì bây giờ cậu có thể chết rồi đấy”.
Nói xong, ông ta phất tay, mặt đất dưới chân Ngô Bình xuất hiện những đường kẻ ngang dọc hình thành những ô vuông, có bảy mươi hai đường kẻ dọc và bảy mươi hai đường kẻ ngang.
“Bàn cờ?”, anh khẽ nhướng mày.
Người trung niên lạnh lùng nói: “Đây là sát cuộc, mong cậu có thể trụ lâu một chút, thế mới thú vị”.
Ngô Bình vô cảm nói: “Khá thú vị đó”.
Dứt lời, anh lấy ra cung Long Xà, gương cung kéo dây, nhắm chuẩn người trung niên. Người trung niên bị sát cơ khủng khiếp bủa vây trong nháy mắt, lực mà bàn cờ hình thành không thể nào ngăn cản được sát cơ của cung Long Xà!
Ông ta hốt hoảng: “Sát cuộc, mở!”
Đinh!
Lúc này dây cung vang lên tiếng rung, một mũi tên sáng bay ra, người trung niên lại không có cách nào tránh né, bị mũi tên bắn trúng. Mũi tên sáng xuyên qua cơ thể ông ta, nổ luôn thần hồn của ông ta.
Người trung niên vừa chết, bàn cờ cũng tan biến, trên không rơi xuống một quyển sách cổ, toả ra khí tức khác biệt.
Ngô Bình giơ tay cầm lấy quyển sách cổ, lật ra xem, là một quyển kỳ phổ, cuốn sách mơ hồ toả ra khí tức phi phàm vượt cả thiên đạo.
Sắc mặt của đám người còn lại thay đổi, quay người định bỏ chạy, Ngô Bình phất tay xuất kiếm quang, đám người vừa chạy được vài bước thì đã bị kiếm quang chém bay đầu, không thể chạy được nữa.
Ngô Bình rất hứng thú với quyển kỳ phổ, anh mở sách ra, phát hiện trong đó toàn là những ván cờ tàn, có tổng cộng hai mươi tư ván. Ván cờ vừa nãy người trung niên thi triển là tàn cuộc đầu tiên.
Hơn nữa, tàn cuộc này có nhiều nhất mười chín loại biến hoá, nhưng người đàn ông trung niên kia chỉ có thể kích hoạt hai loại biến hoá, thế nên không thể phát huy được tác dụng kỳ diệu của ván cờ.