Thần Y Trở Lại
Chương 3725
Lúc này, bùn vàng trong Trạch cảnh đột nhiên bị một bóng người khổng lồ đẩy ra, Ngô Bình lao ra từ bên trong. Anh lau mặt, dùng hai tay vốc bùn vàng và giật mạnh.
Miếng bùn này không bao lâu liền trở nên ngoan ngoãn, anh muốn bóp kiểu gì cũng được, hoàn toàn không hề phản kháng.
Cuối cùng, bùn vàng đột nhiên tiêu tán thành một đám sương mù màu vàng, thẩm thấu vào trong da thịt của Ngô Bình, đến bây giờ anh mới luyện hóa được bùn vàng.
Sau khi đi ra khỏi Trạch cảnh, anh nói với tông chủ Địa Tông, Hoàng Hậu Hiền: “Hoàng tông chủ, còn lại một cảnh giới cuối cùng”.
Hoàng Hậu Hiền rất vui mừng và nói: “Trong Địa cảnh có một cuốn địa thư. Sau khi luyện hóa nó, các môn phái có thể thống nhất. Xin mời!”
Địa cảnh là một vùng đất rộng lớn, khi Ngô Bình đứng trên vùng đất này, anh có một cảm giác rất thân thiết. Anh từng luyện hóa Địa Châu, luyện hóa bảy cảnh giới khác, chỉ còn cảnh giới cuối cùng này.
Anh mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật ra, chỉ liếc mắt một cái liền phát hiện địa thư ẩn sâu trong lòng đất. Xung quanh cuốn địa thư có ba trường lực cực mạnh bảo vệ nó, muốn lấy được cuốn địa thư thì trước tiên phải phá vỡ ba trường lực đó.
Điều này không khó với Ngô Bình, anh biến thành tê tê và phi thẳng xuống dưới. Các móng vuốt được bao phủ bởi ánh kiếm, trường lực ba tầng không thể ngăn cản anh, anh đã đến vùng phụ cận của địa thư chỉ trong vài phút.
Cuốn địa thư này là một cuốn sách, trên đó có ghi vô số ký hiệu thần phù, như thể nó có sinh mệnh.
Anh lập tức khôi phục hình người, sau đó khoanh chân ngồi xuống trước cuốn sách, lĩnh ngộ phù văn trên cuốn sách, đọc một hồi rồi lật sang trang thứ hai. Những trang sách anh lật qua sau đó phân tán thành một chùm sáng và hòa vào cơ thể anh.
Một trang, hai trang, cho đến trang thứ chín, toàn bộ địa thư hoàn toàn tiêu tán, nó biến thành sức mạnh thẩm thấu vào động thiên, khiến nó càng thêm hoàn chỉnh.
Giờ phút này, trong lòng Ngô Bình tự nhiên sinh ra một loại lĩnh ngộ huyền diệu, đó chính là ý nghĩa của quẻ Tiên Thiên. Sự lĩnh ngộ này vừa bù đắp cho sự thiếu sót của anh về ý nghĩa Quẻ, đồng thời ý nghĩa quẻ Âm Dương thứ ba đã hoàn toàn viên mãn.
Sau đó, anh lấy quái bàn Hậu Thiên ra và dồn sức mạnh vào trong đó. Ngay lập tức, quái bàn Hậu Thiên tỏa sáng rực rỡ, nó bay lên trời và từ từ xoay tròn. Dưới sự cải tạo của sức mạnh quẻ Tiên Thiên, quái bàn Hậu Thiên đã thay đổi, từ Hậu Thiên chuyển thành Tiên Thiên!
Lúc này anh vung tay lên, quái bàn tiến vào trong cơ thể ann, lơ lửng trong động thiên, trong mắt anh hiện lên ảo ảnh của quẻ, thậm chí trong mỗi tế bào đều xuất hiện sức mạnh quẻ cực nhỏ, tuyệt không thể tả.
Cảnh này sụp đổ, anh đứng giữa mảnh đất hoang toàn, khí thế ngút ngàn, quanh thân tỏa ra sức mạnh vô cùng đặc biệt. Các tông chủ rất vui mừng, đồng thời quỳ lạy; “Tham kiến tông chủ!”
Ngô Bình khẽ gật đầu: “Mời đứng lên, không cần đa lễ”.
Tiêu Thái Tôn cười lớn: “Huyền Bình, chúng ta tìm nơi khác nói chuyện đi”.
Đoàn người đến chỗ ở của Tiêu Thái Tôn. Ngô Bình ngồi thì các tông chủ không dám ngồi, mãi đến khi Ngô Bình nói.
“Mọi người ngồi xuống hết đi”.
Mọi người ngồi xuống, Ngô Bình nói: “Tôi đã luyện hóa quái bàn Tiên Thiên, theo như lời mọi người nói trước đó, các tông quy về làm một”.
Trần Thiên Dương: “Tông chủ, các tông quy về làm một, người chính là tông chủ của chúng tôi”.
Ngô Bình: “Nói ra thì tôi vốn là đệ tử của Thiên Đạo Môn, đột nhiên bảo tôi làm tông chủ thì không ổn lắm”.