Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 3674



Ngô Bình vội hỏi: “Vậy kết quả ra sao?”

Chu Ngọc Nhan khẽ thở dài đáp: “Kết quả cuộc thi có thể chia thành tam phẩm và cửu đẳng, tổng cộng hai mươi bảy cấp độ khác nhau. Kết quả thi của tôi là nhất phẩm tam đẳng, cũng chỉ là kết quả thi bình thường”.

Ngô Bình: “Vậy mức độ xuất sắc kia là gì?”

Chu Ngọc Nhan: “Chỉ có kết quả thi thượng phẩm tam đẳng trở lên mới được gọi là xuất sắc. Đương nhiên, bên trên thượng phẩm còn có cả vương phẩm, đế phẩm, chí tôn và vô thượng. Có điều trước giờ chưa có ai đạt được bốn cấp này”.

Ngô Bình: “Xem ra cuộc thi này có yêu cầu rất cao đối với khách tu”.

Chu Ngọc Nhan: “Đúng vậy, nên tôi sớm đã bỏ cuộc rồi. Cứ sống thật tốt là được rồi”.

Sau đó cô ấy nhìn Ngô Bình, mỉm cười nói: “Nhưng anh thì khác. Có thể anh sẽ đạt được cấp thượng phẩm, thậm chí là vương phẩm”.

Ngô Bình: “Chuyện đó đâu ai biết trước được, cứ được tới đâu hay tới đó thôi. Tôi phải đẩy nhanh việc tu luyện để nhanh chóng rời khỏi nơi quái quỷ này”.

Chu Ngọc Nhan: “Chỉ cần đạt được xuất sắc trong lần khảo sát đầu tiên là anh có thể rời khỏi đây rồi”.

Ngô Bình: “Sau khi rời khỏi đây, tôi có thể quay lại bất cứ lúc nào phải không?”

Chu Ngọc Nhan: “Đương nhiên rồi. Khi nào tới thì anh lại đi qua cánh cửa đó”.

Ăn xong, Ngô Bình không dừng lại mà tiếp tục tu luyện.

Cứ như vậy, anh ở lại sơn động khổ luyện mười ngày, cuối cùng cũng đả thông được toàn bộ kinh mạch trên cơ thể. Mà một khi toàn bộ kinh mạch được đả thông thì anh có thể tu luyện được Thái Nhất Hoàng Cực Kinh.

Với sự hiểu biết của Ngô Bình về bản thân mình và phân tích của anh về môi trường nơi đây, anh cho rằng tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh là phương án tốt nhất hiện giờ.

Tiếp đó là cảnh giới Trúc Cơ, anh phải tu luyện lại từ đầu. Quá trình này vô cùng gian khổ nhưng tiến triển khá nhanh. Anh chỉ cần ba ngày là đã hoàn thành cảnh giới đầu của Trúc Cơ.

Tiếp đó, anh tiếp tục tu luyện cảnh giới Chân Nhân, tu luyện Chu Thiên Chân Nhân, đả thông Linh Khiếu và Thần Khiếu trên toàn cơ thể.

Lần này thì khó hơn, tu luyện suốt bảy ngày cũng không đả thông được nhiều Linh Khiếu. Có điều, như vậy là cơ bản đã đủ để anh ứng phó với đại đa số các cao thủ ở thế giới này.

Cơ thể Chân Nhân của anh, cho dù đối đầu với Thiên Tiên thì cũng có ưu thế nhất định, Địa Tiên thì càng khỏi phải nói.

Ở trên núi hai mươi ngày không có chỗ tắm rửa, hai người đã lấm lem bùn đất. Chu Ngọc Nhan lại còn là nữ nhi, Ngô Bình thấy như vậy không hay lắm. Anh nói: “Ngọc Nhan, chúng ta xuống núi đi”.

Chu Ngọc Nhan mấy ngày nay không khỏi kinh ngạc vì tốc độ tu luyện thần sầu của Ngô Bình. Quả thực anh đang trở nên mạnh hơn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Chu Ngọc Nhan vội đáp: “Được, chúng ta đến thành phố gần nhất tắm rửa sửa soạn lại chút”.

Những ngày này Ngô Bình cũng đã làm phiền Chu Ngọc Nhan. Mỗi ngày cô ấy đều cơm nước cho anh. Nếu không có cô ấy thì anh cũng không thể nào yên tâm tu luyện.

Sau khi ra khỏi động, hai người họ ra đến đường lớn.

Không lâu sau, một chiếc xe ngựa đi qua. Ngô Bình chặn xe rồi đưa cho người đánh xe chút tiền, xin cho hai người họ đi nhờ đến thành phố gần nhất”.

Phu đánh xe thông báo: “Một trăm năm mươi dặm nữa là đến thành Thanh Giang”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...