Thần Y Trở Lại
Chương 3481
Phiêu Miểu Thiên Tôn gật đầu: “Ừm, thức này mạnh hơn so với thức ban đầu mười lần, thật đáng ngạc nhiên!”
Ngô Bình ngay khi bắt đầu đã trực tiếp chiến đấu với con rối Kiếm Vương rồi đánh hỏng nó. Thế nên những người về sau cũng phải thách đấu con rối Kiếm Vương. Thiên Hà Kiếm Đế đành phải lấy ra một con rối khác để những người còn lại khiêu chiến.
Nhưng đa số mọi người tới đây đều không dám đánh với con rối Kiếm Vương. Mà có dám đánh thì cũng rất ít người qua được.
Sau Ngô Bình, người đầu tiên thách đấu là một đệ tử của Cửu Thiên Kiếm Vực. Đó là thiên tài của Cửu Thiên Kiếm Vực và là Địa Tiên cảnh giới Bất Tử! Vậy nên người này còn được gọi là Tiên Quân.
Nhưng người này vừa đi lên, cánh tay phải của anh ta đã bị con rối chặt đứt. Anh ta nhanh chóng đầu hàng, tránh được cái chết. Hầu hết những người tiến tới thách đấu tiếp theo đều thất bại, cho đến khi Tư Đồ Minh Kiếm, đệ tử của Kiếm Đạo Quân xuất hiện trên sàn đấu.
Tư Đồ Minh Kiếm rất mạnh, trong vòng mười chiêu, anh ta đã đánh bại con rối Kiếm Vương. Mặc dù không thể đánh bại con rối trong hai chiêu như Ngô Bình, nhưng sức mạnh của anh ta đã rất đáng nể.
Sau một vài người, Đông Tiệm của kiếm phái Đại Hoang bước lên sân đấu. Sức mạnh của anh ta cũng rất phi thường, anh ta đã chiến thắng bằng cách cắt đứt cánh tay của con rối chỉ bằng một chiêu.
Sau đó, thái tử Ngao Huyền Giáp của Đông Hải Long Cung, bán thần và bán yêu cùng ba người khác liên tiếp đánh bại con rối của Kiếm Đế và lọt vào vòng trong.
Khi thử thách con rối kết thúc, bao gồm cả Ngô Bình, có tổng cộng chín người sẽ tranh tài để chọn ra ba người đứng đầu. Mọi người thảo luận và thống nhất rằng sẽ đấu luân lưu giữa chín người, ai thắng nhiều nhất sẽ có số điểm cao nhất. Cộng hai điểm cho một trận thắng, một điểm cho một trận hòa và không điểm cho trận thua.
Kiếm Đạo Quân: “Tôi cảm thấy thứ tự khiêu chiến sẽ để cho chín người này rút thăm quyết định”.
Tất cả mọi người không phản đối. Sau khi chín người bốc thăm, lượt đấu đầu tiên chính là tên bán thần. Tên bán thần vô cùng phấn khích, ánh mắt hắn quét qua một lượt rồi dừng lại ở một tu sĩ nam trẻ tuổi.
Sức mạnh của nam tu sĩ trẻ tuổi này là yếu nhất, anh ta phải mất hơn một trăm chiêu mới có thể đánh bại con rối. Tu sĩ này tên là Liên Lương Tử, anh ta xuất thân từ một môn phái Kiếm Đạo, là một thiên tài mà môn phái đó bỏ nhiều công sức mới đào tạo ra được.
Bị bán thần nhìn chằm chằm, Liên Lương Tử lập tức run lên, nhưng anh ta không thể trốn tránh liền lập tức đứng dậy.
Bán thần cười nói: “Tu sĩ con người hèn mọn kia, tôi nhất định sẽ để cho anh chết thảm!”
Liên Lương Tử tức giận nói: “Đừng có mạnh miệng như vậy, chúng ta đấu đi!”
Bán thần cao giọng nói: “Trước khi giết anh, tôi sẽ để cho anh biết tên của tôi. Tôi là Thần Duệ Cuồng Kiếm!”
Nói xong, trong tay hắn xuất hiện một thanh thần kiếm màu vàng. Thanh kiếm này có chút kỳ quái, vừa giống như đao vừa giống như kiếm, tỏa ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt
“Bùm!”
Cuồng Kiếm đột nhiên di chuyển, một tia kiếm quang chém xuống cực nhanh. Liên Lương Tử toàn thân bị kiếm quang bao vây và anh ta phải chiến đấu với nó.
Hai người đánh nhau chưa đầy mười chiêu, Liên Lương Tử đột nhiên hét lên một tiếng, nửa đầu bị Cuồng Kiếm chém đứt, chết ngay tại chỗ!
Từ phía kiếm phái của Liên Lương Tử truyền đến vài tiếng thở dài, tràn đầy thất vọng, thậm chí là tuyệt vọng. Để đào tạo Liên Lương Tử, môn phái này gần như từ bỏ tất cả, hiện tại Liên Lương Tử đã chết, toàn bộ môn phái cũng có thể sụp đổ!
Cuồng Kiếm giết Liên Lương Tử, sự khát máu trong mắt hắn ta càng trở nên mạnh mẽ hơn. Hắn cười cổ quái, nói: “Nhân loại rác rưởi!”