Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 3386



Anh không nói nhiều, kéo Lý Nguyên Tượng đi vào Vu Tổ Động Thiên.

Trong Vu Tổ Động Thiên, bầu trời toàn là màu xanh đen, tia sáng u ám. Anh vừa xuất hiện, một hư ảnh cực lớn xuất hiện giữa không trung.

Đây là một ông lão đồ đen, gương mặt đen kịt, nhìn không rõ, chỉ có đôi con ngươi màu đỏ tím nhìn chằm chằm hai người.

“Đồ đệ, cuối cùng con cũng đến rồi. Thiên Huyết Kinh của con đã đạt đến cảnh giới Tổ Huyết chưa? Xem ra ta đã vượt qua lão già Thiên Huyết rồi”.

Ngô Bình: “Tiền bối là Vu Tổ sao?”

Ông lão: “Ta là Vu Tổ, con nên gọi ta là sư tôn mới đúng. Ba chúng ta trao đổi tin tức, ta đã mong mỏi con đến từ lâu rồi”.

Ngô Bình: “Lý Huyền Bình chào sư tôn”.

Vu Tổ: “Tốt lắm, Vu Đạo chúng ta vẫn luôn bị một tu sĩ Tiên Đạo đuổi giết, kế tiếp không có người, sự xuất hiện con cho ta nhìn thấy hy vọng. Đứa nhỏ bên cạnh con này có lai lịch gì? Ta cảm nhận được khí tức nó rất thân thiết”.

Ngô Bình không giấu giếm nói lai lịch của Hỉ Bảo.

Vu Tổ thở dài: “Xem ra nó là Vu tử rồi”.

Ngô Bình: “Vu tử?”

Vu Tổ: “Năm đó mười hai Vu Tổ, tám trăm Vu Thánh thi triển trận pháp vô song nuôi dưỡng một thai nhi, nó tiếp nhận lời chúc phúc chí tôn của Vu Đạo. Ta cứ rằng Vu tử đã mất tích rồi, không ngờ được con tìm được, xem ra mọi thứ đều là ý trời”.

Ngô Bình: “Hỉ Bảo là Vu thể chí tôn nên con dẫn nó vào để tiếp nhận truyền thừa Vu Đạo”.

Vu Tổ: “Cũng tốt, con là đệ tử của ta nên nó xem như là cháu ta. Ha ha, mua một tặng một, ta xem kiếm được hời rồi. Nhưng nó khác con, ta muốn để nó đến chỗ ta tu luyện, con đồng ý chứ?”

Ngô Bình hỏi Lý Nguyên Tượng: “Hỉ Bảo, con đi theo sư tổ tu luyện trở nên mạnh hơn, thế nào?”

Thật ra Lý Nguyên tượng không muốn rời xa Ngô Bình, nhưng bây giờ cậu bé dần lớn lên, đã hiểu được sự quan trọng của thực lực. Cậu bé muốn sau này có thể bảo vệ người nhà, vậy thì phải có thực lực mạnh.

Nghĩ thông suốt điều này, cậu bé gật đầu: “Bố, con muốn đi”.

Ngô Bình vỗ vai cậu bé: “Mong con mau chóng vượt qua bố”.

Một tia sáng màu đen rơi xuống, Lý Nguyên tượng bay lên cao, sau đó biến mất.

Vu Tổ: “Huyền Bình, con có biết sự khác biệt giữa Vu và Tiên là ở đâu không?”

Ngô Bình: “Xin sư tôn chỉ dạy”.

Vu Tổ: “Tiên sẽ chú trọng đến việc tu luyện của bản thân nhiều hơn, hơn nữa họ nghiêng về cấp độ tâm linh hơn. Chẳng hạn như bây giờ con đã tu luyện Dương Thần, thì Dương Thần là phương thức vận chuyển chính cho mạng sống của con, cơ thể sẽ trở nên ít quan trọng hơn”.

Ngô Bình: “Đúng thế sư tôn, bây giờ con cơ bản có thể lược bỏ cơ thể, chủ yếu tu luyện Dương Thần”.

Vu Tổ: “Phật Đạo càng quá hơn, hoàn toàn chỉ tu luyện về tinh thần. Nhưng Vu Đạo thì khác, Vu Đạo chủ yếu dùng ngoại lực để cường hóa tinh thần và thể xác của mình. Vu Đạo có thể được thánh hóa về thể xác, cũng có thể được thánh hóa về tinh thần, cả hai thứ đều rất mạnh. Hơn nữa, Vu giỏi về việc nương vào các loại năng lượng, thích sử dụng những thứ có sẵn của người khác để biến thành đồ sử dụng cho mình. Điều này dẫn đến việc Vu có đủ tài nguyên để tu luyện nên tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn nhiều. Năm đó nếu không phải do các thế lực lớn cùng nhau chèn ép Vu Đạo thì bây giờ chắc chắn đã là con đường tu hành chủ đạo”.

Ngô Bình: “Sư tôn, nếu Vu Đạo đã mạnh như thế, tại sao lại bị chèn ép đến mức gần như biến mất?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...