Thần Y Trở Lại
Chương 3365
Chương 3365
“Không! Là Hỗn Độn lôi kiếp!” Có người hô to.
“Mau chạy đi! Gặp Hỗn Độn lôi kiếp thì đến Đại La cũng khó giữ cái mạng!”
Thế nhưng, kiếp lực đã hình thành một trường lực bao vây tất cả mọi người ở trong đó. Giờ phút này, cho dù tu vi có cao đến đâu, cũng khó lòng chạy thoát.
Mấy tu sĩ ban nãy kinh hãi muốn chạy trốn, nhưng chân mềm nhũn ra, ngay cả đi lại bình thường cũng khó khăn!
Một người hét lên: “Cậu đang làm cái quái gì vậy? Dừng lại đi! Tất cả chúng ta sẽ chết vì lôi kiếp đấy!”
Những người này đều có tu vi Thiên Tiên, cho nên sự tồn tại của bọn họ sẽ khiến lôi kiếp mạnh kinh hoàng, cuối cùng có thể đốt họ ra tro.
Ngô Bình mặt không biến sắc, nói: “Dừng lại làm gì? Không thấy ông đây đang độ kiếp hay sao? Các người chết thì liên quan quái gì đến tôi?”
Anh đã thực sự giận dữ, việc mạo danh lúc trước không thèm tính toán, nhưng hiện tại họ còn nảy lòng tham với số tài nguyên mà anh được nhận. Đến nước này Ngô Bình đã không thể nhẫn nhịn được nữa!
Không chỉ những tu sĩ này, ngay cả những người khác trong Học phủ truyền kỳ cũng bị lôi kiếp khóa lại, trong lòng không khỏi kinh hãi.
“Ngô Bình, mau dừng tay!” Một giọng nói già nua vang lên.
Triệu Hàn Sơn âm thầm truyền tin: “Là phủ chủ”.
Ngô Bình đáp: “Là phủ chủ sao? Đám người này nói không cho tôi tài nguyên, là ông bảo họ làm vậy sao?”
Một ông lão thấp bé với mái tóc màu tím và bộ râu đỏ, mặc một chiếc áo choàng rộng thùng thình đột nhiên xuất hiện từ dưới lòng đất. Ông ta cười nói với Ngô Bình: “Ai nói cậu sẽ không được trao tài nguyên?”
Ngô Bình chỉ vào đám người trước mặt, đáp: “Là bọn họ!”
Ông già này chính là phủ chủ, thân thế của ông ta khiến ai cũng phải kiêng dè. Ông ta quay đầu liếc mắt nhìn mấy vị trưởng lão kia.
Mấy trưởng lão kia mặt biến sắc, vội vàng nói: “Phủ chủ, chúng tôi không nói cậu ta không được lấy tài nguyên!”
Phủ chủ thản nhiên nói: “Lập tức giao tài nguyên tu luyện cho Ngô Bình. Về phần các người, ngày mai đừng tới Học phủ truyền kỳ nữa, trở về gia tộc của mình đi.”
Mấy người kia mặt xám ngoét, cũng không dám nói thêm lời nào mà ngoan ngoãn đưa năm mươi tỷ chi phiếu truyền kỳ cho Ngô Bình.
Ngô Bình thấy chi phiếu truyền kỳ này trông như một lá bùa hộ mệnh. Nó có màu vàng, kích thước bằng lòng bàn tay và trông khá đẹp mắt. Năm mươi tỷ chi phiếu truyền kỳ có thể lấp đầy hàng chục gian nhà, vì vậy anh chỉ có thể cất chúng vào chiếc nhẫn trữ đồ.
Lúc này, phủ chủ cười ha ha nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, cậu có thể gọi cả Hỗn Độn lôi kiếp tới, quả không hổ là đệ tử của Học phủ truyền kỳ. Nhưng cậu có thể đổi chỗ độ kiếp được không? Học phủ này mới xây, giờ lại bị sét đánh hỏng thì không tốt chút nào”.
Ngô Bình: “Phủ chủ nói phải, tôi lập tức đổi chỗ độ kiếp”.
Thế rồi, một tia sét lóe lên và Ngô Bình biến mất.
Sau khi Ngô Bình rời đi, lôi kiếp mất đi mục tiêu, dần dần tiêu tán, luồng khí áp đáng sợ ban nãy cũng biến mất.
Nhiều người lau mồ hôi lạnh, cảm thấy như mình vừa sống sót sau thảm họa.
Trong một thời gian ngắn, Ngô Bình đã ra tới vùng biển phía Đông. Ngay sau đó, Hỗn Độn lôi kiếp xuất hiện trở lại. Ngô Bình thả Thần anh ra và bắt đầu độ kiếp.