Thần Y Trở Lại
Chương 3323
Chương 3323
Đến nơi, anh đã thấy Chu Chân Nhi và Lâm Tích Quân đang tính toán sổ sách. Thì ra thời gian Ngô Bình không có ở đây, Lý Thanh Đế đã giao một số công việc quản lý Lý Môn cho hai cô gái làm, cũng xem như thay mặt Ngô Bình.
“Huyền Bình!”, thấy anh trở về, hai cô gái mừng rỡ, cùng nhau ra đón.
Ngô Bình: “Tích Quân, cô vẫn luôn ở đây à?”
Lâm Tích Quân: “Em thấy ở nhà cũng không có gì làm nên ở lại đây giúp anh giải quyết một vài việc”.
Anh lại nhìn Chu Chân Nhi: “Còn cô?”
Chu Chân Nhi nói: “Huyền Bình, nhà họ Ngô đã bị diệt rồi, người nhà cũng ép tôi phải gả cho người khác, nên tôi cùng Tích Quân đến đây làm việc giúp anh”.
Nói rồi, cô ta nhanh chóng lấy một miếng ngọc bài ra cười nói: “Huyền Bình, đây là công pháp vô thượng của Chu Thị chúng tôi, Thần Lực Kinh, anh cầm đi tu luyện đi”.
Ngô Bình nhìn ngọc bài một cái, cười nói: “Cái này là tông chủ Chu Thị cho tôi à?”
Chu Chân Nhi gật đầu: “Tông chủ còn nói, hy vọng Chu Thị có thể liên hôn với Lý Thị”.
Thần niệm của Ngô Bình vào trong ngọc bài, chớp mắt đã ghi nhớ được nội dung. Anh cảm thấy Thần Lực Kinh này cũng khá thú vị, nhưng người bình thường khó mà tu luyện được nó.
Anh gật đầu: “Cảm ơn, có cơ hội chuyển lời với tông chủ Chu Thị giúp tôi, tôi nhận ân tình này. Sau nhà Chu Thị gặp khó khăn gì thì có thể tìm tôi giúp đỡ”.
Chu Chân Nhi mừng rỡ, Ngô Bình có thể nhận đồ, cô ta đã rất vui rồi.
Ngô Bình lấy ra hai viên Tam Bảo Thần Đan lần lượt cho Chu Chân Nhi và Lâm Tích Quân uống. Anh nói: “Đan dược hiệu quả rất tốt, có thể nâng cao tố chất của các cô”.
Hai cô gái vui mừng, lập tức uống đan dược, luyện hoá hấp thu.
Chẳng bao lâu sau, Lý Thanh Đế và Lý Ngạo Tiên đã tới.
Ngô Bình nhận ra khí tức của Lý Thanh Đế mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều, tu vi đã có đột phá.
Ngô Bình rất vui: “Thanh Đế, chúc mừng anh đã đột phá”.
Lý Thanh Đế cũng cười nói: “Tông chủ, chẳng phải anh cũng đã đột phá rồi đấy sao?”
Ngô Bình: “Có chút thành tựu thôi. Đúng rồi, gần đây Lý Môn vẫn ổn chứ?”
Lý Ngạo Tiên vội nói: “Tông chủ, thời gian trước có một người tự xưng là sứ giả của Lý Thị tới đây, muốn chúng ta gia nhập vào bọn họ”.
Ngô Bình: “Lý Thị khác à?”
Lý Ngạo Tiên: “Đúng vậy. Thực lực của đối phương mạnh hơn chúng ta nhiều, tông chủ là trưởng lão của tiên giáo Thái Thanh, vài con cháu của ông ta cũng là đệ tử của tiên giáo Thái Thanh”.
Ngô Bình: “Đối phương có bao nhiêu người?”
Lý Ngạo Tiên: “Nghe nói có đến mấy chục tỷ, hùng mạnh hơn chúng ta nhiều”.
Ngô Bình: “Gia nhập cũng được, dù sao cũng đều là Lý Thị”.
Lý Thanh Đế: “Nhưng vấn đề là gia nhập vào bọn họ không có chút lợi ích nào hết. Đối phương nói mỗi năm chúng ta phải giao nộp một số tiền lớn. Nhưng lúc chúng ta xảy ra chuyện, bọn họ không thể chi viện được, thế có khác gì vung tiền qua cửa sổ chứ?”
Ngô Bình nhíu mày: “Chỉ thu tiền mà không làm việc à?”
Lý Ngạo Tiên: “Không chỉ vậy đâu. Sau này nếu chúng ta xuất hiện đệ tử thiên tài thì buộc phải sang đó bán sức. Anh xem, đối phương đòi tiền lại còn đòi người, chẳng phải rõ ràng đang chèn ép chúng ta à?”
Ngô Bình nhíu mày: “Cứ kệ họ đã, kéo dài được bao lâu thì kéo”.