Thần Y Trở Lại
Chương 3287
Chương 3287
Sau khi ở lại kiếm phái Thục Sơn nửa tháng, tu vi của anh có sự tiến bộ. Ngô Bình cảm giác mình chỉ còn cách cảnh giới Anh Biến nhiều nhất là một hai tháng nữa.
Hôm nay, môt luồng sáng đen từ trên trời hạ xuống ngay trước mặt Ngô Bình.
Ngô Bình mở to mắt quan sát thì thấy đó là Hỉ Bảo đang cõng Hỏa Hoàng Nhi trên lưng.
Ngô Bình cười hỏi: “Hỉ Bảo, sao con lại tới đây?”
Hỉ Bảo giờ trông đã giống như một cậu thanh niên hai mươi tuổi. Cậu ấy cười đáp: “Bố, con đột phá cấp mười một rồi!”
Hỏa Hoàng Nhi cười nói: “Anh Hỉ Bảo lợi hại thật đấy!”
Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Cấp mười một? Nhanh đấy!”
Hỉ Bảo đáp: “Bố, bố tiếp con vài chiêu đi”.
Ngô Bình cười đáp: “Được, bố cũng muốn xem cấp mười một của Thiên Vu Kinh mạnh cỡ nào”.
Hai bố con họ đi tới một khu đất trống, Hỉ Bảo tuyên bố bắt đầu rồi lập tức xuất quyền. Ngô Bình giơ tay đỡ, chỉ cảm thấy một lực đạo kinh hoàng ập tới khiến anh lùi ra sau hai bước.
Hỉ Bảo lập tức xuất chiêu thứ hai, có điều cổ tay cậu đã bị Ngô Bình tóm lấy, hất nhẹ một cái là Hỉ Bảo đã ngã sõng soài ra đất.
Hỉ Bảo ngã u cả đầu, kinh ngạc hỏi: “Bố, sao bố làm được vậy?”
Ngô Bình: “Con chỉ có lực mạnh thôi chứ không hiểu võ học. Nào, để bố dạy con cách dùng lực đánh người”.
Hỉ Bảo là Vu Thể Chí Tôn, học hỏi cực nhanh. Ngô Bình dạy qua một hai lần là Hỉ Bảo lập tức làm được giống hệt.
Hoả Hoàng Nhi đứng bên cạnh cắn hạt dưa, thi thoảng lại khen vài câu.
Dạy được một lát, Ngô Bình hỏi Hỉ Bảo: “Con có cảm thấy võ học rất thú vị không?”
Hỉ Bảo gật đầu: “Vâng, rất thú vị. Bố, con muốn học thêm!”
Ngô Bình: “Muốn học thêm cũng được thôi, có điều học võ phải chịu khổ. Hiện giờ, bố sẽ đưa con đến một nơi, đó là thiên đường học võ. Ở đó có thứ mà con muốn học”.
Hỉ Bảo gãi đầu: “Vậy phải học bao lâu hả bố?”
Ngô Bình: “Còn phải xem tư chất của con, có thể là vài ngày, vài tháng thậm chí là lâu hơn”.
Hỉ Bảo nghĩ tới việc Ngọc Hư Cung uy hiếp người nhà mình thì cắn răng nói: “Bố, con muốn đi!”
Ngô Bình rất vui, anh đáp: “Được, Hỉ Bảo chỉ là tên cúng cơm của con thôi. Hôm nay bố đặt cho con cái tên chính thức: Lý Nguyên Tượng!”
Hỉ Bảo cười đáp: “Được, từ giờ tên con là Lý Nguyên Tượng!”
“Đi thôi”, Ngô Bình vẫy tay, dẫn Lý Nguyên Tượng vào điện đường Cực Võ!
Không thấy Lý Nguyên Tượng đâu, Hoả Hoàng Nhi hỏi: “Bố, anh Hỉ Bảo đi học võ rồi sao?”
Ngô Bình: “Ừm, đợi con lớn hơn một chút thì cũng có thể học”.
Hoả Hoàng Nhi cười đáp: “Con muốn học kiếm đạo giống bố cơ”.
Ngô Bình cười đáp: “Được, con có thể ở lại kiếm phái Thục Sơn học kiếm thuật”.
Vì đã xa nhà một thời gian nên anh đưa Hỏa Hoàng Nhi về lại Hưng Long. Vừa quay về, anh phát hiện ra toàn bộ Hưng Long đã được một năng lượng huyền diệu bao bọc và bảo vệ. Mà thứ toả ra năng lượng này chính là đại thần Côn Ngô.
Sức mạnh của đại thần Côn Ngô giờ đã đạt tới cấp Chân Tiên. Có ông ấy bảo vệ khu vực này, Ngô Bình không có gì phải lăn tăn.
Tiếp đó, anh vừa tu luyện vừa ở nhà chăm sóc Đường Tử Di. Chớp mắt đã một tháng trôi qua.