Thần Y Trở Lại
Chương 3241
Chương 3241
Ngô Bình: “Sư tôn, truyền thừa của Thiên Đạo Môn cũng không yếu, hơn nữa tham thì thâm, con vẫn không nên quá tham lam”.
Thượng Quan Tề Sinh vội vàng nói: “Cậu Trương, mỗi một truyền thừa của Huyền Hoàng Môn đều tương ứng với bảo vật mà Huyền Hoàng Đạo Tổ để lại, cậu không muốn có sao?”
Ngô Bình cười nói: “Một người ngoài như tôi có được truyền thừa và bảo vật, những người khác trong Huyền Hoàng Môn sẽ không đỏ mắt ghen tị sao?”
Thượng Quan Tề Sinh hừ một tiếng: “Họ ghen tị thì sao? Bọn họ cũng đã từng đưa con rể, cháu rể, cháu trai vào Huyền Hoàng Môn, lẽ nào tôi không được làm thế? Nếu bọn họ không lấy được truyền thừa và bảo vật là vì bọn họ không có năng lực nên không có gì để nói”.
La Thiên Tướng bỗng vỗ vào chân anh nói: “Tiểu Bình, ta nghĩ ái nữ của Thượng Quan rất tốt, cô bé vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, sau này chắc chắn có thể giúp chồng, dạy con đảm đang vô cùng”.
Ngô Bình nhìn La Thiên Tướng, anh biết sư tôn này đã động lòng khi thấy cái lợi trước mắt quá nhiều.
Anh còn muốn nói gì đó, Thượng Quan Tề Sinh chợt nói: “Anh La, hay là hôm nay đính hôn luôn?”
Đính hôn? Ngô Bình: “Tiền bối Thượng Quan, có quá qua loa rồi không? Bố mẹ tôi còn chưa nhận được thông báo”.
Thượng Quan Tề Sinh nói: “Không sao, bố mẹ của cậu ở đâu, bây giờ tôi đến chào hỏi”.
Ngô Bình cạn lời, thầm nói có cần phải gấp gáp vậy không?
La Thiên Tướng: “Ừ, đúng là chuyện đính hôn phải thông báo với bố mẹ. Tiểu Bình, bây giờ bố con đang ở đâu?”
Ngô Bình biết e là không từ chối được chuyện này, anh quay đầu sang nhìn, Thượng Quan Linh Nhi đang đỏ mặt nhìn mình. Thấy anh nhìn sang, cô ấy vội vàng dời tầm mắt.
Anh nói: “Vậy được rồi, bố tôi đang ở Tiên Giới, đi theo tổ sư Lữ Thuần Dương để tu luyện”.
Mắt Thượng Quan Tề Sinh lóe sáng: “Hóa ra là đệ tử của Thuần Dương Tử, ha ha, bọn tôi rất thân với nhau”.
Ngô Bình rất bất ngờ: “Ông nghe nói về sư tổ của tôi rồi sao?”
Thượng Quan Tề Sinh: “Bọn tôi là anh em kết nghĩa”.
Ngô Bình cười khổ, thế mà còn có mối quan hệ này, ai muốn có?
Thượng Quan Tề Sinh: “Cậu bạn, tạm thời con gái tôi sẽ ở lại đây, thanh niên mấy đứa nói chuyện đi nhé, tôi đi tìm bố cậu để bàn chuyện hôn nhân của hai người”.
Thượng Quan Tề Sinh vội vàng rời đi, nói vài câu xong rồi đi tìm Lữ Thuần Dương.
Thượng Quan Tề Sinh vừa đi thì La Thiên Tướng liền cười, nói: “Đồ tốt dâng đến tận miệng, không lấy thì phí lắm. Đồ đệ, đừng trách ta thay con đồng ý chuyện hôn sự này, Ái nữ nhà Thượng Quan thật sự không tồi, hơn nữa, món hời lớn thế này, không nhận thì phí lắm”.
Ngô Bình: “Sư tôn, sao Thượng Quan Tề Sinh lại nôn nóng đến thế, dù con có vào Huyền Hoàng Hải thì cũng chưa chắc có được truyền thừa mà?”
La Thiên Tướng: “Đồ đệ, con không biết bây giờ mình có thân phận gì à? Con là thiên kiêu của Thiên Địa kiếm tông đấy, danh tiếng đồn xa, con còn là đệ tử của Thiên Đạo môn, và còn giành được giải nhất trong đại hội tiên truyền nữa. Đấy là chưa tính đến thân phận tiên y và thầy luyện đan bốn sao màu tím của con đâu. Thiên kiêu như thế thì có ai mà không thèm khát hả? Hừ, lão già Thượng Quan Tề Sinh không thể nhận con làm đồ đệ nên đương nhiên muốn gả con gái cho con rồi. Vị trí của cha vợ này trong lòng cao chưa chắc thấp hơn ta đâu”.
Ngô Bình cười hehe: “Chuyện đó thì không đâu, sư tôn luôn đứng nhất”.
La Thiên Tướng cười to haha: “Dù thằng nhóc con có đang nói ngọt thôi thì ta cũng vẫn thấy vui”.
Ngô Bình nói lảng sang chuyện khác: “Sư tôn, đại hội đấu kiếm lần này có giống với mọi năm không ạ?”