Thần Y Trở Lại
Chương 3218
Chương 3218
Thánh huyết có công dụng diệu kỳ vô cùng, có thể hồi sinh người chết, biến xương trắng thành máu thịt, dĩ nhiên cũng có thể cứu chữa phượng hoàng lửa. Máu không ngừng nhỏ xuống, một giọt rồi hai giọt, máu nhỏ trên vỏ trứng đều được hấp thụ rất nhanh.
Nhỏ được nửa cân máu, sắc mặt Ngô Bình đã trắng bệch. Anh nghĩ bụng, vẫn chưa đủ ư?
Bất thình lình, quả trứng phượng hoàng lửa rục rịch, sinh mệnh bên trong cuối cùng cũng tỉnh giấc!
Đôi mắt anh sáng lên, lửa thần hỗn mang phun ra từ hai tay đang không ngừng truyền vào vỏ trứng. Phượng hoàng lửa này là sinh linh hệ hoả, lửa thần hỗn mang là vật đại bổ đối với nó.
Hai tia lửa thần hỗn mang truyền vào vỏ trứng. Quả trứng phượng hoàng lửa khổng lồ đột nhiên nảy lên, sau đó phóng ra một luồng sinh khí mãnh liệt!
Sau vài nhịp thở, âm thanh “răng rắc” vang lên. Trứng phượng hoàng lửa nứt vỡ, một bàn tay nhỏ trắng trẻo ngọc ngà vươn ra, sau đó là một cánh tay mịn màng, cuối cùng là một gương mặt đẹp tuyệt trần.
Đó là hình dạng của một cô bé loài người tầm mười bảy, mười tám tuổi, đẹp động lòng người với mái tóc xoăn bồng bềnh màu đỏ, đứng dậy từ trong vỏ trứng.
Cô bé ấy có thân hình hoàn hảo, cao khoảng một mét bảy, đôi chân thon dài thẳng tắp, bất kỳ ai cũng không thể nhìn ra đây chính là phượng hoàng lửa.
Cô bé nhìn quanh quất, đột nhiên nhảy bổ vào lòng Ngô Bình, ôm chặt anh rồi gọi: “Bố ơi!”
Tuy giọng cô bé rất kỳ lạ, nhưng Ngô Bình vẫn hiểu ý đối phương, câu đó dịch ra nghĩa là gọi “bố”.
Anh ngẩn ra nửa giây, lập tức lấy tiên y Cửu Bảo ra, choàng lên người cô bé: “Ta không phải là bố ngươi”.
Cô bé khó hiểu hỏi: “Sao lại không phải ạ? Trong cơ thể con có huyết mạch của bố mà”.
Ngô Bình vội giải thích: “Ấy là vì ta giúp ngươi thức tỉnh, ngươi đã ngủ yên trong trứng rất lâu rồi, sự sống cũng đã sắp cạn. Vì cứu ngươi, ta đã chi rất nhiều tiền, còn dùng Thánh huyết của ta…”
Anh đột nhiên không nói nữa, vì cô bé đang tò mò quan sát Tiểu Hoàng Long ở gần đó.
Nhìn thấy cô bé, Tiểu Hoàng Long lộ vẻ kinh hãi, lẩm bẩm: “Không thể nào! Chẳng lẽ truyền thuyết là thật?”
Ngô Bình cau mày: “Tiểu Hoàng Long, cậu lầm bầm gì đấy?”
Tiểu Hoàng Long vội ló đầu sang: “Anh Bình, tôi biết rồi! Nó không phải là phượng hoàng lửa, mà là cơ thể chuyển kiếp của phượng hoàng bá chủ thời hỗn mang!”
Ngô Bình giật mình: “Cậu bảo cô bé này là phượng hoàng?”
Tiểu Hoàng Long gật đầu: “Đúng vậy, chắc chắn là thế! Phương pháp hồi sinh bản thân thông qua truyền thừa huyết mạch, chỉ có phượng hoàng mới biết thôi!”
Ngô Bình quan sát đối phương, xinh xắn, dáng đẹp, còn gọi mình là bố. Lẽ nào đó chính là phượng hoàng bá chủ thời hỗn mang?
Anh mỉm cười: “Nếu cô bé này là phượng hoàng, vậy tôi là bố của phượng hoàng rồi”.
Ngô Bình xoa xoa mái tóc xoăn đỏ của đối phương: “Sau này gọi con là Hoả Hoàng Nhi nhé”.
Hoả Hoàng Nhi cười toe toét: “Con đói rồi, bố ơi”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ, đoạn đi lấy gan rồng mà mình mua lần trước.
Thấy gan rồng, Tiểu Hoàng Long sợ hãi thét lên, vội chạy biến. Nhìn thấy gan của đồng loại làm nó cảm thấy quá kỳ quặc.
Có điều Hoả Hoàng Nhi lại rất thích ăn. Tài nấu nướng tuyệt vời của Ngô Bình làm cô bé ch ảy nước bọt, ăn sạch miếng gan rồng hơn trăm cân!
Chưa hết, những món tích trữ của Ngô Bình như thịt thú dữ, tim của yêu, cũng được Hoả Hoàng Nhi ăn cả vào bụng.
Sau khi vét hết thức ăn, Ngô Bình mới vỗ đầu: “Suýt nữa thì quên”.