Thần Y Trở Lại
Chương 3195
Chương 3195
Trên trời có nhiều màu sắc, tiếng sấm chớp đùng đoàng liên tục, thậm chí có cái cây ở phía xa như tích điện, anh đoán đây là thế giới sấm sét.
“Nơi quỷ gì thế này? Cơn gió lớn đã cuốn mình đến đây ư?”
Trương Tiểu Bình gãi đầu rồi chật vật đứng dậy.
Vù!
Một con điện xà chui lên rồi cắn vào cánh tay anh, Trương Tiểu Bình vung tay làm nó rơi xuống đất đứt thành hai đoạn.
Anh cất bước thì thấy đá bên dưới nổ tung, một tia sém đánh xuống người anh, toàn thân anh cứng đờ, chỉ thấy te dại. Đó là nhờ anh có thể chất rất mạnh, chứ nếu là người bình thường hay tu sĩ Địa Tiên hoặc Nhân Tiên thì đã về với đất mẹ rồi.
Lúc này, Tiêu Thái Tôn đang lặng lẽ đứng chờ ngoài Lôi Cảnh, cảnh tượng vừa rồi đã thu hút sự chú ý của khá nhiều người, dẫu sao Tiêu Thái Tôn cũng là một trong tám trưởng lão nòng cốt ở đây.
Loáng cái, đã có một trưởng lão khác tên là Nguỵ Vô Cương xuất hiện rồi cười hỏi: “Ông Tiêu, ông đứng đây làm gì thế? Lẽ nào có đệ tử của ông vào trong à?”
Tiêu Thái Tôn đáp: “Đúng, đệ tử Trương Tiiểu Bình của tôi đang ở bên trong”.
Nguỵ Vô Cương lắc đầu nói: “Ông Tiêu à, ông sơ suất quá, ông không biết hôm nay là ngày gì à?”
Tiêu Thái Tôn thờ ơ nói: “Tôi biết chứ, hôm nay là ngày sấm sét hoạt động mạnh nhất”.
Nguỵ Vô Cương: “Đến Chân Tiên còn không chịu nổi mà ông đoán đệ tử mình trụ được bao lâu? Có khác nào đi nộp mạng đâu, đúng là khó hiểu!”
Trong giọng nói của ông ta có chứa vẻ trào phúng.
Tiêu Thái Tôn: “Tôi chọn hôm nay cũng vì đệ tử của tôi có tư chất tốt, nó sẽ lấy được Lôi Hồn Điện Phách”.
Nguỵ Vô Cương lập tức lạnh mặt: “Lôi Hồn Điện Phách? Ông điên rồi à? Biết bao thiên kiêu từ xưa đến nay từng thử rồi nhưng ai cũng chết trong đó cả, đệ tử của ông mà cũng đòi thành công ư?”
Tiêu Thái Tôn: “Vì nó giỏi hơn các thiên kiêu bình thường, mà ông cũng không cần nhắc tôi làm gì, cứ chờ đi rồi sẽ biết thôi”.
Nguỵ Vô Cương híp mắt lại, sau đó chợt có dự cảm không ổn, lẽ nào đệ tử của Tiêu Thái Tôn thật sự sống sót trở ra? Hơn nữa còn nhận được Lôi Hồn Điện Phách?
Phải biết là sấm sét là sức mạnh thần bí và khủng khiếp nhất của vũ trụ, được coi là khởi nguồn của sinh mệnh, ai nhận được Lôi Hồn Điện Phách thì chắc chắn sẽ trở thành đệ nhất thiên kiêu.
Trương Tiểu Bình giẫm trên nền đất trong Lôi Cảnh vang lên những tiếng tanh tách, các vụ nổ làm lòng bàn chân anh đau nhói. May mà anh có thể chất mạnh mẽ, chút sấm sét này không thể khiến anh bị thương, cùng lắm chỉ thấy hơi đau thôi.
Anh lẩm bẩm nói: “Nơi quái quỷ gì thế không biết, sao mặt đất cũng có điện chứ?”
Anh đi được một đoạn thì giày đã cháy, sau đó đến quần áo cũng bị thiêu rụi, anh đành tr@n truồng rồi đi tiếp.
Rẹt!
Đột nhiên có một tiếng sấm to vang lên trên trời, cùng với đó là một tia sét ngũ sắc nổ tung, như thể muốn huỷ hoại hết mọi thứ, Trương Tiểu Bình cũng giật mình đến mức ngồi xuống đất, đầu cũng ong lên.
“Sấm sét gì mà ghê thế, nó mà đánh xuống người mình thì chắc mình bay màu luôn”.
Anh thấy hơi sợ nên chuẩn bị tìm một chỗ trốn, nhưng tìm mãi cũng không thấy một chỗ dung thân.