Thần Y Trở Lại
Chương 3070
Chương 3070
Anh chợt thấy tức giận, cái con khỉ này lại dám đánh con trai anh!
“Đi, dẫn bố về tìm nó!”
Rất nhanh, Ngô Bình đã theo Hỉ Bảo tới sân sau, sau đó thì thấy Kim Tử mặt mày bầm dập ngồi ở góc tường, bộ dạng đáng thương.
Ngô Bình ngẩn người, anh nhìn Hỉ Bảo, cậu bé gãi đầu: “Nó đánh con, con đánh trả thôi”.
Ngô Bình đánh cái bốp lên đầu Hỉ Bảo, mắng: “Thằng nhóc thối, con nhìn con đánh Kim Tử thành bộ dạng thế nào rồi? Còn dám vừa đánh trống vừa la làng?”
Kim Tử ấm ức tới trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình lại tỏ vẻ khinh thường nói: “Kim Tử, một đại yêu như mày lại không đánh lại Hỉ Bảo? Mày có thấy mất mặt không hả?”
Kim Tử muốn khóc: “Chủ nhân, ngài cũng không xem lại thử con trai mình có thực lực thế nào, một quyền của cậu đủ để trấn áp sức mạnh của tôi rồi, muốn tránh cũng tránh không được nữa”.
Ngô Bình khá kinh ngạc, Hỉ Bảo mạnh vậy sao?
Anh nói: “Hỉ Bảo, nào, lại thử với bố vài chiêu”.
Hỉ Bảo không muốn: “Bố, con biết con không đánh lại bố”.
Ngô Bình cười nói: “Chưa chắc, nào”.
Hai bố con vào tư thế, Hỉ Bảo đánh một quyền tới, lúc quyền xuất ra, trật tự xung quanh chấn động, Ngô Bình cảm thấy mình bị một nguồn năng lượng trói buộc, thần hồn cũng hoảng hốt một phen.
Một giây sau, anh triển khai sức mạnh tuyệt đối, chớp mắt đã phá vỡ trói buộc của Hỉ Bảo, hai bố con người một quyền kẻ một cước, đánh bất phân thắng bại.
Ngô Bình càng đánh càng thấy mừng, thực lực của Hỉ Bảo bây giờ đã bằng ba, bốn phần thực lực của anh, đồng thời tiến bộ rất nhanh. E rằng chẳng bao lâu nữa, đến anh cũng đánh không lại thằng nhóc này rồi.
Hỉ Bảo lại rất bất lực, đánh vài chục chiêu thì thoát ra, nói: “Bố, con đã nói là đánh không lại bố rồi mà, thực lực của bố mạnh quá, con hoàn toàn không phải là đối thủ”.
Ngô Bình hỏi: “Con luyện Thiên Vu Kinh tới tầng mấy rồi?”
Hỉ Bảo: “Tầng bảy rồi ạ, vài ngày nữa chắc sẽ lên đến tầng tám”.
Ngô Bình gọi Hỉ Bảo vào trong phòng, mở mạng Tiên ra, sau đó nói vơi Tiên Nhi: “Tiên Nhi, cô tra thử có ai bán Vu đan không”.
Vu đan là chỉ những đan dược người tu luyện Vu đạo dùng. Thuật luyện đan của Ngô Bình chủ yếu là về Tiên đan, còn đối với Vu đan, anh cũng không am hiểu lắm, chắc hai loại đan dược này cũng có điểm tương đồng.
Tiên Nhi lập tức liệt kê ra vài trang mạng, Ngô Bình xem sơ qua, phát hiện thật sự có người bán Vu đan.
“Tiên Nhi, có nhiều người mua Vu đan không?”
Tiên Nhi: “Nhiều lắm. Có nhiều người có được công pháp Vu tu, bèn tu luyện kết hợp nó với Tiên đạo, hiệu quả lúc nào cũng khiến người ta bất ngờ”.
Ngô Bình: “Không phải Tiên Giới không cho phép Vu tu tồn tại à?”
Tiên Nhi: “Vì những người này không chỉ đơn thuần là Vu tu, nhiều người chỉ là lấy Vu tu để tham khảo, thế nên Tiên Giới luôn mắt nhắm mắt mở cho qua”.
Bây giờ Ngô Bình mới yên tâm, anh tìm được một loại Chân Vu Đan, là một loại đan dược cổ mà Đại Vu thượng cổ dùng. Giá cả loại đan dược này rất đắt đỏ, một viên tốn đến ba triệu tiền báu.
Ngô Bình mua một lần mười viên, sau đó lại bỏ ra hai nghìn tiền báu nữa để mua một viên Vu Vương Đan.