Thần Y Trở Lại
Chương 304
Chương 304
Ngô Bình nói: “Không tiễn!”
Một đám người đi vào nâng tất cả những người đã chết và bị thương ra ngoài, Dương Trân Châu và Đường Minh Vũ cũng đi cùng người đàn ông.
Trước khi đi, người đàn ông nói: “Giá trị của cậu Ngô vượt xa mười nhà họ Đường, tôi rất mong có thể làm bạn với cậu”.
Ngô Bình nói: “Vậy thì phải xem lựa chọn của ông thế nào”.
Đám người này rời đi khiến trái tim lơ lửng của Từ Quý Phi cuối cùng cũng được buông xuống. Ông ấy nói: “Nguy hiểm quá! Nếu người này không màng tất cả mà ra tay thì chúng ta chỉ có thể liều mạng”.
Cảnh giới Tiên Thiên, lại còn ôm đan, cảnh giới này chân khí ôm đan, sức chiến đấu tăng vọt, Từ Quý Phi cũng không nắm chắc phần thắng.
Ngô Bình lại không nghĩ thế, trong cơ thể của anh có cổ Thần Cơ, mượn sức mạnh của nó thì chưa chắc anh không giết được đối phương!
Mấy người quay về đại sảnh, luật sư Cố đã hoàn tất hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. Lúc này Đường Minh Huy vẫn như đang ở trong mơ, ông ấy không khỏi hỏi: “Bố, bố thực sự giao tập đoàn Đường Thị cho con quản lý sao?”
Đường Thời Lộc mỉm cười: “Thực ra con rất thông minh, giống hệt bố thời trẻ. Nhưng mấy năm nay con đã bị Đường Minh Vũ và Dương Trân Châu chèn ép quá nhiều, thế nên tài năng của con bị che lấp. Bây giờ con có thể yên tâm rồi, con là con trai của Đường Thời Lộc này, là người thân mà bố tin tưởng nhất”.
Đường Minh Huy gật đầu thật mạnh: “Bố yên tâm, con chắc chắn sẽ quản lý nhà họ Đường thật tốt!”
Đường Tử Di cũng rất vui mừng, nói: “Ông nội, cháu nói thật nhé, trước đó cháu và bố đã chuẩn bị sẵn để rời khỏi nhà họ Đường rồi. Không lâu trước, Đường Minh Tín đã suýt nữa hại chết bố con cháu ở Biên Nam”.
Sau đó cô ấy liền nói ra chuyện ở Biên Nam, Đường Thời Lộc vừa kinh ngạc vừa tức giận: “Cái thằng chết tiệt đó!”
Hiển nhiên, Đường Minh Tín không phải con trai của ông ta, ông ta cũng là kẻ mà đối phương nhằm vào giống Đường Minh Huy.
Ngô Bình nói: “Đối phương tạm thời sẽ không nhắm vào nhà họ Đường, Đường Minh Vũ và Dương Trân Châu đều đi rồi”.
Đường Thời Lộc rất bất ngờ: “Đều đi rồi sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Người mà ông nói đã xuất hiện rồi. Ông ta là tông sư cảnh giới Tiên Thiên, nhưng tu hành có vấn đề. Tôi đã nói rằng tôi có thể chữa khỏi cho ông ta, đổi lại ông ta không được động vào nhà họ Đường. Còn việc ông ta có giữ lời hứa không thì tôi cũng không chắc”.
Đường Thời Lộc thở dài, ông ta cúi đầu trước Ngô Bình: “Cậu Ngô, ơn đức của cậu Đường Thời Lộc này cả đời cũng không quên!”
Đường Minh Huy cũng cúi đầu trước anh, Ngô Bình vội nói: “Hai người không cần thế đâu”.
Đường Tử Di cười nói: “Ông nội, cháu và anh Ngô Bình đang đầu tư vào vịnh Bạch Long, dự án đang được tiến hành”.
Dự án này dùng danh nghĩa của Đường Tử Di để đầu tư, hoàn toàn không liên quan đến nhà họ Đường.
Đường Thời Lộc mỉm cười: “Sao ông có thể không biết mấy hành động của các cháu được? Nếu không cháu nghĩ dự án đó có thể được phê chuẩn dễ dàng như thế sao?”