Thần Y Trở Lại
Chương 2979
Chương 2979
Đứa bé: “Đó chỉ là biểu tượng thôi. Ta đã uống máu của vô số người, mục đích chỉ có một, đó là có chân hồn thái cổ”.
Huyền Linh Tịch: “Chân hồn thái cổ?”
Đứa bé: “Đúng thế, cái ta hấp thu là thứ chứa bên trong huyết mạch của những người này, đó là chân hồn thái cổ”.
Huyền Linh Tịch: “Lão tổ, có chân hồn thái cổ rồi thì sao ạ?”
Đứa bé cười nói: “Con đã nghe đến Chân Nhân thái cổ bao giờ chưa? Hồn phách của họ chính là chân hồn thái cổ! Có chân hồn rồi thì sau này chắc chắn sẽ trở thành Chân Nhân thái cổ”.
Đứa bé nói tiếp: “Chắc con không biết được đâu, chữ Chân trong từ Chân Nhân chính là vì Chân Tiên có thể hồi phục một phần sức mạnh của Chân Nhân thái cổ”.
Huyền Linh Tịch ngạc nhiên nói: “Lão tổ, có diệu pháp này rồi thì chắc chắn Thánh Anh Tông ta sẽ trỗi dậy mạnh mẽ”.
Dứt lời, ông ta lất một cái bình ngọc ra rồi cười nói: “Lão tổ, đây là hồn dịch Thanh Mộc, có ích rất lớn với người, lão tổ có muốn thử luôn không ạ?”
Đứa bé hào hứng nói: “Lại lấy được hồn dịch Thanh Mộc à? Tốt, mau rót vào hồ máu”.
Vì thế, Huyền Linh Tịch đã đổ chất dịch màu xanh lá vào trong hồ máu.
Đứa bé ra sức hấp thu sức mạnh nhờ bào thai.
Đột nhiên bào thai vang lên tiếng động gì đó, lão nói: “Cái gì thế này? Tại sao ý thức của ta lại biến mất?”
Huyền Linh Tịch cố ý tỏ ra ngạc nhiên rồi hỏi: “Lão tổ, người sao vậy ạ?”
Nhưng ý thức của đứa bé đã dần trở nên mơ hồ, không lâu sau đã biến mất hoàn toàn, không còn nói gì nữa.
Huyền Linh Tịch gọi thêm vài câu, không thấy đứa bé có phản ứng gì thì bật cười nói: “Lão tổ, thôi thì tặng tu vi 3000 năm của người cho con đi, con sẽ kế thừa ý chí của người rồi trở thành Chân Nhân thái cổ”.
Lúc này, có một người thanh niên đi vào, thấy Thánh Anh im lìm, hắn kinh ngạc hỏi: “Bố, thành công rồi ạ?”
Huyền Linh Tịch gật đầu: “Bố đã chờ ngày này mấy trăm năm rồi, cuối cùng cũng thành công! Lão ta uống thuốc Vong Trần xong thì ý thức sẽ biến mất và giống hệt một đứa trẻ. Nếu thế thì bố cũng dễ luyện hoá lão”.
Người thanh niên cười nói: “Bố đã tốn không biết bao nhiêu tiền mới mua được loại thuốc này, thêm mười bình hồn dịch Thanh Mộc nữa thì gần như đào cả móng Thánh Anh Tông lên rồi còn gì”.
Người đàn ông cười phá lên nói: “Dù sao thì cũng thành công rồi! Con hãy trông coi bên ngoài, đừng cho bất kỳ ai vào, bố sẽ dùng nửa tháng cuối cùng này để luyện hoá Thánh Anh!”
Người thanh niên gật đầu, sau đó lui ra ngoài.
Sau đó, Ngô Bình nhìn thấy Huyền Linh Tịch phóng nguyên anh của mình ra, sau đó thi triển bí thuật để luyện hoá Thánh Anh.
Tuy Thánh Anh đã không còn ý thức, nhưng nó vẫn rất mạnh và chống trả sự căn nuốt của người khác theo bản năng.
Vì thế Huyền Linh Tịch thở dài thườn thượt, rõ ràng ông ta không thể luyện hoá Thanh Anh nhanh chóng được.
Khi Huyền Linh Tịch đang tập trung toàn lực để luyện hoá Thánh Anh thì có một bóng người xuất hiện sau lưng ông ta, một đường kiếm loé sáng rồi chém xuống.
Huyền Linh Tịch đang tập trung đối phó với Thánh Anh nên không phản ứng kịp, lập tức bị hạ gục.