Thần Y Trở Lại
Chương 2829
Chương 2829
Ngô Bình “ừm” một tiếng: “Phúc Hỷ, tôi có việc cho ông đây. Ông xuống dưới, thống kê cho tôi dân số, thu nhập và tài nguyên ở địa bàn của tôi”.
Đây rõ là việc khổ sai. Phúc Hỷ không muốn làm nhưng không dám từ chối, đành ngoan ngoãn đáp: “Vâng, thuộc hạ đi làm ngay”.
Đẩy được Phúc Hỷ đi rồi, Ngô Bình tiện thể đưa Trần Đạo Huyền lên làm người quản lý của đỉnh Vô Tương. Có được quyền tự chủ, Trần Đạo Huyền có thể bổ nhiệm những thuộc hạ trước đó của mình, tương đương với việc khôi phục thân phận phong chủ.
Đối với chuyện này, Thiên Địa kiếm tông sẽ không can dự. Bây giờ Ngô Bình là chủ nhân của nơi này, mọi thứ do anh quyết định. Dù anh có giết hết mọi người ở đây cũng chẳng sao.
Không lâu sau đó, Lưu Dịch Phong quay lại. Ông ta cười bảo: “Chắc hẳn cậu đã có công pháp tu luyện rồi. Nhưng công pháp của Thiên Địa kiếm tông chúng ta đến từ một bộ công pháp thiên phẩm đấy!”
Ngô Bình giật mình: “Công pháp thiên phẩm?”
Lưu Dịch Phong gật đầu: “Năm xưa, tổ sư sáng lập Thiên Địa kiếm tông tình cờ nhìn thấy Thiên Cực Kiếm Kinh và lĩnh hội được Thiên Địa Kiếm Quyết từ đó”.
Ngô Bình rất kinh ngạc: “Trưởng lão Lưu, tôi nghe người của Thục Sơn kiếm phái ban đầu nói rằng công pháp của họ cũng có nguồn gốc là Thiên Cực Kiếm Kinh?”
Lưu Dịch Phong cười nói: “Sau này cậu cứ gọi tôi là ông Lưu”.
Ngừng lại một chút, ông ta nói tiếp: “Ban đầu có đến mấy nghìn tu sĩ nhìn thấy Thiên Cực Kiếm Kinh, có người có thu hoạch, có người chẳng thu hoạch được gì. Tổ sư sáng lập của chúng tôi là một trong những người có thu hoạch. Tất nhiên, vài người của Thục Sơn kiếm phái cũng lĩnh hội được một phần, nhưng thành tựu của họ không thể sánh bằng tổ sư”.
Ngô Bình hỏi: “Trong mấy nghìn tu sĩ ấy, có ai lĩnh hội được toàn bộ Thiên Cực Kiếm Kinh không?”
Lưu Dịch Phong xua tay: “Không thể nào! Công pháp thiên phẩm được thiên ý phù trợ, có linh tính, chỉ người có duyên mới có được nó. Khi ấy, tổ sư cũng chỉ lĩnh hội được khoảng một phần tư Thiên Cực Kiếm Kinh”.
Dừng một chút, ông ta nói tiếp: “Nhưng năm xưa có một kẻ mạnh đã lĩnh ngộ được một nửa Thiên Cực Kiếm Kinh, từ đó lập nên Cửu Thiên kiếm vực. Cửu Thiên Kiếm Quyết của Cửu Thiên kiếm vực là công pháp hạng nhất đế phẩm, lợi hại cực kỳ!”
Ngô Bình hỏi: “Không biết Thiên Cực Kiếm Kinh hoàn chỉnh là công pháp hạng mấy?”
Lưu Dịch Phong đáp: “Có thể là hạng nhất hoặc hạng hai”.
Ngô Bình nói: “Ông Lưu này, công pháp thiên phẩm khó đến thế ư? Ngay cả tổ sư cũng chỉ lĩnh hội được một phần tư”.
Lưu Dịch Phong bảo: “Một phần tư là đáng nể lắm rồi đấy. Công pháp thiên phẩm được phát triển từ thiên ý. Công pháp thiên phẩm hoàn chỉnh chỉ được một người tu luyện thành công”.
Ngô Bình giật mình: “Chỉ có một người tu luyện?”
Lưu Dịch Phong gật đầu: “Chính xác. Công pháp thiên phẩm có đặc điểm duy nhất. Ví dụ cậu đã tu luyện công pháp thiên phẩm nào đó, thì những người khác chỉ có thể tu luyện một phần thôi. Kỳ diệu hơn là, nếu có thể tu luyện công pháp thiên phẩm đến giai đoạn sau, tất cả tu sĩ tu luyện công pháp này đều sẽ trở thành một phần sức mạnh chiến đấu của cậu”.
Ngô Bình không ngờ công pháp thiên phẩm lại thần kỳ như thế!
“Công pháp thiên phẩm trong thế gian chắc hẳn không có nhiều đâu nhỉ?”
“Theo tôi được biết, số lượng thế lực sở hữu công pháp thiên phẩm hoàn chỉnh chỉ đếm trên đầu ngón tay”.
Ngô Bình bày tỏ: “Nói vậy, Thiên Địa Kiếm Quyết của chúng ta cũng là vương phẩm”.