Thần Y Trở Lại
Chương 2818
Chương 2818
“Đừng xem thường những người khác, nghe nói có thiên tài đến từ Tiên Giới, chắc chắn họ không thua kém gì Ngô Bình”.
Âu Dương Ngọc đánh bại Tiêu Thế Quý, đứng ở vị trí chủ nhân của võ đài, trở thành lôi chủ mới.
Lúc này, một tiên cung bay đến từ phía Đông. Tiên cung bằng ở trên không trung, đẹp đẽ hoa lệ, tiên khí bao phủ, còn văng vẳng tiếng đàn, cực kỳ bắt tai.
Tiên cung này thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ngay cả các cao thủ đang trấn giữ võ đài cũng ngẩng đầu lên nhìn.
Trong đám đông, có người nhận ra cung điện này, ngạc nhiên thốt lên: “Là điện Tu La”.
Cũng có người không biết hỏi: “Điện Tu La là thế lực nào?”
“Điện Tu La nằm ở một nơi gọi là Tu La Giới ở Côn Luân. Nghe nói đệ tử nữ của Tu La Giới đều đẹp như tiên, đệ tử nam thì khôi ngô tài giỏi, nghe đồn Tu La là hậu duệ của Thiên Thần, bẩm sinh đã có sức chiến đấu kinh người”.
“Điện Tu La là nơi các bộ của Tu La Giới dùng để bồi dưỡng chiến sĩ, đệ tử trong điện đều dũng mạnh thiện chiến, tư chất kinh người”.
“Điện Tu La bỗng xuất hiện chẳng lẽ cũng muốn tham gia đại hội võ lâm sao?”
Mọi người vẫn còn đang bàn luận thì có một cánh cổng ánh sáng cực lớn xuất hiện, cánh cổng này cao ba trăm mét, rộng hai trăm mét, sau cổng là Tiên Cảnh, linh khí nồng đậm được phóng ra.
“Ngọc Hư Cung!”, có người kinh ngạc thốt lên: “Không ngờ Ngọc Hư Cung vẫn luôn khiêm tốn, không tranh giành với đời cũng đến”.
“Anh nhìn cho rõ, đây không phải là Ngọc Hư Cung ở Côn Luân mà là Ngọc Hư Cung ở cảnh thiên Ngọc Hư của Tiên Giới”.
Ngô Bình cũng khá ngạc nhiên hỏi: “Viện trưởng, ông biết gì về Ngọc Hư Cung không?”
La Đạo Nhất: “Ngọc Hư Cung là một cảnh thiên rất mạnh, thiên chủ của Ngọc Hư có lai lịch to lớn, nghe đồn Ngọc Hư Cung có hàng triệu đệ tử, lần này vô số thiên tài bỗng xuất hiện, chẳng lẽ cảnh thiên Ngọc Hư cũng muốn nhúng tay vào chuyện ở hạ giới?”
Lúc này một người đàn ông đồ trắng bước ra từ đằng sau cánh cổng ánh sáng, bên cạnh là một thiếu niên, hai người đáp xuống trước võ đài, người đàn ông đồ trắng cười nói: “Đồ nhi, con trấn giữ võ đài này”.
Thiếu niên gật đầu: “Vâng”.
Trên võ đài là con cháu của gia tộc võ lâm nào đó của Viêm Long, hắn tức giận nói: “Không đăng ký, các người dựa vào đâu mà tham gia đại hội võ lâm?”
Thiếu niên vung tay, một luồng sáng xoẹt qua, đầu của đệ tử gia tộc này văng ra rồi lăn xuống đất.
Dễ dàng g iết chết người trấn thủ võ đài, thiếu niên nói: “Tôi muốn tham gia là có thể tham gia”.
Đồng thời một người đàn ông bước ra từ trong Tiên cung đó, đáp xuống một võ đài khác. Người này phong thái anh tuấn, mặc áo giáp da màu xanh, đội mũ ngọc.
Đáp xuống trên võ đài, hắn nhìn người trông coi võ đài cười nói: “Quỳ xuống thì khỏi phải chết”.
Trên võ đài là một đệ tử của chùa Đại Thiền: “Ngông cuồng”.
Người đàn ông khẽ thở dài, năm ngón tay phải hơi chuyển động, trên đầu ngón tay xuất hiện ba tia sáng màu bạc, búng tay một cái, tia chớp màu bạc xuất hiện bên cạnh đệ tử chùa Đại Thiền kia, sau đó ánh sáng lóe lên, đệ tử chùa Đại Thiền đó bị tia màu bạc đó chia thành bảy đoạn, máu và nội tạng rơi đầy đất.
Thấy thế, Liễu Duyên tức giận nói: “To gan thật!”
Ông ta bay đến một tay túm lấy người đàn ông anh tuấn trên võ đài, kẻ kia chỉ cười nhạo, không hề sợ hãi gì. Lúc này tiếng đàn văng vẳng phát ra từ trong tiên cung, tiếng đàn đó như có thực thể biến thành một thanh đao đâm vào trên tay Liễu Duyên.