Thần Y Trở Lại
Chương 2662
Chương 2662
Đường Băng Vân nhận lấy cái hộp, cười nói: “Em biết anh lo cho em, nhưng yên tâm đi chồng ơi, không có ai bắt nạt được em đâu”.
Ngô Bình lại đưa cho cô ấy ba quả hồ lô thuốc, nói: “Ba quả hồ lô thuốc này có thể lần lượt uống lúc em đột phá lên cảnh giới Địa Tiên, Chân Quân Nguyên Bối và cảnh giới Long Môn”.
Sau đó anh lại lấy ra một quả thần Thái Nhất, nói: “Đây là quả thần Thái Nhất, đợi em thành Địa Tiên rồi, lúc ngưng tụ nguyên thần nhớ uống quả này vào. Nó sẽ rất tốt cho nguyên thần của em”.
Sau cùng, anh đưa cả cánh tay của Nhân Vương Bảo Tàng mà anh có được, roi da thú, đoản kiếm và mười cái ấn khắc cho cô. Ngoài ra, tất cả tiền báu anh có cũng đưa hết cho cô.
Đường Băng Vân cười khổ: “Chồng à, anh đưa hết gia tài cho em rồi thì anh phải làm sao?”
Ngô Bình: “Anh còn nhiều lắm, em chỉ cần mang theo những thứ này là được. Nhớ là khi đến đó phải cố gắng thể hiện tài năng của mình. Trong thời gian ngắn anh sẽ không thể đến tìm em nhưng thông qua Thân Công Nam Tinh có thể gửi cho em ít đồ. Em có việc gì hãy nói với Thân Công Nam Tinh để liên lạc với anh”.
Đường Băng Vân gật đầu: “Em biết rồi anh yêu”.
Ngô Bình còn dặn dò thêm một lúc nữa rồi mới ra ngoài gặp Vệ Bân.
Anh nói: “Anh Vệ, Băng Vân đến đó chân ướt chân ráo, vẫn phải nhờ anh chăm sóc cô ấy rồi”.
Anh ta vội vã đáp: “Cậu Lý yên tâm, sư muội là thiên tài, sang bên đó sẽ thành báu vật của viện Chu Tước. Sẽ không ai dám bắt nạt cô ấy đâu”.
Dù Ngô Bình có không nỡ đến đâu thì vẫn phải để Đường Băng Vân đi.
Hai tiếng sau, cuối cùng Đường Băng Vân cũng rời đi cùng Vệ Bân.
Lúc cô ấy đi, Đường Thiên Tuyệt và những người khác ra tận cổng thị trấn tiễn. Hai người họ đi xa dần rồi hoàn toàn khuất bóng.
Đường Thiên Tuyệt khẽ thở dài nói: “Từ biệt chuyến này không biết khi nào mới được gặp lại”.
Ngô Bình: “Ông à, những việc cần dặn dò cháu đều dặn dò cả rồi. Sau này cháu sẽ soạn cả giáo trình gửi qua cho cô ấy”.
Không lâu sau, Ngô Bình cũng rời Đường Môn để về nhà.
Đường Băng Vân đi tới Tiên Giới, tâm trạng anh không được tốt nên Ngô Bình vừa về đã đi tìm Thiên chủ Thanh Tuyết.
“Tâm trạng không tốt sao?”, Thiên chủ Thanh Tuyết nhìn anh cười hỏi.
Anh đáp: “Thiên chủ có hiểu nhiều về thần Thổ Thông Thiên không?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Nó là do một Kim tiên Đại La – lão tổ Thông Thiên tạo ra. Ở chỗ đó đã sinh ra rất nhiều thiên tài, có thể coi là đỉnh cao chốn hồng hoang”.
Thiên chủ Thanh Tuyết nhìn anh hỏi: “Cậu có hứng thú với nơi đó sao?”
Ngô Bình: “Sớm muộn gì tôi cũng tới đó một chuyến”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Nếu cậu chọn đến đó tu luyện cũng không tệ. Có điều nơi đó coi trọng xuất thân. Một người ngoài như cậu chỉ sợ vào đó sẽ khó xoay xở. Trừ khi cậu có đủ tư chất, khiến đám người đó phải coi trọng cậu”.
Ngô Bình: “Khi thành Địa Tiên cảnh giới Linh Biến rồi sẽ lập tức tới đó”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Khi linh khí được phục hồi, thế giới này sẽ còn quan trọng với cậu hơn hồng hoang và Tiên Giới”.
Ngô Bình: “Thế nên cô mới hạ phàm, mục đích là để tản đi một ít khí vận sao?”
Thiên chủ Thanh Tuyết cười đáp: “Đương nhiên, chỉ là tôi không thể ngờ lại gặp phải tên quái nhân như cậu”