Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 2611



Chương 2611

Đường Thiên Tuyệt ngẫm nghĩ rồi vỗ vào đầu nói: “Có đấy, có thể bảo người đời sau của gia tộc Thần Công làm”.

Ngô Bình: “Gia tộc Thần Công ạ?”

Đường Thiên Tuyệt: “Trong một lần tình cờ, ông đã quen gia chủ của gia tộc Thần Công. Tổ tiên của nhà họ là mạnh nhất trong giới kiến trúc, có họ giúp thì môn phái nhánh của cháu khéo còn đẹp hơn cả môn phái chính ấy chứ”.

Ngô Bình gật đầu: “Thế thì tốt rồi, ông hẹn gặp họ giúp cháu với ạ”.

Đường Thiên Tuyệt: “Người của gia tộc này có tính cách hơi quái gở, ông cũng không dám hứa sẽ mời họ được. Nhưng cứ để ông hỏi thử”.

Sau đó, Ngô Bình chọn một Chân Quân cảnh giới Nguyên Anh tên là Trình Tường Vũ đến trấn thủ ở Đường Môn.

Đường Thiên Tuyệt dẫn Trình Tường Vũ về Đường Môn trước, Đường Băng Vân ở lại để làm vài việc cho Ngô Bình.

“Băng Vân, giờ anh đã có hiểu biết rất sâu về Nhân Tiên rồi. Thời gian tới em ở lại đây đi, anh sẽ giúp em đột phá lên Thần Quân”.

Đường Băng Vân ngạc nhiên nói: “Thần Quân ư? Em sao?”

Ngô Bình: “Ừ, tư chất của em vượt trội mà”.

Đường Băng Vân cười nói: “Anh không muốn em đột phá Địa Tiên à?”

Một khi Đường Băng Vân đột phá lên cảnh giới Địa Tiên thì phải đến thần thổ thông thiên.

Đúng là Ngô Bình đang băn khoăn về chuyện này, anh nói: “Anh đã hỏi thăm về thần thổ thông thiên rồi, dù giờ em đi thì vẫn khá an toàn. Nhưng nếu tránh được thì cứ tránh, dẫu sao anh cũng chưa mạnh đến mức có thể bảo vệ em ở Hồng Hoang”.

Đường Băng Vân: “Anh yên tâm, em đâu có dễ bị bắt nạt. Mà anh cũng nói rồi mà, dù em đến đo thì vẫn là thiên tài”.

Trong lúc hai người nói chuyện, Ngô Bình cảm thấy có rất nhiều tu sĩ bay về phía cổng đá anh mới làm, anh nhíu mày rồi dẫn Đường Băng Vân bay đến đó.

Đến núi hoang rồi, họ thấy một cổng môn phái cao trên trăm mét đang đứng sừng sững ở eo núi với khí tức mãnh liệt. Có khá nhiều tu sĩ đứng xunh quanh rồi bàn tán.

“Xem ra tin đồn là thật rồi, linh khí đang hồi phục, nếu không kiếm phái Thục Sơn đã chẳng dựng cổng ở đây”.

“Sao kiếm phải Thục Sơn lại chọn nơi này nhỉ? Đây là ngọn núi hoang mà, hình như có gì lạ đâu”.

“Anh thì biết cái gì! Gần đây có rất nhiều cây cỏ kỳ lạ, dã thú cũng mạnh hơn ở bên ngoài. Điều này chứng tỏ đây là một nơi phi thường”.

“Tôi nghe nói sau này nơi đây sẽ là lối vào của một không gian, bên trong có nhiều thiên tài địa bảo lắm. Hừ, kiếm phái Thục Sơn định độc chiếm đây mà”.

“Đúng thế, có bảo bối thì phải chia cho mọi người chứ, tuy kiếm phái Thục Sơn là thế lực mạnh nhất ở Địa Tiên Giới, nhưng cũng không thể độc quyền như vậy được”.

“Thì mình có làm gì được họ không? Người ta mạnh lắm đấy, nếu các người mà có thế lực mạnh như họ thì cũng độc chiếm nơi này thôi”, một người khác nói.

“Đừng quên Địa Tiên Giới chỉ là một phần nhỏ của Côn Luân, ngoài ra còn nhiều thế lực khác mạnh lắm. Kiếm phái Thục Sơn định độc chiếm nơi này e cũng không dễ đâu”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...