Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 2580



Chương 2580

Lý Đức Long: “À, sư huynh này. Em nghe nói các đệ tử được Thục Sơn chú trọng bồi dưỡng đều đang rất đố kỵ khi biết chưởng môn thu nhận sư huynh làm đệ tử. Họ từng tuyên bố sẽ gây khó dễ cho anh, bao giờ lên đấy rồi, anh phải cẩn thận đấy!”

Ngô Bình trực tiếp bỏ qua chuyện này, đám vô dụng tốn tài nguyên mà không thành tài ấy không có sức uy hiếp với anh.

Anh hỏi: “Hai người được cử đến đây thì chắc cũng là đệ tử thiên tài của Thục Sơn đúng không?”

Hai người đó đỏ mặt rồi vội xua tay, Lý Đức Long nói: “Sư huynh, bọn em là đệ tử chân truyền, tư chất ở tầm khá thôi. Vì thân quen với các trưởng bối nên mới có cơ hội đến lầu Đa Bảo tìm cơ duyên”.

Ngô Bình: “Xem ra lầu Đa Bảo là bảo địa của Thục Sơn rồi, tại sao ngày xưa họ không mang 27 Động Thiên đến Tiên Giới luôn?”

La Tông Huy: “Sư huynh không biết đấy thôi, 27 Động Thiên này rất quý. Nếu mang đến Tiên Giới thì chắc bị cướp đi từ lâu rồi”.

Ngô Bình: “Tiên Giới có vẻ cũng không yên bình nhỉ, hai người chuẩn bị vào Động Thiên nào?”

La Tông Huy: “Bọn em chưa quyết định được, sư huynh vào cửa nào?”

Ngô Bình: “Tôi đi bừa thôi, hai người cứ xem xét tiếp đi”.

Nói rồi, anh quay lại rồi đi vào Thần Phù Động Thiên.

Thấy Ngô Bình cứ thế đi vào, hai người kia ngơ ngác nhìn nhau, La Tông Huy nói: “Đúng là Nhân Vương có khác, không cần chọn luôn, muốn vào đâu thì vào”.

Lý Đức Long: “Ờ, cường giả thì cần gì phải chọn. Đâu như chúng ta, chuyến này đến mỗi người chỉ được vào một Động Thiên thôi”.

Bọn họ lắc đầu rồi tiếp tục suy nghĩ xem nên chọn Động Thiên nào.

Ngô Bình lại vào Thần Phù Động Thiên, giọng nói kia lại vang lên, nhưng với vẻ hào hứng hơn hẳn: “Ê, anh lại đến à? Nhưng Địa Tiên đâu?”

Ngô Bình cười nói: “Tiền bối, tuy tôi chưa thành Địa Tiên, nhưng tôi ngưng tụ được kiếm hồn rồi, thật ra cũng kém gì Địa Tiên đâu”.

Một luồng ý chí quét người Ngô Bình, Tiểu Kiếm ngạc nhiên nói: “Nhân Vương, là Nhân Vương rồi cơ đấy”.

Tiểu Vũ cũng cảm thán: “Tiểu Kiếm, anh ta giỏi nhỉ! Năm xưa, đại đế cũng ở cảnh giới này đấy”.

Một lát sau, có hai thần phù trên không trung chợt toả sáng, sức mạnh lan ra xung quanh rồi hình thành môt lực hút mạnh. Các bùa chú trên không trung đều bị hút vào, thậm chí đến Tam Hoàng Trấn Áp Phù, Địa Độn Phù và Âm Dương Tuyệt Sát Phù của Ngô Bình cũng bay vào vòng xoáy ấy.

Xơi tái hết bùa chú xong, giọng nói của Tiểu Kiếm lại vang lên: “Ta là thần phù Ất Mộc, mẫu phù mà đại đế đã dùng cả sinh mệnh để luyện thành. Hôm nay, ta sẽ nhận ngươi làm chủ, xin hãy chuẩn bị”.

Tiểu Vũ nói: “Tôi là thần phù Tử Vi, cũng được đại đế dùng cả sinh mạng để luyện thành, tôi cũng nhận anh làm chủ”.

Dứt lời, hai thần phù đã hoá thành hai luồng ánh sáng một vàng một tím rồi rơi xuống tay Ngô Bình. Thần phù Thái Ất in một bàn đồ thần bí như bàn long lên mu bàn tay trái của Ngô Bình.

Tử Vi Thần Phù thì in một bàn đồ màu tím như vì sao trên mu bàn tay phải của anh.

Sau khi điều chỉnh hai thần phù, Ngô Bình không thấy có cảm giác gì, anh hỏi: “Hai ngươi ở trong người ta rồi à?”

“Chủ nhân”, giọng nói của Tiểu Kiếm vang lên: “Tôi là Thái Ất”.

“Chủ nhân, tôi là Tử Vi”, Tiểu Vũ cũng lên tiếng.

Ngô Bình: “Sao ban nãy hai ngươi lại nuốt hết bùa chú thế?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...