Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 2518



Chương 2518

Lúc này ngoài vòng xoáy, cuối cùng nhóm người Đông Doanh đó cũng đã hiểu quy luật, họ nhận ra cứ ba người thì chỉ có thể có một người sống sót. Thế là họ bắt mấy trăm dân thường Đông Doanh, trước khi vào vòng xoáy sẽ ném hai dân thường vào trước, sau đó lại cho một tu sĩ đi vào.

Dùng cách này, rất nhanh đã có một nhóm tu sĩ Đông Doanh tụ tập ở lối ra vào.

Trước đó đã nhặt được một cục đất thần cực lớn, Ngô Bình cảm thấy nơi này là kho tàng nên bèn tiếp tục tìm kiếm, xem gần đó có bảo dược hoặc thần dược không.

Anh phóng hết thần niệm của mình ra sức tìm kiếm, rất nhanh đã phát hiện cách đây hơn một trăm dặm có một hồ nước, hồ nước lớn bằng sân đá bóng, cây cỏ hoa lá mọc đầy phía rìa ngoài, có rất nhiều ong bướm bay nhảy giữa những bông hoa.

Trong hồ nước có một cái cây rất lớn, rễ của nó rất phát triển, trải khắp cả hồ nước nhưng cái cây này đã chết khô, chỉ còn trơ trọi lại một thân cây khô.

Cây cao hơn ba trăm mét, trước đó chắc hẳn nó rất tươi tốt nên trong phạm vi ba trăm mét không có thực vật nào quá cao. Lúc này dây leo hồ lô dày đặc quấn quanh thân cây khô trơ trọi của nó.

Đúng thế, đây là một cây hồ lô, dây leo hồ lô màu vàng đất, bề mặt có phù văn mờ ảo. Nó kết ra hai trái hồ lô, một treo trên đỉnh cây, màu vàng kim; còn một cách mặt nước không xa, là màu bạc.

Ngô Bình đi đến cạnh hồ nước, anh vốc một ít nước lên, phát hiện nước có mùi hương thoang thoảng, sau đó lại nhìn cây hồ lô, rễ của nó cắm sâu xuống hồ nước. Dưới lớp bùn đất dưới hồ nước có một hòn đá thần cực lớn, dài hơn ba mét, hình dạng như quả trứng, bề mặt ngoài dán đầy bùa bí ẩn.

“Hửm? Còn có loại đá thần này sao?”

Đất thần sau khi được khai khoáng thì chính là đá thần, nhưng đá thần này rất bất thường, mặt ngoài có ký hiệu tiên đạo, hơn nữa còn rất lớn. Trước đó Ngô Bình cũng từng tìm được đá thần nhưng lớn nhất cũng chỉ bằng nắm tay.

Ngô Bình nhìn chằm chằm hồ lô vàng, mở mắt nhìn thấu vạn vật ra, phát hiện bên trong hồ lô vàng có một người tí hon cũng màu vàng, hai mắt nó phát sáng nhìn chằm chằm anh.

Anh sửng sốt, trong hồ lô có thứ gì đó!

Lại nhìn sáng hồ lô màu bạc, bên trong có một người tí hon màu bạc cũng đang nhìn hắn, ánh mắt còn hiện lên sát khí.

Ngô Bình thầm cười mỉa, hai hồ lô này đã thành tinh, hơn nữa còn muốn hại chết anh.

Anh cũng lấy một hồ lô vàng trong ngực ra, mở nút, một mặt người chui ra, mặt người đó nhìn trái nhìn phải để tìm mục tiêu.

Ngô Bình chỉ hồ lô vàng kia nói: “Đi đi, chém rơi nó”.

Nói rồi anh lấy tiền bùa, mặt người này há miệng ăn năm mươi cái, sau đó phát ra sát quang.

Sát quang đến gần hồ lô vàng, hồ lô vàng lập tức cũng bắn ra ánh sáng màu vàng đối kháng sát quang này. Nhưng sát quang mạnh hơn tia sáng vàng, không lâu sau đã khiến ánh sáng đó phân tán, mặt người dễ dàng chém rơi hồ lô vàng đó.

Hồ lô tách ra khỏi dây leo, người tí hon màu vàng bên trong lập tức héo rũ, cuối cùng biến mất.

Ngô Bình vung tay lên, hồ lô màu vàng đó bay đến.

Mắt anh sáng rực: “Không tệ, là nguyên liệu tốt đến luyện chế pháp khí”.

Bây giờ anh có pháp lực, có thể luyện chế pháp khí của mình, pháp khí của người khác có mạnh đến mấy cũng không thuận tay bằng đồ mình luyện chế, vì pháp khí của mình có thể kết hợp với thần thông pháp thuật của bản thân.

Sau đó anh lại đưa cho năm mươi tiền bùa mặt người để chém rơi cả hồ lô bạc.

Thật ra hai hồ lô này là cách để dây leo hồ lô tự bảo vệ mình, không có hồ lô, nó cũng không thể đe dọa được Ngô Bình.

Chương trước Chương tiếp
Loading...