Thần Y Trở Lại
Chương 2478
Chương 2478
Đến nửa đêm, Trần Đạo Huyền lo lắng rằng sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy của Ngô Bình vào ngày mai nên đã kết thúc tiệc mừng trước, mọi người chỉ có thể tiếc nuối rời khỏi đỉnh Vô Tương.
Đêm đó, Ngô Bình lặng lẽ tu luyện và hồi phục thể lực.
Sáng sớm hôm sau, Trần Đạo Huyền đến và nói: “Vũ Văn Thiên Đô đã bỏ cuộc”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Hắn từ bỏ Chu Kinh Hồng sao?”
Trần Đạo Huyền: “Đúng vậy, nghe nói trưởng môn đến Thanh Vân Phong, sau đó phong chủ Thanh Vân Phong và Vũ Văn Thiên Đô đổi ý”.
Ngô Bình cau mày: “Mất công chuẩn bị rồi”.
Trần Đạo Huyền: “Con mặc dù là thần quân, tương lai rộng mở, nhưng Thục Sơn kiếm phái có thêm một vị võ quân cũng không phải chuyện xấu. Trưởng môn tinh thông bói toán, nhất định đã thuyết phục được Vũ Văn Thiên Đô”.
Đang nói thì Chu Kinh Hồng vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi: “Phong chủ, Vũ Văn Thiên Đô còn chưa tới sao?”
Trần Đạo Huyền lạnh nhạt nói: “Hắn sẽ không tới”.
Chu Kinh Hồng hô lên: “Không thể nào! Thiên Đô sẽ không bỏ rơi đệ tử!”
Lúc này bên ngoài có người xin được gặp, Trần Đạo Huyền liền mời vào. Một trưởng lão đi tới, ông ta hành lễ với Trần Đạo Huyền: “Trần phong chủ, Thanh Vân Phong hủy hôn với Chu Kinh Hồng”.
Khi Chu Kinh Hồng nghe thấy những lời này, cơ thể liền mềm nhũn và ngất đi.
Trần Đạo Huyền vô cảm, lạnh nhạt nói: “Đưa xuống. Khi nào tỉnh lại thì cho Chu Kinh Hồng hai lựa chọn. Thứ nhất, đóng cửa tự ngẫm mười năm, thứ hai, phế bỏ tu vi đuổi khỏi sơn môn”.
Dù sao cũng là đệ tử đã cực khổ bồi dưỡng, Trần Đạo Huyền vẫn muốn cho một cơ hội, không muốn đuổi cùng giết tận.
Chu Kinh Hồng được đưa xuống, Ngô Bình nói: “Sư phụ, chiều nay con sẽ đến Thái Thanh tiên cảnh”.
Bên Vân Tịch hình như gặp rắc rối, anh tiện thể đi xem luôn.
Trần Đạo Huyền nói: “Được, bên này không có việc gì nữa”.
Buổi sáng Ngô Bình chữa xong mối họa lôi kiếp cho Viên Lực, chiều xuất phát đến Thái Thanh tiên cảnh. Địa Tiên Giới là trạm trung chuyển đến các nơi trong Côn Luân, từ nơi này đi Thái Thanh tiên cảnh là tiện nhất.
Các thành phố và thị trấn ở Thái Thanh tiên cảnh đều dùng tên gia tộc để đặt tên, ví dụ Dương thành là khu vực quản lý của nhà họ Dương.
Anh vốn định đi qua Dương thành chứ không định ở lại đây. Nhưng khi ngang qua bầu trời Dương thành, anh vừa hay nhìn thấy có một già một trẻ bị bắt nạt trên đường. Kẻ ra tay là một đám nô bộc nhà giàu, chúng đánh tới tấp một ông lão, thiếu nữ mười mấy tuổi bên cạnh bị đá ngã lăn ra, một tên nô bộc đang cười lạnh xé quần áo cô ấy.
Ngô Bình hừ lạnh, lập tức hạ xuống trước mặt đám nô bộc, lạnh lùng nói: “Dừng tay!”
Mấy tên liếc xéo anh, tên cầm đầu nói: “Khuyên anh đừng có lo chuyện bao đồng, nếu không tự gánh hậu quả!”
Ngô Bình nói: “Ông lão này đã bị đánh gãy xương, nội tạng cũng bị thương, đánh tiếp sẽ xảy ra án mạng!”
Tên nô bộc nhà giàu cười lạnh: “Đánh chết thì sao? Ông ta già khọm rồi, còn không đáng tiền bằng một con gà!”