Thần Y Trở Lại
Chương 22
Chương 22
Một khi dự án này hoàn thành, nhà họ Lư sẽ nhảy vọt thành nhà phát triển bất động sản lớn, tài sản cũng tăng lên gấp bội.
Nhưng có ai ngờ, sau khi hầu hết bất động sản của khu biệt thự Thái Khang làm lễ cất nóc, thì tai nạn bắt đầu thường xuyên xảy ra. Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, đã có bốn công nhân thiệt mạng.
Nhà họ Lư vừa vận hành vừa trả tiền đền bù, cứ nghĩ chuyện này sẽ qua, có thể kết thúc dự án càng sớm càng tốt. Nhưng nhà họ Lư không thể ngờ rằng chuyện kinh khủng hơn vẫn còn ở phía sau.
Một tháng sau, có hai chủ doanh nghiệp đi xem nhà đã chết bất đắc kỳ tử, sau đó là cái chết của ba nhân viên bảo vệ.
Tổng cộng đã có chín người qua đời, tin tức không giữ kín được nữa, thông tin khu biệt thự Thái Khang bị tà ma quấy nhiễu đã lan truyền khắp Vân Kinh. Một lượng lớn người mua đã trả tiền trước cũng lần lượt trả nhà. Đồng thời, cơ quan chức năng đã truy cứu người chịu trách nhiệm của vụ tai nạn, chủ nhà họ Lư bị phạt tù ba năm.
Kể từ đó, khu biệt thự Thái Khang không bán được căn nhà nào nữa, chuỗi tiền vốn của nhà họ Lư cũng bị ngắt.
Vì nhà của khu biệt thự Thái Khang không bán được, phía ngân hàng vẫn trì hoãn thanh toán, hy vọng nhà họ Lư có thể xử lý khu biệt thự Thái Khang. Vậy nên, tính đến hiện nay, khu biệt thự Thái Khang này vẫn do nhà họ Lư đứng tên.
Nghe xong câu chuyện của nhà họ Lư, Ngô Bình cảm thấy rất kinh ngạc, “Chín người chết liên tiếp ư, nguyên nhân là gì vậy?”
Đường Tử Di lắc đầu, “Không rõ nữa. Lúc ấy nhà họ Lư đã mời rất nhiều chuyên gia nhưng vẫn không hoá giải được. Chính vì vậy, chưa có chủ đầu tư nào dám tiếp quản khu biệt thự Thái Khang”.
Ngô Bình thở dài, “Đầu tư hàng chục tỷ mà không thu lại được xu nào. Nhà họ Lư đúng là lỗ nặng”.
“Thì đấy. Tất cả công việc làm ăn của nhà họ Lư đều dừng lại, tiền dùng để trả lãi hết”.
Ngô Bình cảm thấy rất đáng tiếc cho Lư Tuấn Phi, vốn là con nhà giàu mà giờ lại chật vật đến mức không bằng cả một người bình thường.
Nghĩ đến đây, trong đầu anh chợt loé lên ý nghĩ. Nếu năng lực nhìn thấu vạn vật của anh có thể nhìn thấy quỷ thần, vậy anh có nên đến khu biệt thự Thái Khang để giúp người nhà họ Lư xem thử không?
Trò chuyện được một lát, Đường Tử Di nhận một cuộc điện thoại rồi bảo với anh, “Tôi phải về nhà xử lý chút chuyện, mấy hôm nữa sẽ liên lạc với anh”.
Ngô Bình gật đầu: “Ừ”.
Sau khi Đường Tử Di rời đi, anh ngẫm nghĩ giây lát rồi gọi điện cho Lư Tuấn Phi.
Trong một căn nhà thuê bình thường, Lư Tuấn Phi đang giặt giũ. Tất cả số tiền mà nhà họ Lư hiện có còn chẳng đủ để trả lãi ngân hàng. Cả nhà họ thắt lưng buộc bụng, sống khá chật vật. Nhưng điều này vẫn không giúp được gì, cao lắm là một tháng, nhà họ Lư sẽ đệ đơn xin phá sản.
Lư Tuấn Phi cau mày, mấy năm trước bản thân còn là cậu ấm nhà giàu, nhưng hai năm nay sống còn chẳng bằng con cái nhà bình thường.
Mới hôm qua, người bố vừa ra tù của Lư Tuấn Phi đã đưa cho anh ấy một tấm thẻ ngân hàng có hai triệu tiền mặt, bảo anh ấy cầm thẻ rồi rời Vân Kinh càng sớm càng tốt để sống ở nơi khác.
Rất rõ ràng, nhà họ Lư không gắng gượng nổi nữa. Bố mẹ hy vọng Lư Tuấn Phi sau này có thể sống thoải mái hơn, còn mọi hậu quả của việc phá sản cứ để họ gánh vác.
Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Lư Tuấn Phi đều muốn oà lên khóc thật to. Nhưng anh ấy biết, dù mình có khóc đến mù loà cũng vô dụng, thế giới này sẽ không đồng cảm với kẻ yếu!
Bỗng nhiên điện thoại reo lên, là Ngô Bình gọi đến.
Lư Tuấn Phi lau tay, cố nén nỗi buồn bực trong lòng, đoạn cất tiếng hỏi, “Ngô Bình, cậu đang ở đâu vậy?”