Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 1619



Chương 1619

Lâm Nhu cười đáp: “Cậu cũng biết sư tôn của tôi sao?”

Ngô Bình: “Tôi có từng nghe một người bạn nhắc tới”.

Lâm Nhu: “Ông ấy nuôi rất nhiều loại trùng khác nhau. Ông ấy quả thực là chuyên gia trong lĩnh vực đó”.

Hai người họ lên xe quay lại khách sạn.

Vừa lái xe, Ngô Bình vừa hỏi: “Lâm Nhu, sao chị lại tới tham gia buổi gặp mặt này vậy?”

Lâm Nhu: “Cũng giống như cậu đó, tôi thấy ngôi trường của chúng ta rất thú vị. Hơn nữa, tôi cũng muốn gặp ông hiệu trưởng”.

Ngô Bình gật đầu: “Xem ra chị cũng nhận ra hiệu trưởng của chúng ta không đơn giản. Chị có biết lai lịch của ông ấy không?”

Lâm Nhu lắc đầu: “Tôi không rõ. Có điều hôm nay ông ta sẽ tham gia buổi họp mặt. Đợi khi gặp mặt, chúng ta có thể thăm dò thử”.

Sau khi quay lại khách sạn, hai người họ đi lên tầng hai.

Cũng giống như khi Đào Như Tuyết xuất hiện, sự xuất hiện của Lâm Nhu cũng khiến đám đông phấn khích. Lại một đám bạn học nam xúm vào, vây quanh cô ấy. Đương nhiên, đám người dám tới bắt chuyện với Lâm Nhu đều là những người thừa tự tin vào bản thân hoặc là những người khá thành đạt.

Lâm Nhu mỉm cười chào hỏi bạn học cùng trường. Nhìn thấy Đào Như Tuyết, cô ấy đi tới ôm Đào Như Tuyết một cái rồi nói: “Như Tuyết, nửa năm rồi không gặp”.

Đào Như Tuyết: “Đúng vậy. Nghe nói chị cũng tới đây em rất vui”.

Thấy hai đại mỹ nhân ngồi nói chuyện cùng nhau, đám đàn ông xung quanh không khỏi rỏ dãi. Ngô Bình thì ngồi giữa hai người họ, khiến không biết bao nhiêu gã đàn ông ở đó ghen tức.

Lúc này, Vương Kiêu Đằng đang cung kính đứng cạnh một người đàn ông lớn hơn hắn ta vài tuổi, chỉ vào Ngô Bình rồi nói: “Học trưởng Diêm, nhìn tên khốn hống hách đó xem! Hứ, hai đại mỹ nhân xoay xung quanh hắn. Hắn nghĩ hắn là ai kia chứ?”

Học trưởng Diêm này tên đầy đủ là Diêm Lập Vũ, là một người rất thành đạt. Chưa tới ba mươi mà tài sản đã lên tới hàng chục tỷ tệ, đứng trong top một nghìn người giàu nhất trong nước.

Diêm Lập Vũ mấy năm nay làm ăn thuận lợi, từ một người sinh ra trong gia đình làm công ăn lương bình thường trở thành một tỷ phú. Bởi lẽ đó anh ta vô cùng kiêu ngạo. Trong đám bạn học cũ chỉ có vài người anh ta cho là cùng đẳng cấp với mình.

Mà Ngô Bình này chẳng có gì đặc biệt, thậm chí còn chẳng có tiếng tăm gì. Vậy mà hai mỹ nhân kia lại quấn lấy anh như vậy. Điều đó khiến anh ta vô cùng khó chịu.

Anh ta hỏi: “Cậu quen anh ta?”

Vương Kiêu Đằng đáp: “Hắn học cùng lớp em, hắn rất giảo hoạt và biết đóng kịch nên ai cũng thích hắn”.

Diêm Lập Vũ hừ một tiếng rồi bước về phía ba người Ngô Bình. Anh ta nói với Lâm Nhu và Đào Như Tuyết: “Hai người đẹp còn nhớ tôi không?”

Học trưởng Diêm năm xưa từng theo đuổi Đào Như Tuyết, cũng từng theo đuổi Lâm Nhu nhưng đương nhiên là đều thất bại.

Lâm Nhu nhìn anh ta, đáp: “Giám đốc Diêm, tôi đương nhiên còn nhớ anh”.

Diêm Lập Vũ cười đáp: “Giám đốc gì chứ, cứ gọi tôi là Lập Vũ. Gọi là anh Lập Vũ cũng được”.

Lâm Nhu đáp: “Không dám, anh là tỷ phú giàu có tiếng. Kiểu gì tôi cũng phải thể hiện sự kính trọng đối với anh”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...