Thần Y Trở Lại
Chương 1536
Chương 1536
Dù gì cũng rảnh rỗi không có gì làm nên Ngô Bình ngồi giải thích lại cho Lý Mai: “Khác biệt lớn nhất chính là Nhân Tiên có thể cường hoá gen của mình để trở nên càng ngày càng mạnh”.
“Còn về cảnh giới thì đầu tiên là cảnh giới Lực, cảnh giới Khí, cảnh giới Thần, cảnh giới Tiên Thiên. Sau đó chính là Nhân Tiên, Địa Tiên và Thiên Tiên”.
“Vậy Nhân Tiên có thể mạnh đến đâu?”, Lý Mai hỏi tiếp: “Có chống lại được các loại vũ khí, đạn dược không?”
Ngô Bình: “Thông thường mà nói thì Nhân Tiên hiện nay cùng lắm là tu luyện được tới cảnh giới thứ hai, cũng chính là cảnh giới Võ Thần. Nhân Tiên cảnh giới ba cũng có nhưng cực kỳ ít. Những Nhân Tiên cấp ba được gọi là Võ Thánh”.
“Nhân Tiên cấp bốn thì gọi là Thiên Sư. Đến cảnh giới này thì gần như là thiên hạ vô song, hô phong hoán vũ, xuất quỷ nhập thần, sức mạnh vô cùng đáng sợ. Vũ khí thông thường rất khó giết được Thiên Sư”.
Lý Mai vô cùng kinh ngạc, đôi mắt ánh lên vẻ thích thú. Cô hỏi tiếp: “Nói như vậy thì Thiên Sư chính là cảnh giới lợi hại nhất của Nhân Tiên?”
Ngô Bình lắc đầu: “Nhân Tiên cảnh giới thứ năm được gọi là Võ Quân. Võ Quân ý nói là vua của giới võ lâm. Đến cảnh giới này thì có thể dùng phép thuật, đến chân nhân cũng không giết nổi. Loại Nhân Tiên lợi hại nhất là loại có được Võ Đạo thần thông, gọi là Thần Quân”.
“Thần Quân có thể giết được Chân Quân của Địa Tiên. Hơn nữa, Thần Quân một khi đột phá được lên cảnh giới bên trên thì tốc độ di chuyển sẽ nhanh kinh hoàng”, Ngô Bình nói.
Lý Mai: “Nếu Võ Quân và Thần Quân đã mạnh đến vậy thì còn phải trở thành Địa Tiên làm gì?”
Ngô Bình lắc đầu đáp: “Vì trên Trái Đất hiện giờ không phải điều kiện lý tưởng để tu luyện nữa. Rất ít người thực sự đạt tới cảnh giới ba của Nhân Tiên là Võ Thánh chứ đừng nói đến cảnh giới thứ tư, thứ năm của Nhân Tiên. Cho dù là ở thời tiền sử thì cũng chỉ có những thiên tài Nhân Tiên mới đạt được tới hai cảnh giới này”.
“Cảnh giới Nhân Tiên càng cao thì tiềm năng của họ ở cảnh giới Địa Tiên càng lớn. Địa Tiên có cả thảy mười một cảnh giới, cái sau lại khó hơn cái trước. Nếu một người đã trở thành Võ Quân hoặc Thần Quân ở bậc Nhân Tiên thì có thể dễ dàng tu luyện Địa Tiên hơn rất nhiều. Hơn nữa, đến Địa Tiên, họ chỉ có thể càng lúc càng mạnh, như hổ thêm cánh”.
“Ví dụ, nếu một Võ Quân tu luyện được tới cảnh giới ba Địa Tiên thì có thể giết được Chân Quân của Địa Tiên. Nếu một Thần Quân sau này tu luyện được đến cảnh giới thứ tư của Địa Tiên thì có thể sánh ngang với Thiên Tiên, khi giao đấu vẫn có khả năng chiến thắng!”
Ngô Bình hiếm khi nhẫn nại giải thích như vậy. Vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc họ đã tới chợ đen.
Lý Mai hỏi: “Cậu tới chợ đen để mua thứ gì vậy?”
Ngô Bình: “Tôi đi xem đã, nếu có thứ gì phù hợp thì tôi sẽ mua. Còn cô, cô định mua thứ gì sao?”
Lý Mai: “Tôi thích sưu tầm cổ vật, trước đây từng mua đồ ở đây. Nhưng do hiểu biết có hạn nên hầu như toàn mua phải đồ đểu”.
Ngô Bình: “Lát tôi giúp cô chọn”.
Lý Mai kinh ngạc: “Cậu hiểu về đồ cổ sao?”
Ngô Bình cười đáp: “Mắt nhìn của tôi khá ổn đấy”.
“Hình như cái gì cậu cũng biết thì phải”, Lý Mai vẻ mặt kỳ quái đáp.
Ngô Bình mỉm cười, không giải thích gì thêm.