Thần Y Trở Lại
Chương 1484
Chương 1484
Đơn Dị Nhân ngẩn ra: “Ma tuý? Chắc thần y hiểu lầm rồi, bang chúng tôi không bao giờ động đến thứ ấy”.
Ngô Bình cười lạnh: “Vậy ư? Xem ra ông cũng không hiểu rõ về đám thuộc hạ của mình rồi”.
Đơn Dị Nhân nhăn mặt nói: “Nhất định tôi sẽ điều tra chuyện này”.
Hoàng Thượng thở dài nói: “Chắc tôi cũng tận số rồi”.
Ngô Bình: “Tôi đến đây còn có việc khác, có người đã đánh Lý Hoằng Đào. Cậu ta chỉ là một người bình thường, nhưng người đó lại dùng Thiết Sa Chưởng để tấn công, tôi rất muốn gặp cao thủ ấy”.
Hoàng Thượng cau mày rồi nói: “Thần y Ngô, đó là một thuộc hạ của tôi, cậu ta không cố ý đâu”.
Ngô Bình: “Không cố ý ư? Thế có nghĩa là tôi cũng có thể vô ý đánh người nhà ông à?”
Hoàng Thượng trước đó muốn nhờ vả Ngô Bình nên mới khúm núm, sau khi biết anh không thể giúp gì được mình thì không còn khách sáo nữa, mà thờ ơ nói: “Thần y Ngô đang uy hiếp tôi à?”
Ngô Bình cười nói: “Ông hiểu thế cũng được”.
Hoàng Thượng bật cười nói: “Đúng là tuổi trẻ tài cao, làm tôi muốn thử so chiêu với cậu quá!”
Ngô Bình nói: “Nếu ông thua thì sau này phải phục tùng mệnh lệnh của nhà họ Lý”.
Hoàng Thượng nhíu mày nói: “Thế cậu thua thì sao?”
Ngô Bình: “Tôi thua thì tuỳ ông xử trí”.
Hoàng Thượng: “Thế có gì thú vị, nếu cậu thua thì tôi sẽ lấy một nửa lợi nhuận của nhà họ Lý”.
Lý Vân Đẩu: “Được”.
Hoàng Thượng và Ngô Bình ra ngoài sân, Đơn Dị Nhân căng thẳng đi theo, vì ông ta đã giao thủ với Ngô Bình nên biết anh rất mạnh. Lý Vân Đẩu không có biểu cảm gì, vì ông rất tự tin về cháu trai của mình.
Hoàng Thượng đứng trước hòn non bộ, Ngô Bình đứng đối diện ông ấy, hai người cách nhau bảy mét.
Ngô Bình: “Ngưng luyện quyền ý không thể dùng kỹ xảo được”.
Hoàng Thượng: “Sao cũng được, nhưng tôi đã có quyền ý rồi”.
Ngô Bình cười lạnh: “Thế mà cũng là quyền ý ư?”
Dứt lời, anh tung một quyền ý ra, Hoàng Thượng biến sắc mặt: “Nghe nói phía Bắc có một đại tông sư, là cậu đúng không?”
Ngô Bình: “Trong thiên hạ chưa có nhiều người ngưng luyện được quyền ý nên chắc là tôi đấy”.
Hoàng Thượng: “Bảo sao cậu dám khiêu chiến tôi, nhưng tôi là Võ Thánh rồi, cậu không thắng được tôi đâu”.
Ngô Bình: “Võ Thánh luyện tâm, còn ông thì luyện ma. Nghiêm túc mà nói thì ông không phải Võ Thánh, mà chỉ là một Võ Thần mạnh hơn một chút thôi”.
Hoàng Thượng vòng tay nói: “Có phải Võ Thánh hay không thì cử thử là biết”.
Hai người lập tức tiến lên rồi tung liên tiếp vài chục quyền cước ra. Có hai hình bóng lao vu vút qua lại, không gian tràn ngập những tiến động mạnh.
Mỗi đòn tấn công của Ngô Bình đều chứa thần lực kết hợp với quyền ý, nên đã áp chết Hoàng Thượng ngay từ đầu. Các đòn phản công của ông ấy đều nằm trong phán đoán của anh nên không thể chiếm thế thượng phong được.
Không ai có thể nhìn thấy động tác của bọn họ, vài giây sau, Hoàng Thượng đã mệt, còn Ngô Bình vẫn bình thản như không.
“Cậu đã luyện đến quyền ý đại thành rồi ư?”, Hoàng Thượng ủ rũ hỏi.