Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 1397



Chương 1397

Lần này, Canh Tổ rất phối hợp, lập tức làm theo. Da thịt trên cánh tay của lão gần như không thấy nữa, thay vào đó là lớp da nhuốm máu nhão nhoẹt.

Các con trùng nhỏ và mảnh đang thò đầu ra rồi lại chui vào trong ở đó.

Ngô Bình dùng dao găm cắt một miếng thịt bé như móng tay trên cánh tay của Canh Tổ, nhưng đã có vài chục con trùng ở đó.

Anh bổ miếng thịt ấy vào trong một hộp ngọc, sau đó nói với Quan Trùng Sơn: “Tôi sẽ kê một đơn thuốc, ông mau đi đưa cho Đường Thiên Tuyệt, để ông ấy cho người đi lấy”.

Ngô Bình lấy giấy bút ra rồi viết nhanh một đơn thuốc, sau đó đưa cho Quan Trùng Sơn để ông ấy mang ra ngoài cho Đường Thiên Tuyệt.

Đây là một việc hệ trọng, Đường Môn đã huy động mọi lực lượng nên chỉ mất chưa đến một tiếng đã có thể gom đủ tất cả dược liệu mà Ngô Bình cần.

Trong lúc chờ thuốc về, Ngô Bình mới nói: “Xem ra lời đồn bên ngoài sai rồi, Canh Tổ đã là cao thủ cảnh giới Địa Tiên tầng thứ tư từ lâu, hơn nữa còn sắp đột phá lên tầng thứ năm rồi, chỉ còn một bước nữa thôi”.

Đường Thái Canh mỉm cười nói: “Cậu tinh mặt thật đấy, y thuật cũng giỏi hơn các thần y trước rất nhiều”.

Quan Trùng Sơn nói: “Nếu ngày xưa không bị thương thì Canh Tổ đã tiến vào cảnh giới Thiên Tiên rồi”.

Ngô Bình không tiếp lời ông ấy, mà nói: “Tôi đang lo dù có chữa khỏi bệnh cho Canh Tổ thì lão cũng không sống được bao lâu nữa, nhưng giờ thì khỏi phải lo rồi, cảnh giới Địa Tiên tầng thứ tư ít cũng phải sống được hơn nghìn tuổi”.

Đường Thái Canh thở dài một hơi: “Vài năm trăm nay, tôi sống không bằng chết. Chỉ cần xử lý được đám trùng này, tôi giảm vài năm tuổi thọ cũng không hề gì”.

Sau đó, ông lão hỏi Ngô Bình: “Nhóc, cậu đính xử lý đám trùng ấy kiểu gì?”

Ngô Bình: “Ký sinh trùng rất nhạy cảm với môi trường, khi môi trường trong cơ thể vật chủ không thích hợp cho chúng sinh sống nữa thì chúng sẽ tự bỏ đi, để tìm nơi khác”.

Đường Thái Canh: “Nên cậu mới bảo Đường Thiên Tuyệt đi lấy thuốc rồi sắc cho tôi uống à?”

Ngô Bình cười nói: “Những dược liệu ấy là tôi cần, chứ không liên quan đến Canh Tổ”.

Quan Trùng Sơn nổi giận rồi nghiêm giọng nói: “Này, cậu đang giỡn mặt với chúng tôi đấy à?”

Ngô Bình nói: “Đừng nóng vội, ông sẽ biết lý do ngay thôi”.

Nói rồi, anh lấy kim châm cứu ra rồi cắ.m vào miếng thịt lấy trên cánh tay của Canh Tổ, sau đó truyền tiên lực thuần dương vào. Chân lực thuần dương cực cang cực dương nên ký sinh trùng rất sợ, chúng lập tức chạy hết ra ngoài.

Loáng cái, chúng đã tập trung ra một chỗ khác trong hộp ngọc.

Lúc này, Ngô Bình lấy một cây địa chi bé xiu ra rồi ném vào. Đám trùng như vớ được vàng, lập tức chui vào ngay.

Ngay sau đó, đám trùng ở miếng thịt đã chuyển hết sang cây địa chi.

Thấy thế, Đường Thái Canh lập tức hiểu ý của Ngô Bình rồi mừng rỡ nói: “Nhóc, cậu giỏi đấy!”

Đúng lúc này, Đường Thiên Tuyệt chợt gọi với vào, Quan Trùng Sơn vội vàng chạy ra.

Vài phút sau, ông ấy đã đen mặt quay lại rồi nói: “Canh Tổ, Đường Thiên Tuyệt cho người đi lấy thuốc, nhưng giữa đường đã bị kẻ khác cướp mất thuốc. Không chỉ thế, các nước đang lùng sục mua hết những dược liệu mà chúng ta cần, Đường Thiên Tuyệt sai người khác đi mua thì không còn gì để mua nữa”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...