Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Y Trở Lại

Chương 1338



Chương 1338

Đào Như Tuyết khẽ thở dài: “Ít nhất bán cho anh thì em cũng đỡ xót”.

Ngô Bình nghĩ một lúc, hỏi: “Khoản thâm hụt vốn của công ty là bao nhiêu?”

Đào Như Tuyết: “Khoảng 35 tỷ”.

Ngô Bình nói: “Thế này nhé, anh sẽ đưa cho em 40 tỷ và lấy 10% cổ phần”.

Đào Như Tuyết hơi ngạc nhiên: “40 tỷ lấy được 20% cổ phần, tại sao anh chỉ lấy một nửa?”

Ngô Bình cười nói: “Giữa anh và em không cần phải câu nệ chuyện này”.

Nói xong, anh lấy cổ Thần Cơ trong lòng ra và đặt nó vào lòng bàn tay của Đào Như Tuyết. Cổ Thần Cơ lúc này muốn đi theo Ngô Bình hơn, khi thấy Ngô Bình không cần nó nữa thì nó kêu loạn lên, không chịu xa anh.

Đào Như Tuyết rất xấu hổ, nói: “Cái đồ không có lương tâm, chẳng lẽ tao không phải chủ của mày à?”

Ngô Bình cười nói: “Tiểu Thần, mày đi theo Như Tuyết một khoảng thời gian, giúp cô ấy điều dưỡng sức khỏe, sau này tao sẽ có thưởng cho mày”.

Lúc này cổ Thần Cơ mới ngừng gây rắc rối, nó ngoan ngoãn bò vào.

Đào Như Tuyết lắc đầu và nói: “Ôi, thất bại thật, em bị một con sâu ghét bỏ này”.

Món ăn được dọn lên, cả hai vừa ăn vừa trò chuyện.

Đang ăn dở thì Ngô Bình nhận được một tin nhắn, hóa ra là từ Bao Thái gửi, trong tin nhắn ông ta hẹn gặp anh tại “Đạo quán Hoa anh đào” ở Thạch Thành vào lúc chín giờ tối nay.

Anh cười lạnh, không đáp lại.

Vài phút sau, Bao Thái gọi tới. Ông ta lạnh lùng nói: “Tên họ Ngô kia, thứ mà cậu hạ lên người tôi đã có cao nhân giúp tôi loại trừ rồi. Cậu có giỏi thì tối nay hãy đến gặp tôi ở đạo quán!”

Ngô Bình khẽ thở dài, nói: “Bao Thái, vốn là ba tỷ là giải quyết được, vậy mà ông cứ nhất quyết thích trả giá đắt hơn à? Được thôi, nếu ông không biết điều thì tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của ông”.

Bao Thái hừ lạnh: “Cậu đến đây đi rồi khoác lác cũng chưa muộn!”, nói xong ông ta liền cúp máy.

Đào Như Tuyết hỏi, “Có chuyện gì vậy?”

Ngô Bình: “Không có gì, là chuyện nhỏ thôi”.

Đào Như Tuyết cười nói: “Ăn tối xong đi với em đến chỗ này được không?”

Ngô Bình hỏi: “Ở đâu vậy?”

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Một đàn anh lâu năm không gặp của em hẹn vài đàn em và đàn anh cùng gặp mặt. Em không muốn đi một mình nên muốn mời anh cùng đi với em”, sự lo lắng thoáng hiện lên trong đôi mắt đẹp của cô ấy.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Như Tuyết, tiền bối của em có lai lịch gì? Dường như em không muốn đi lắm”.

Đào Như Tuyết: “Sư huynh em là một thiên tài về Cổ thuật. Hắn đã nhận bố em làm sư phụ mười năm trước, năm năm sau đó xuất sư. Sau đó hắn đi xông pha giang hồ, bọn em đã không gặp nhau suốt mấy năm”.

Bố của Đào Như Tuyết đã nhận khá nhiều đệ tử, tổng cộng hơn hai mươi người. Nhưng chỉ có Đào Như Tuyết và người sư huynh này là được chân truyền.

Người này tên là Ma Đô, lớn hơn Đào Như Tuyết hai tuổi, hiện là nhân vật nổi tiếng trong giới giang hồ, có biệt danh là “Tiểu Cổ vương”.

Với tài luyện cổ của mình, Ma Đô đã trở thành người giàu bậc nhất tỉnh G, một nhân vật lớn trong thế giới ngầm, đồng thời là một ông trùm trong giang hồ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...