Thần Y Trở Lại
Chương 1178
Chương 1178
Chu Nhược Tuyết: “Sếp, cuối cùng anh cũng chịu nghe máy rồi. Em đã dẫn người đi bắt Lưu Dương rồi giao hắn cho tổng đội”.
Ngô Bình: “Tốt, đứng sau Lưu Dương còn một ông chủ nữa, nhưng chắc không tra ra được đâu”.
Chu Nhược Tuyết: “Bọn em đang thẩm vấn, Lưu Dương rất nghe lời, hỏi gì đáp nấy. Nhưng hình như hắn không biết chủ của mình là ai đâu”.
Ngô Bình nghĩ thầm đương nhiên hắn ta phải nghe lời rồi, vì anh đang thôi miên hắn mà.
“Ừm, em cứ làm việc đi, về rồi nói chuyện sau”.
Ngô Bình cúp máy, sau đó gọi cho Đường Băng Vân. Lúc này, cô ấy đang ở Cảng Thành.
“Cuối cùng thì ngài ti mệnh cũng gọi cho tôi à?”, Đường Băng Vân có vẻ oán trách.
Ngô Bình: “Băng Vân, anh có chuyện muốn hỏi em”.
“Chuyện gì thế?”, nghe giọng Ngô Bình có vẻ nghiêm túc, Đường Băng Vân cũng không trêu đùa nữa.
Ngô Bình: “Em có biết thế gia bất hủ không?”
Đường Băng Vân ngạc nhiên: “Thế gia bất hủ ư? Hình như em từng nghe ông nhắc tới rồi, họ là gia tộc truyền thừa từ thời tiền sử đến nay, nhưng em chưa từng gặp nên cũng không biết có thật hay không”.
Ngô Bình thở dài: “Hình như anh lại gây chuyện rồi”.
Sau đó, anh kể lại mọi chuyện cho Đường Băng Vân nghe. Cô ấy lo lắng nói: “Nếu người đó cũng là thuộc thế gia bất hủ thì kiểu gì cũng trả thù anh”.
Ngô Bình thở dài: “Thế nên anh mới lo, nghe vẻ họ sẽ không tha cho người nhà anh đâu”.
Đường Băng Vân ngẫm nghĩ rồi nói: “Em sẽ về ngay, sau đó dẫn anh đi gặp ông Hoa”.
Nghe thấy thấy, Ngô Bình nghĩ ngay tới con vẹt rồi nói: “Hoa Nhi biết à?”
Đường Băng Vân gật đầu: “Ông Hoa rất thần bí, kiểu gì cũng biết”.
Ngô Bình: “Ừ, mình đi gặp ông Hoa đi”.
Đường Băng Vân nói sáng mai sẽ về sớm rồi hai người cùng đi.
Ngắt máy xong, Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi lái xe về nhà, khi anh về tới nơi đã là hơn ba giờ sáng.
Anh kể lại mọi chuyện cho Lạc Trường Sinh nghe, ông ta cũng chấn động: “Chủ nhân, giờ phải bảo vệ người nhà cậu đã”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi sẽ cân nhắc xem có nên chuyển mọi người tới Ghi-nê không, ở đó khá đẹp, tiện thể du lịch luôn”.
Lạc Trường Sinh gật đầu: “Được đó, hoặc đưa sang Đông Doanh, để Mộng Trần trông chừng”.
Ngô Bình hỏi: “Bên Đông Doanh an toàn không?”
Lạc Trường Sinh: “Ít ra tôi có thể đảm bảo được”.
Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Thế sang Đông Doanh đi”.
Lạc Trường Sinh: “Nếu đến Đông Doanh thì tôi sẽ đi cùng, vừa hay đang có việc cần xử lý”.
Ngô Bình: “Được, quyết vậy đi. Sáng mai, mọi người hãy đi Đông Doanh, tìm chỗ nào có phong cảnh đẹp rồi nghỉ dưỡng một thời gian”.
Lạc Trường Sinh: “Chủ nhân yên tâm, tôi sẽ sắp xếp chu toàn”.
Ngô Bình: “Ừm, phiền ông rồi”.
Lạc Trường Sinh lập tức sắp xếp máy bay, để sáng hôm sau, họ sẽ ngồi máy bay tư nhân sang Đông Doanh.
Còn Ngô Bình thì tập trung tu luyện cách hít thở cho đến khi trời sáng.
Sau khi thức dậy, Ngô Mi và hai cô bạn đi xuống dưới.
Ngô Bình cười nói: “Tiểu Mi, em có muốn đi du lịch không?”
Ngô Mi ngẩn ra: “Sao đột ngột thế ạ? Đi đâu hả anh?”
Ngô Bình: “Đông Doanh, giờ trời lạnh rồi, sang đấy tắm suối nước nóng thì thích lắm”.
Ngô Mi sáng mắt lên: “Vâng, hôm nay đi luôn chứ ạ?”
Ngô Bình: “Ừ, 12 giờ bay, em mau đi thu dọn đồ đạc đi”.
Sau đó, anh nói với ông ngoại: “Ông bà ơi, mọi người cùng đi đi ạ, sang đó chơi mấy ngày”