Thần Tọa
Chương 852-853: Không thắng không bại?
Nghe trưởng lão giáo huấn chính là một chuyện tốt.
- Tình huống thân thể ngươi, so với Luyện Khí sĩ ngang nhau thì cường đại hơn nhiều lắm. Đây là ưu thế của ngươi. Bất quá, cũng chớ khinh thường. Một quả Trường Sinh Quả, tăng thêm vật đặt cược của ba người các ngươi, nếu có thể thì vẫn nên tận lực đoạt lấy. -- viên thuốc này cho ngươi, trong chốc lát nữa sau khi luyện hóa xong thì hẵn đi xuống tràng.
Ma Kiếm trưởng lão nói xong, đưa qua một khỏa đan dược. Nó đen đen, như bùn viên thành, bất quá, lại có một cổ dược hương đậm đặc.
- Là liệu thương thánh dược.
Lâm Hi tiếp nhận đan dược, không chút do dự, một ngụm nuốt xuống.
Đan dược mà loại cường giả tiên đạo như Ma Kiếm trưởng lão cấp cho đương nhiên không phải là phàm phẩm, sau khi Lâm Hi nuốt xuống, luyện hóa một trận, chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lực thẩm thấu kỳ kinh bát mạch, cả người lập tức toát ra một cỗ bạch khí.
Dưới tác dụng của cỗ dược lực này, thương thế lúc trước chiến đấu với Lý Tranh Phong mặc dù còn chưa hoàn toàn tốt, nhưng mà mười đã được tám, không sai biệt lắm.
- Đa tạ trưởng lão!
Lâm Hi mở mắt ra, cảm tạ nói.
- Ừ.
Ma Kiếm trưởng lão gật đầu:
- Đi đi!
Cuộc tranh tài này tiến hành đến hiện tại chỉ còn lại một cuộc cuối cùng, là cuộc chiến đấu của Lâm Hi cùng 'Thiếu Đế' Kim Vương Tôn của hải ngoại thập phái.
Chiến đấu lúc trước của Lâm Hi cùng Lý Tranh Phong khiến cho người ta lưu lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Ở trong lòng rất nhiều người mặc dù còn không dám nói Lâm Hi có phần thắng một trăm phần trăm, nhưng ít ra tỷ lệ thắng đã là rất lớn.
- Hô!
Lâm Hi tung người lên, nhẹ nhàng hạ xuống đình thai, chiêu xuất Tứ Cực Đại Uyển, cưỡi lên lưng ngựa.
- Không sai biệt lắm, một kích cuối cùng, tốc chiến tốc thắng.
Lâm Hi ngồi ở trên lưng Tứ Cực Đại Uyển, ánh mắt nhìn thẳng về phương hướng Tiên Đế cung trong hải ngoại thập phái.
'Tứ Cực Đại Uyển' là vật mà Lâm Hi mới có được không bao lâu, nếu như có thể không lộ ra ngoài, Lâm Hi vẫn là không muốn bộc lộ hết thủ đoạn của mình. Bất quá hiện tại vừa mới trải qua chiến đấu, trước mắt nhiều người chính là không cần phải che giấu nữa.
- Kim Vương Tôn, ra đi.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- A, Lâm huynh bình tĩnh đừng nóng, ta đây đi xuống.
Kim Vương Tôn khẽ mỉm cười, đứng dậy, đạp bộ hư không hướng phương hướng Lâm Hi đi tới.
Tốc độ của hắn rất chậm, từ từ chậm rãi, một bên từ trong Thứ nguyên tiểu tiên đại triệu xuất ra đạo đạo pháp khí.
Khuôn mặt của Kim Vương Tôn lộ ra vẻ vô cùng nghiêm cẩn, thận trọng, nhìn thấy lực lượng của Lâm Hi vừa mới hiển lộ ra ở trong chiến đấu, mặc dù là Kim Vương Tôn cũng vì thế mà kiêng kỵ thật sâu, phải đặc biệt cẩn thận.
Rầm rầm rầm!
Từng đạo pháp khí không ngừng từ trong tiên khí của Kim Vương Tôn bắn ra, gia trì lên người của hắn. Khí tức của những kiện pháp khí này hùng hậu, khí tức tán phát ra như duyên như hống, trầm trọng vô bì, phảng phất như từng tòa núi cao.
Pháp khí thoạt nhìn không có chút nào đẹp mắt, cũng không có ngũ thải Bảo khí, nhưng mà từng đoàn hỗn độn chi khí màu xám tro khiến cho Lâm Hi nhìn thấy cũng là cả kinh.
- Hỗn Độn tuyệt phẩm pháp khí!
Trong lòng Lâm Hi hơi trầm xuống.
Những pháp khí mà Kim Vương Tôn lấy ra này, mỗi một vật cũng không lớn, chỉ to chừng cỡ nắm tay, khí tức đặc hữu của tuyệt phẩm pháp khí là Hỗn Độn chi khí bắn ra từng đoàn.
Chỉ trong một nháy mắt, số lượng pháp khí bên ngoài cơ thể Kim Vương Tôn đã lên đến mười hai thanh. Những pháp khí này lớn nhỏ đồng đều, cùng tạo thành một cái vòng lớn huyền phù ở chung quanh Kim Vương Tôn.
- Tốc độ của Lâm huynh nhanh tuyệt thiên hạ, Kim Vương Tôn tự nhận không bằng, chỉ có thể lấy thủ thay công rồi.
Kim Vương Tôn ngẩng đầu mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng noãn, dứt lời, ngón tay liền búng ra.
Oanh long long!
Một cỗ tiếng sấm mơ hồ từ trong hư không truyền ra, mười hai thanh tuyệt phẩm pháp khí huyền phù trên hư không quay cuồng không ngừng nghỉ, từng đoàn Hỗn Độn vân vụ sinh ra, từ đơn giản biến thành phức tạp diễn sinh ra vô số kim sắc phù văn, những phù văn này liên tiếp hợp lại một chỗ, cuối cùng tụ lại chung quanh người Kim Vương Tôn thành một khối, hợp thành một tòa 'Đại pháp trận' uy lực cực lớn!
- Ông!
Tia sáng chợt lóe, một đạo kim sắc khí tráo cự đại trống rỗng sinh ra, đem Kim Vương Tôn bao bọc vào trong đó.
Trên kim sắc khí tráo có rất nhiều kim sắc phù văn như thác nước chảy xuống, bao phủ chung quanh Kim Vương Tôn, càng ẩn ẩn dung hợp với không gian ở chung quanh thành một thể.
Trong một sát na, cảm giác mà Kim Vương Tôn cấp cho người khác phảng phất như một tòa thời không bảo lũy được đúc bằng cương thiết, hoành ngang đại địa, đồ sộ bất động.
- Hô!
Y bào của Kim Vương Tôn tung bay, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, nhìn qua Lâm Hi, thản nhiên nói:
- Lâm huynh, mời.
Trong đấu trường hoàn toàn yên tĩnh, Kim Vương Tôn đứng yên ở trong sân, quanh người là mười hai thanh tuyệt phẩm pháp khí quay xung quanh không ngừng nghỉ, tản ra một cỗ khí tức cường đại.
- Không nghĩ tới trên người hắn lại có một bộ pháp trận do tuyệt phẩm pháp khí tạo thành!
Sắc mặt Lâm Hi trầm xuống.
Mỗi một kiện tuyệt phẩm pháp khí đều có uy lực cường đại, ngay cả Lâm Hi cũng chỉ có một kiện Sơn Hà ấn, mà Kim Vương Tôn lại lấy ra 12 kiện. Càng khiến cho người ta khiếp sợ chính là mười hai kiện tuyệt phẩm pháp khí này hoàn hảo tạo thành một tòa 'Pháp trận'!
Từ xưa tới nay phàm là 'Pháp trận pháp khí', uy lực đều so sánh với đơn thể pháp khí thì cường đại hơn rất nhiều, thậm chí vượt xa hạn chế về phẩm cấp. Hơn nữa, pháp khí cần để tạo thành pháp trận càng nhiều thì pháp trận sau khi hoàn thành có uy lực càng lớn.
Ở tiên đạo đại thế giới, loại Pháp trận pháp khí này là cực kỳ hiếm có. Trong một vạn kiện pháp khí có thể có một kiện Pháp trận pháp khí đã là không sai. Không nghĩ tới Kim Vương Tôn lại có một kiện.
- Số mệnh a, đây chính là số mệnh!
Trong lòng Lâm Hi thở dài một tiếng.
Chỉ từ 12 kiện tuyệt phẩm pháp khí này đều có thể nhìn ra được, bảo vật trên người Kim Vương Tôn là thứ mà người khác theo không kịp. Bộ Pháp trận pháp khí này vừa ra, khí tức trên người Kim Vương Tôn lập tức tăng lên một tầng.
Bất quá không quản trên người Kim Vương Tôn có vật gì, Lâm Hi cần xuất thủ vẫn phải là xuất thủ.
- Lệ!
Lâm Hi hít vào một hơi thật sâu, đây là điềm báo xuất thủ.
Trên khán đài, mọi người nhất thời cũng ngừng hô hấp.
- Hai người trẻ tuổi này không phải là người phàm a, hiện tại chính là xem người nào trong bọn hắn ai lợi hại hơn rồi.
Trong lòng mọi người hiện lên một đạo ý niệm.
Hai người trẻ tuổi trước mắt này phân biệt đại biểu cho Đệ nhất thiên tài của lục địa cùng đại hải. Trận chung kết cuối cùng này đại biểu cho trùng kích của hải ngoại thế giới đối với lục địa thế giới.
Công tâm mà nói, 12 kiện tuyệt phẩm pháp khí của Kim Vương Tôn tổ hợp lại tạo thành pháp trận quả thật khiến cho người ta kinh ngạc. Nhưng Tứ Cực Đại Uyển mà Lâm Hi đã thuần phục cũng không thua kém bao nhiêu.
Trong cuộc tranh tài này mọi người đã được chứng kiến quá nhiều kỳ tích rồi. Trước khi kết quả cuối cùng xuất hiện, ai cũng không dám tự ý nói ra thắng bại. Trận đấu của Lâm Hi cùng Lý Tranh Phong chính là một ví dụ tốt nhất.
- Thiếu Đế, cố gắng lên! Đánh bại hắn!
- Hải ngoại thế giới chúng ta có thể hay không dương danh ở Tiên La phái chính là xem ở ngươi rồi!
- Chỉ cần thắng hắn, từ nay về sau hải ngoại thập phái chúng ta ở lục địa chính là thanh danh đại chấn, để cho người trong thiên hạ kinh ngưỡng!
... ... Tiên Mẫu cung, Tam Tiên đảo, Hoạn Ma tông, Kim Ô cung, Tiên Đế cung..., mọi người trong hải ngoại thập đại tông phái ngừng hô hấp, nắm chặt tay lại, gân xanh nổi lên, lộ ra thần sắc khẩn trương.
Ông!
Sau một khắc, vó ngựa đạp động, đại địa sôi trào, trong mắt Lâm Hi tinh quang chợt lóe, chính là đã phát động tiến công.
- Ầm!
Địa chấn nổi lên, Lâm Hi cả người lẫn ngựa biến mất trong hư không, sau đó một kích mãnh liệt giống thư thiên ngoại lưu tinh hung hăng đụng vào người Kim Vương Tôn.
- Oanh!
Mười hai kiện tuyệt phẩm pháp khí đồng thời bộc phát ra một trận quang mang chói mắt, một cỗ kình khí vô hình rót vào trong kim sắc khí tráo, một cỗ khí lãng vô hình xoay quanh không ngừng đem Kim Vương Tôn bảo hộ ở trong đó.
Chỉ nghe oanh một tiếng, một kích kia của Lâm Hi như đụng vào một bức tường vô hình, chẳng những không rung chuyển được Kim Vương Tôn, ngược lại có một cỗ lực lượng cường đại phản chấn tới.
- Lực lượng thật cường đại!
Trong lòng Lâm Hi chấn động.
Mười hai kiện tuyệt phẩm pháp khí này của Kim Vương Tôn tạo thành pháp trận khiến cho Lâm Hi cơ hồ nhớ lại Huyền Vũ đại bích lũy của mình. Bất quá ở tình huống chiếm cứ ưu thế, Lâm Hi là không thể nào cùng Kim Vương Tôn so đấu phòng thủ.
- Ông!
Lâm Hi cùng Kim Vương Tôn vừa tiếp xúc chợt phân ra, trong chớp mắt, trừ khí lãng vừa mới nổ tung kia, trong tràng cũng không có gì phát sinh, chỉ còn lại một mình Kim Vương Tôn.
- Lâm Hi lại không thành công!
Trên khán đài, tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi. Uy lực nhân mã hợp nhất của Lâm Hi lớn đến bao nhiêu vừa mới rồi tất cả mọi người đã được chứng kiến, không nghĩ tới lại bị Kim Vương Tôn ngăn chặn được.
Trong nháy mắt này, mười hai kiện pháp khí pháp trận bên ngoài cơ thể Kim Vương Tôn khiến cho mọi người để lại ấn tượng thật sâu.
- Hải ngoại thập phái quả nhiên không thể khinh thường.
Một tên trưởng lão của Đế Cực tông nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng thở dài một tiếng.
Đem so với đệ tử của hải ngoại thập phái, mọi người đều là xoa tay, lộ ra vẻ phấn chấn không dứt:
- Thiếu Đế, cố gắng lên! Giết chết hắn!
... ...
- Oanh!
Một kích của Lâm Hi không thành, lập tức khống chế Tứ Cực Đại Uyển đánh ra kích thứ hai.
- Vạn Kiếm đại pháp!
Thanh âm kiếm ngâm vô cùng vô tận vang dội hư không, trong nháy mắt bạch quang chợt lóe, trăm ngàn thanh kiếm khí từ bốn phương tám hướng oanh xuống người Kim Vương Tôn.
Ông!
Một cỗ khí lãng nổ tung, tất cả kiếm khí của Lâm Hi hết thảy bị đánh văng ra. Kim sắc khí tráo quanh người Kim Vương Tôn kiên cố như thành trì vững chắc.
- Oanh!
Kiếm khí hội tụ, trong nháy mắt tạo thành một đạo kiếm khí kinh thiên lấy thế lôi đình vạn quân xé rách hư không, lần nữa nặng nề oanh kích ở trên người Kim Vương Tôn.
Nhưng kết quả của lần này cũng giống như lần trước.
- Băng Hoàng chân khí!
- Liệt Dương chân khí!
- Thủy Hỏa đại pháp!
- Phong Ấn đại pháp!
... ... Lâm Hi không tức giận chút nào, các loại tuyệt học liên tiếp không ngừng oanh kích ở trên người Kim Vương Tôn. Trong lúc nhất thời chỉ thấy trời rung đất chuyển, trong tràng bạo tạc liên tiếp. Song Kim Vương Tôn cũng vẫn là đứng ở chỗ cũ, không bị thương chút nào.
Pháp trận do mười hai thanh tuyệt phẩm pháp khí tạo thành đem Kim Vương Tôn thủ hộ như một thùng sắt. Chân khí băng thiên liệt địa của Lâm Hi đánh đến không thể tiến thêm một tấc nào.
- Đây là một cục diện bế tắc rồi. Chân khí của Lâm Hi căn bản không oanh phá được mười hai kiện tuyệt phẩm pháp khí kia, mà Kim Vương Tôn cũng không thể đả thương được Lâm Hi!
Trên đài hội nghị, Tiên Mộng trưởng lão nhíu mày.
Kim Vương Tôn đã dùng biểu hiện của mình chứng minh cho thực lực của mình. Thực lực khủng bố của Lâm Hi kết hợp với Tứ Cực Đại Uyển, ở Luyện Khí cảnh cơ hồ là tung hoành không có đối thủ, nhưng lại bị Kim Vương Tôn ngăn chặn được.
Mà thực lực của Kim Vương Tôn mặc dù lợi hại nhưng không theo kịp được tốc độ của Lâm Hi, bắt không tới thân ảnh của hắn. Cho dù có thủ đoạn gì cũng không cách nào thi triển ra.
Chiến đấu lúc này giống như là Lâm Hi đánh với Lý Tranh Phong lúc trước, chỉ bất quá trên người Kim Vương Tôn nhiều hơn một kiện pháp trận pháp khí cường đại thủ hộ.
Song người sáng suốt vừa nhìn đã biết, kiện pháp khí này mặc dù cường đại cũng là lấy thủ hộ làm chủ. Lực phản chấn duy nhất cũng là phải nhờ công kích của đối phương gây ra, tính cực hạn quá lớn.
Nếu như không tiến công nữa, như vậy kết cục của trận này chính là cục diện bế tắc.
- Cái phiền toái này. Thắng bại cuối cùng làm thế nào để tuyên bố, phần thưởng phải phân chia như thế nào?
Tiên Mộng trưởng lão lấy tay che trán, đột nhiên cảm thấy có chút nhức đầu.
'Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị', tình huống như thế này đúng là lúc trước căn bản không dự liệu được.
- Hô!
Tiếng gió thoáng qua, Lâm Hi đột nhiên ngừng công kích Kim Vương Tôn.
Trên đấu trường lớn chỉ thấy một mình Kim Vương Tôn đứng nơi đó, còn Lâm Hi giống như là đã biến mất. Mọi người cũng không ai biết Lâm Hi đang suy nghĩ cái gì, hay hoặc là đang chuẩn bị cái gì.
Công kích cuồng phong bạo vũ đột nhiên biến mất, Kim Vương Tôn hơi ngẩn ra, bất quá rất nhanh đã kịp phản ứng lại, trong mắt xuất hiện một tia tiếu dung.
- Rốt cục bỏ qua sao?
Trong lòng Kim Vương Tôn khẽ mỉm cười.
Tình huống trước mắt như thế, mặc dù chỉ là thế hòa, không thể khiến cho nhiều người đắc ý, nhưng không thể nghi ngờ cũng là phù hợp với thực tế nhất, phù hợp với dự trù lúc trước của Kim Vương Tôn nhất.
Trận chung kết cuối cùng ngoài dự liệu của Kim Vương Tôn cực lớn. Nếu như đơn thuần đọ sức, mọi người triển khai tràng diện, Kim Vương Tôn tự nhận mình không kém cỏi, thậm chí phối hợp với pháp khí trên người, phần thắng còn muốn chiếm đa số.
Nhưng mà Lý Tranh Phong cùng Lâm Hi lại triển hiện một loại năng lực không đối xứng khác --- Tốc độ!
Lý Tranh Phong là bởi vì truyền thừa của Thái Nguyên cung, tu luyện 'Lược Ảnh đại pháp' thiên hạ vô song, còn Lâm Hi lại là đạt được phi mã Tứ Cực Đại Uyển được cho là đã tuyệt tích, hai người gặp nhau cũng không phải là bằng vào khí vận là có thể.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng dưới loại tình huống này, cục diện không bại không thắng vừa vặn là cục diện tốt nhất.
- Ta đánh cũng không đến ngươi. Ngươi cũng không phá được phòng ngự của ta, sau trận chiến này hải ngoại thập phái chúng ta ở trong tiên đạo đại thế giới, thanh danh sẽ đại chấn.
Khóe miệng của Kim Vương Tôn khẽ nhếch lên.
Mặc dù hiệu quả còn kém chút ít, nhưng kết cục ngang tay vẫn có thể khiến cho danh tiếng của hải ngoại thập phái đại chấn.