Thần Tọa
Chương 829: Đâu Suất Lục Thanh Thiên (2)
Lâm Hi hôm nay thực lực đại trướng, trong cơ thể có ba khỏa "Đạo căn", các loại tuyệt học có một không hai tụ tập một thân. Chỉ có một chút sẽ sẽ hoàn toàn bước vào "Thánh tử cấp", đến lúc đó ngay cả "Lục quả Thánh vương", hắn cũng có thể bình khởi bình tọa chớ đừng nói chi đến một tên cao thủ ẩn dấu của Hải Ngoại Thập Phái.
Ông!
Hai người ánh mắt chợt chạm liền phân ra, Lâm Hi thu hồi ánh mắt, không hề để ý tới nữa. Mà tên cao thủ kia của "Tiên Đế Cung" thân hình cũng tung lên, quay trở về trận doanh Hải Ngoại Thập Phái.
- Trận tiếp theo, Thần Tiêu Tông quyết đấu Đâu Suất Cung!
Khi thanh âm của trưởng lão Tiên La Phái vang lên, toàn bộ khán đài bỗng nhúc nhích. Quan hệ giữa "Đâu Suất Cung" và "Thần Tiêu Tông" thiên hạ đều biết, không cần phải che dấu.
Lần này tranh giành "Trường Sinh Quả", tuy rằng Tiên La Phái nói là "Dĩ hòa vi quý", "vừa điểm liền ngừng", nhưng đó chỉ là nói suông thôi, không ai tin tưởng cả.
Đối với rất nhiều người mà nói, "Trường Sinh Quả" kỳ thật đã sớm vô duyên với mình. Khát vọng cường liệt nhất trong nội tâm chính là quyết đấu giữa "Đâu Suất Cung" và "Thần Tiêu Tông".
Hai phái ở bên ngoài quan hệ cứng ngắc, hôm nay đệ tử hai phái lại tụ tập ở chỗ này, cũng coi như oan gia ngõ hẹp.
- Hô! --
Tiếng gió rung động, Âu Dương Nạp Hải áo bào tung bay, nhảy vào trong tràng.
Trong tràng thi đấu hoàn toàn yên tĩnh. Ánh mắt của mọi người đều nhìn phía đình đài của Đâu Suất Cung.
- Hừ!
Trong trận doanh của Đâu Suất Cung, một tiếng hừ lạnh vang lên, một gã đệ tử trẻ tuổi tinh quan vũ y chậm rãi đứng dậy, muốn đi xuống đình đài, cùng Âu Dương Nạp Hải phân cao thấp.
- Chờ một chút.
Nhưng vào lúc này, một bàn tay hữu lực lại đặt ở trên vai hắn.
Tên đệ tử Đâu Suất Cung kia nghiêng đầu lại, nhìn rõ ràng nhân ảnh đứng sau mình liền không khỏi ngẩn ngơ:
- Lục, Lục sư huynh!
Người đứng phía sau tuấn dật, một thân chân khí hàm mà ẩn dấu, đúng là đệ tử Đâu Suất Cung ở trong "Diễn Vũ Thính" muốn dùng "480 miếng Thuần Dương Tiên Đan" để đánh bạc với Lâm Hi.
- Ngươi ngồi xuống, ta đến!
"Lục Thanh Thiên" dâng trào mà đứng, thản nhiên nói.
Khí chất của hắn thoạt nhìn ôn hòa, nhưng từng người tiếp xúc với hắn đều từ trên người hắn cảm giác được một cổ áp bách phát ra từ thực chất. Cứ thế lúc đối mặt hắn ngay cả nói chuyện cũng có chút không được thông thuận.
"Lục Thanh Thiên" chỉ nói một câu liền không mở miệng nữa. Đó cũng không phải thỉnh cầu, mà là mệnh lệnh!
- Vâng, vâng... Sư huynh.
Tên đệ tử trẻ tuổi của Đâu Suất Cung cúi đầu xuống, thần sắc ấp úng nói.
Chỉ có người Đâu Suất Cung mới biết được địa vị của "Lục Thanh Thiên" trong tông thế nào. Hắn tuy rằng cũng là đệ tử thiên tài, thực lực bất phàm, ở trong tông rất được coi trọng. Nhưng so với "Lục Thanh Thiên" thì vẫn còn kém không ít.
- Thần Tiêu Tông khí thế quá vượng rồi, cái này đối với chúng ta bất lợi. Thanh Thiên, cho bọn hắn một bài học. Khiến bọn hắn thanh tỉnh một chút.
Sau lưng, "Thanh Thần trưởng lão" Đâu Suất Cung dáng người thon gầy, ánh mắt lại quắc thước, mắt nhìn phía trước, lạnh lùng nói.
- Hừ! Trưởng lão, đối với ta, ngươi còn lo lắng sao?
"Lục Thanh Thiên" hừ nhẹ một tiếng.
- A, cũng thế. Đi thôi.
Đối với lời nói ý tranh luận rõ ràng này... "Thanh Thần trưởng lão" không chút để ý, ngược lại cười cười, tay áo vung lên, ý bảo hắn tùy ý.
"Lục Thanh Thiên" cười cười, trong mắt xẹt qua một tia hào quang nóng bỏng, dưới chân một bước, lập tức từ trong đám người đứng dậy. Chỉ ngắn ngủn mấy bước, khí thế của "Lục Thanh Thiên" đã lập tức nổi lên một hồi biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Oanh!
Như là một thanh kiếm ẩn sâu, đột nhiên ra khỏi vỏ vậy. Trên người Lục Thanh Thiên sóng gió bừng lên, một cổ khí tức khổng lồ, như đại dương mênh mông, vô biên vô hạn.
- Không tốt!
Lúc trông thấy "Lục Thanh Thiên" xuất hiện, nội tâm Lâm Hi liền nhảy dựng, lập tức biết rõ chuyện không đúng.
Giống như là "Tâm hữu linh tê" vậy, ánh mắt "Lục Thanh Thiên" nhìn về phía Lâm Hi.
- Lâm Hi, thấy ngươi một chiêu đánh bại người của Thái Bạch hoàng triều và Tiên La Phái, ta quả thật rất hâm mộ ah. Thần Tiêu Tông là đại phái của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Không biết..., ta nếu một chiêu đánh bại sư huynh của ngươi, cũng dẫm hắn dưới chân. Sẽ có cảm giác thế nào a? Như vậy, có lẽ rất thoải mái a!
Lục Thanh Thiên "Híp mắt", trong đôi mắt, rõ ràng còn có vui vẻ, một bộ hưởng thụ. Chỉ là dáng tươi cười kia lại vô cùng tán khốc.
Giờ khắc này, tựa như một đầu Sói, xé đi da dê trên người vậy, "Lục Thanh Thiên" rốt cục lộ ra tướng mạo sẵn có, nguy hiểm, điên cuồng, tàn khốc.
- Ngươi dám!
Lâm Hi trong nội tâm chấn động, cảm thấy gì đó, muốn ngăn cản cũng đã muộn.
Hô!
Lục Thanh Thiên tung thân hình lên, tiến vào đấu trường. Cùng một thời gian, tiên đạo cấm chế màu hoàng kim nổi lên, ngăn cách đấu trường và khán đài.
Trong toàn bộ đấu trường, lập tức chỉ còn lại hai người Lục Thanh Thiên và Âu Dương Nạp Hải .
- Rốt cục cũng bạo phát!
Một sát na khi thấy Lâm Hi cùng Lục Thanh Thiên đối mặt, trong lòng mọi người nhảy dựng, không hiểu nổi lên một cổ khí tức nguy hiểm.
Hai túc địch Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông rốt cục cũng bạo phát!
- Lâm Hi, hãy chờ xem! Tiên Đạo Đại Thế Giới này mạnh được yếu thua, Thần Tiêu Tông không có gì đặc thù cả, những kẻ yếu khác là đá đặt chân của các ngươi, mà Thần Tiêu Tông các ngươi sẽ là đá đặt chân của chúng ta!
Thanh âm của Lục Thanh Thiên từ trong đấu trường truyền đến, liều lĩnh, làm càn, không che dấu chút nào.
Oanh!
Toàn bộ khán đài một mảnh xôn xao, quan hệ của hai phái mọi người đều biết, chỉ là không ai ngờ, xé rách tầng giây dai kia trước lại là Đâu Suất Cung.
"Văn nhân từ xưa tương khinh", "Thiên tài" cũng như thế.
"Thế giới quá nhỏ, thiên tài quá nhiều", thế giới này không chứa được quá nhiều thiên tài. Cho nên thiên tài và thiên tài gặp nhau, xảy ra, chỉ có thể là "Đao quang kiếm ảnh".
- Thanh Thiên sư huynh, vậy mới tốt chứ! Đánh bại hắn, khiến tất cả mọi người biết hiểu một chút về lực lượng của Đâu Suất Cung chúng ta đi!
Một hồi tiếng kêu gào điên cuồng từ hướng Đâu Suất Cung truyền đến. Dưới sự lây nhiễm của Lục Thanh Thiên, đệ tử Đâu Suất Cung cũng lộ ra một tia khí tức điên cuồng.
Cho tới bây giờ đều là "Giết gà dùng đao mổ trâu", "Đâu Suất Cung" tác chiến một loạt trên xuống thực chất bên trong cũng chảy xuôi một loại khí tức điên cuồng. Mà hôm nay, loại khí chất này, ở trên người "Lục Thanh Thiên" lại được phát huy vô cùng tinh tế.
- Lục Thanh Thiên, ngươi dám!
Lâm Hi nhìn qua "Lục Thanh Thiên" trong cấm chế, trong hai tròng mắt, tơ máu tóe hiện, đột nhiên bộc phát ra một cổ sát cơ dày đặc.
- Hừ!
Lục Thanh Thiên cười lạnh một tiếng, dưới chân đạp mạnh, sau đó xuất thủ.
Ầm ầm!
Toàn bộ đấu trường, mãnh liệt chấn động một cái. Lục Thanh Thiên hai vai nhoáng một cái, trong một chớp mắt, bốn khỏa "Đạo quả" cực lớn, lóe ra quang mang các màu lam đỏ trắng, từ song môn của hắn dâng lên mà ra, phóng xạ ra hào quang chói mắt.