Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 818: Tỷ thí hội trường (1)



"Trường Sinh Quả" cực kỳ trân quý, cho dù là trong Tiên La Phái cũng cất giữ không nhiều lắm. Nếu không phải vì sự kiện kia, Tiên La Phái làm sao lấy ra đồ vật như vậy chứ?

Trong ánh mắt Tiên Mộng trưởng lão hiện ra thần sắc nhớ lại, nhớ tới "Phong bạo chi môn, chuyện này là bước ngoặt của cả Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Nếu như không phải Thái Nguyên Cung cùng Thần Tiêu Tông xung đột gần như thể hiện ra ngoài, Tiên La Phái đúng là không tổ chức "Đại điển tấn chức".

Chỉ một hồi xung đột, nhưng mà xung đột giữa Thần Tiêu Tông cùng ba đại phái trồi lên mặt nước. Hơn nữa cũng tạo thành trùng kích lớn với tông phái khác.

Tiên Mộng trưởng lão không chót dấu vết nhìn qua hướng Thần Tiêu Tông, ánh mắt nhìn qua người của Lâm Hi. Nhìn thấy kết quả làm cho Tiên Mộng trưởng lão dở khóc dở cười.

Tên tiểu tử hỗn trướng này đang vui vẻ ăn uống no say, làm ra bộ dáng cái gì cũng không biết. Nhưng lại không biết những chuyện hôm nay là do hắn nhấc lên cả!

Bởi vì sự kiện "Phong bạo chi môn", trong Tiên La Phái cũng hình thành hai quan điểm đối lập nhau. Một phái là hòa, tức là liên minh với "Thái Nguyên Cung", mà phái chống hòa chính là muốn liên hợp với "Thần Tiêu Tông" hoặc xây dựng liên minh.

Nguy cơ của Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng không chỉ Thần Tiêu Tông cảm giác được. Tiên La Phái cũng giống như vậy.

Trong đoạn thời gian này, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái đã nhiều lần hoặc chính hoặc ngầm mời Tiên La Phái gia nhập liên minh.

Tiên La Phái thừa nhận áp lực cũng phi thường to lớn!

Chuyện này quan hệ tới vận mệnh của tông pái, cho nên mới có "Đại điển tấn chức" hiện tại.

Đáp ứng lời mời đều là đệ tử tinh anh của các tông phái, đều là thiên tài mới xuất hiện, chuyện này kỳ thật chính là hình ảnh thu nhỏ các tông phái của Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Tiên La Phái cần một trận chiến đấu toàn lực, mà không phải là chiến đấu lấy lệ cho xong.

Cho nên mới có "Trường Sinh Quả"!

Kết quả trận đấu sẽ giúp Tiên La Phái phán đoán được hình thức và cách cục của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Tiên La Phái cần một trận chiến đấu này tìm ra quyết sách cuối cùng. Cho nên trận đấu này đệ tử Tiên La Phái cũng sẽ tham gia vào trong đó.

- Tiên Trảm trưởng lão, phân phó đệ tử của ngươi đi. Bảo bọn họ dùng toàn lực. Nếu như đệ tử bổn môn có thể cướp lấy Trường Sinh Quả là tốt nhất. Nếu như không thể thì không thể nói gì hơn. Text được lấy tại Truyện FULL

Trong lòng Tiên Mộng trưởng lão khẽ động, đột nhiên dùng "Truyền âm nhập mật" nói.

Bên trái của Tiên Mộng trưởng lão là một trưởng lão có gương mặt như gỗ điêu khắc thành, ăn nói có ý tứ, ngồi ngay ngắn ở trong đình. Nghe được Tiên Mộng trưởng lão nói vậy thì bờ môi khẽ nhúc nhích, nói:

- Hiểu rồi. Tiên Mộng trưởng lão, tên đệ tử Thần Tiêu Tông là đầu sỏ gây nên mọi chuyện. Chắc hẳn ngươi sẽ không chú ý ta phái người đi giáo huấn một chút chứ?

Tiên Mộng trưởng lão ngơ ngác, lập tức cười khổ một tiếng, gật gật đầu:

- Ngươi muốn làm như thế nào thì cứ tùy tiện làm đi. Nhưng đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.

- Ân.

Tiên Trảm trưởng lão chỉ gật gật đầu, trên mặt không có chút biểu lộ nào cả, nhưng trong mắt có hào quang lăng lệ ác liệt lóe lên rồi biến mất.

Lâm Hi cũng không biết bí mật và lục đục có nguyên nhân gì, cũng không biết trận đấu này là do hắn nhấc lên cả. Giờ phút này Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên đang ngồi trong đình đài nói chuyện với nhau.

- Đại thủ bút ah! Không thể ngờ Tiên La Phái lại cam lòng lấy Trường Sinh Quả ra làm phần thưởng.

Âu Dương Nạp Hải cảm thán nói.

- Đại thủ bút tự nhiên là có mục đích lớn. Ngươi không thấy được Tiên La Phái cũng cho đệ tử của mình tham gia sao? Bởi vậy có thể thấy được cho dù là Tiên La Phái cũng không cam lòng đấy.

Lâm Hi thản nhiên nói.

- Một ngàn năm tuổi thọ cũng không ít. Nhiều ra một ngàn năm tuổi thọ, cho dù tư chất hơi kém cũng có thể bước vào Tiên Đạo Cảnh. Tiên La Phái không nỡ là chuyện bình thường.

Âu Dương Nạp Hải do dự một chút, nói:

- Sư đệ, có thể giúp ta một chút hay không?

- Ah? Chuyện gì?

Lâm Hi có chút kinh ngạc.

- Trường Sinh Quả ngàn năm khó gặp, cực kỳ khó được. Nếu như ăn sống thì hiệu quả của nó kém cỏi nhất. Nếu như có thể luyện chế thành đan dược, luyện ra đan dược sẽ tăng hiệu quả lên năm sáu thành. Sư đệ, nếu như ngươi luyện thành đan, có thể...

Âu Dương Nạp Hải do dự.

- Ha ha, ta tưởng rằng cái gì. Yên tâm đi. Không có vấn đề.

Lâm Hi nghe thấy cũng tươi cười nhã nhặn, lập tức hiểu ý.

Trong Thần Tiêu Sơn, Âu Dương Nạp Hải là người có quan hệ thân cận với Lâm Hi.

Cái khác không nói, lúc trước ngàn dặm đi gấp tới Ngũ Lôi Sơn tiếp viện, nếu như không có Âu Dương Nạp Hải thì chỉ sợ Lâm Hi lợi hại hơn cũng không ngăn cản nổi.

Đối với Lâm Hi mà nói thân nhân vĩnh viễn có giá trị hơn đan dược. Thiếu nhân tình của Âu Dương Nạp Hải, Lâm Hi vốn định hồi báo, phân cho hắn mấy hạt cũng không thành vấn đề.

- Sư đệ, ngươi đừng hiểu lầm. Ta chỉ cần một hạt mà thôi. Mặt khác nếu ngươi chưa quen thuộc quá trình luyện đan thì ta có thể luyện giúp ngươi.

Âu Dương Nạp Hải sợ Lâm Hi hiểu lầm, vội vàng giải thích, thần sắc có chút xấu hổ.

Hắn cũng không phải người tham lam, chỉ vì đạt tới đệ thập trọng Thánh Vương hắn đã hao tổn không ít tuổi thọ. Tiến vào "Sinh Mệnh Chi Môn" hiến tế nhiều lần. Tuy còn chưa tới tình trạng nguy cơ, nhưng mà thọ nguyên còn lại không nhiều lắm.

Hơn nữa nhiều ra mấy trăm năm thọ nguyên cũng có ý nghĩ đại đạo thông tới "Đệ tử chân truyền" rộng hơn nhiều, kết quả hấp dẫn như vậy Âu Dương Nạp Hải cũng bị hấp dẫn rồi.

Không có người này cự tuyệt được hấp dẫn khi trở thành "Đệ tử chân truyền"!

Âu Dương Nạp Hải cũng không muốn chiếm tiện nghi của Lâm Hi, cho nên chủ động gánh vác nhiệm vụ luyện đan. Cộng thêm các loại tài liệu trân quý khi luyện đan, kỳ thật Âu Dương Nạp Hải cũng không chiếm bao nhiêu tiện nghi.

Hơn nữa luyện chế Trường Sinh Quả thành đan dược thì dược hiệu tăng trưởng năm sáu thành, Lâm Hi đúng là không ăn thiệt thòi!

- Ân, vậy phiền toái sư huynh ngươi.

Lâm Hi nhìn ra bất an trong lòng Âu Dương Nạp Hải, vốn muốn khích lệ vài câu, nhưng ý niệm trong đầu xoay chuyển, dứt khoát nhận lời của Âu Dương Nạp Hải.

Quả nhiên nghe được Lâm Hi nói vậy thì Âu Dương Nạp Hải bình tĩnh rất nhiều. Cũng không còn lo sợ bất an như trước.

- Sư đệ, cám ơn.

Âu Dương Nạp Hải nói.

- Ha ha, đồ vật là của người ta? Kết quả thế nào chúng ta còn chưa biết đấy. Sư huynh cứ tin tưởng là chúng ta nhất định sẽ đạt được à?

Lâm Hi cười nói.

- Ha ha.

Nghe được Lâm Hi lời nói, Âu Dương Nạp Hải yên tâm lại, nói:

- Điểm này ta chỉ sợ sư đệ không có lòng tin thôi. Nếu như ngươi lấy được thì người khác cũng chẳng lấy được. Dù sao cũng không phải ai cũng ngăn được một kích toàn lực của Không Thánh Vương sư huynh đâu.

Âu Dương Nạp Hải nói câu sau cùng lòng tin tràn trề.

Thần Tiêu Tông, Chấp Pháp, Hộ Pháp hai điện xung đột lần trước, nhưng tận mắt nhìn thấy Lâm Hi ngăn một kích toàn lực của "Không Thánh Vương". Phải biết rằng Không Thánh Vương chính là sáu quả Thánh Vương ah, mà ngay cả Âu Dương Nạp Hải cũng không có tự tin ngăn cản được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...